Tới khi mặt trời lên cao, lúc thành phố phồn hoa lại bắt đầu đón ngày mới, anh cũng đã xem hết tất cả những văn kiện cần sửa, cầm lấy những phần văn kiện trên bàn trợ lý cần chữ ký của anh, Hoàng Phủ Diệu Dương đứng lên, vươn tay lên, cầm văn kiện ra khỏi thư phòng, đẩy cửa ra.
Ngoài cửa, lão quản gia và trợ lý đã đứng đợi sẵn.
Nhìn bộ áo ngủ của Hoàng Phủ Diệu Dương, hai người trao đổi ánh mắt, đều thầm hiểu được nhưng không nói gì.
"Phần này đã ký xong rồi, mau về nước đi."
"Vâng, bá tước tiên sinh."
Trợ lý lập tức đư tay ra nhận lấy văn kiện.
Hoàng Phủ Diệu Dương nhíu mày, "Hợp đồng bên Ý bị nhầm một số."
Trợ lý run lên, cái hợp đồng kia cũng vài trăm tỷ, thiếu một chữ số, tức là chỉ còn mười tỷ thôi!
Xong rồi, hắn xong chắc rồi!
Công việc này lương rất cao, hắn không muốn nói tạm biệt đâu.