Đổng Nhược Vy từ dạo bị mất mặt tại Lục thị thì đã không còn đến đó làm việc nữa. Hiện tại tâm tình con gái mình không tốt, Đổng Kiệt cũng không muốn bắt ép con gái đi làm. Cứ coi như cho Nhược Vy nghỉ ngơi một thời gian.
Mẹ Lục hiểu tất cả những chuyện xảy ra dù nói thế nào đi nữa cũng quá đả kích Nhược Vy rồi. Mà gia đình hai bên cũng coi như chỗ bạn bè, cứ vậy mà làm cô ta bẽ mặt thì cũng không tốt. Chi bằng bà hẹn cô ta ra nói chuyện tâm sự, sẵn tiện khuyên nhủ vài câu.
Nghĩ vậy, bà liền gọi điện thoại hẹn cô ta ra quán nước gặp mặt. Nhược Vy dù không có tâm trạng nhưng thấy mẹ Lục chủ động hẹn mình thì cũng dấy lên chút hi vọng. Biết đâu được, khi cô ta lấy được lòng mẹ Lục, mọi chuyện sẽ khác đi. Cho nên, cô ta liền gật đầu đồng ý, còn nhanh chóng đến chỗ hẹn gặp mẹ Lục.
Mẹ Lục đã ngồi đợi cô ta được một lúc. Thấy cô ta đến thì liền vẫy tay ra hiệu để cô ta nhìn thấy mình. Nhược Vy liền vui vẻ đi đến ngồi xuống.
- Bác đợi con có lâu không ạ? – Nhược Vy lễ phép hỏi.
- Cũng không lâu, con uống gì thì cứ gọi đi nhé! – Mẹ Lục đáp.
Nhược Vy đáp vâng rồi tìm phục vụ để gọi nước. Sau đó lại làm ra vẻ mặt hối lỗi, phảng chút u buồn.
- Bác à, thời gian qua con đã gây ra nhiều phiền phức cho anh Đông Quân và hai bác rồi! Cũng tại con bốc đồng không hiểu chuyện, và… con… cũng do con quá yêu anh Đông Quân nên mới hành xử như vậy… Con luôn nghĩ bọn con có thể thành một cặp… nào ngờ đùng một cái anh ấy có bạn gái… Con… con không kiềm lòng được… con thật lòng xin lỗi! – Nhược Vy ra vẻ áy náy, vừa nắm lấy bàn tay mẹ Lục vừa thút thít khóc lóc.
- Không sao, biết sai mà hối lỗi là tốt rồi. Bác cũng biết người trẻ các con yêu đương cuồng nhiệt. Nhưng mà như con thấy đó, thằng Quân nhà bác từ đầu đến cuối chỉ có mỗi mình Tiểu Yên mà thôi. Con là cô gái tốt, bác không mong con lãng phí thời gian trên người thằng Quân làm gì. Con cũng biết, tính tình thằng Quân, con đừng chọc đến giới hạn của nó, nếu không người làm mẹ như bác đây cũng không thể nói giúp con lời nào. – Mẹ Lục điềm đạm nói, hi vọng có thể làm cho Nhược Vy thức tỉnh.
Nhược Vy vốn nghĩ có thể lấy lòng thương của mẹ Lục, vì dù sao đi nữa cô ta cũng quấn quít với Đông Quân từ nhỏ, mà cũng nhìn ra được mẹ Lục cũng khá thích cô ta. Nào ngờ mấy lời mẹ Lục nói như gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt của cô ta. Xem ra cô ta không thể trông chờ gì vào mẹ Lục được rồi.
Không cam lòng, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn đóng vai một người có lỗi đã biết hối cải, thật tâm ngoan ngoãn hiểu chuyện. Cô ta khổ sở gật đầu tỏ ý đã hiểu những lời mẹ Lục nói.
- Con biết rồi thưa bác. Con sẽ kiềm nén tâm tư của mình lại…
Mẹ Lục nhìn thấy cô ta khóc lóc khổ ải, nhưng vẫn nghe hiểu đạo lý, chỉ hi vọng cô ta thật tâm thức tỉnh, chứ không phải ở trước mặt bà diễn kịch.
***
Trước kỳ nghỉ quốc khánh là sự kiện mừng ngày thành lập trường kết hợp với việc chào đón tân sinh viên tại BK. Thân là thành viên trong câu lạc bộ truyền thông, Tử Yên và Bội Sam cũng vô cùng bận rộn để chuẩn bị. Tử Yên còn đảm nhận trọng trách quan trọng hơn đó chính là nữ MC của chương trình.
Người đồng hành cùng cô chính là đàn anh Tiêu Minh. Đáng ra anh ta đã tốt nghiệp từ năm ngoái, nhưng do có việc phải bảo lưu học tập. Kết quả là chậm trễ thêm học kỳ này nữa mới có thể ra trường.
Tử Yên thật ra không mấy thoải mái với việc Tiêu Minh sẽ dẫn chương trình cùng cô. Là phụ nữ, cô đương nhiên nhận ra Tiêu Minh này là có ý với cô. Thời gian trước khi cô mới vào câu lạc bộ, anh ta luôn tìm cách tiếp cận, làm thân với cô ngay cả khi biết cô đã có bạn trai, nhưng cô luôn biết giữ chừng mực. Đến khi công khai tin tức cô đã kết hôn cùng Đông Quân, anh ta mới thôi làm phiền đến cô nữa.
Dù vậy, nhưng ở trong câu lạc bộ, ai cũng bảo cô thích hợp làm nữ MC nhất, mà thật tâm cô cũng thích vai trò này nên đã bàn bạc với Đông Quân. Anh đã đồng ý để cô làm, cô mới chấp nhận.
Đông Quân còn đưa Tử Yên đi chọn trang phục và tìm chuyên gia trang điểm hàng đầu. Tất nhiên anh không cho phép cô ăn mặc hở hang, vì anh không rộng lượng đến nỗi để người khác chiêm ngưỡng da thịt của vợ mình. Chiếc đầm mà anh chọn cho cô là kiểu váy dài chữ A màu hồng, phía trên may theo cổ hình vuông để lộ hai xương quai xanh quyến rũ, phần tay áo may phồng bằng vải ren, chính giữa eo sẽ thắt lại để khoe eo thon của cô, bên dưới có hai lớp, lớp trong sẽ dài trên đầu gối một chút kết hợp với lớp bên ngoài suông dài phủ qua gót chân. Cô trang điểm nhẹ nhàng, tóc búi cao, để vài lọn tóc nhỏ uốn xoăn trước mặt. Tổng thể trông cô như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích, vô cùng ngọt ngào và kiều diễm.
Nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp động lòng người này của vợ mình, Đông Quân thậm chí muốn ích kỷ không cho cô tham gia nữa, nhưng biết rằng đây chính là đam mê của cô, anh đành phải dằn lòng xuống.
Đông Quân đưa Tử Yên đến nơi sớm để chuẩn bị và tập dợt trước. Hôm nay anh bỏ cả công việc để ở đây trông chừng vợ.
Đúng như anh nghĩ, bọn đàn ông con trai dường như đều bị vẻ đẹp tiên nữ này của vợ anh thu hút, nhìn đến độ không chớp mắt. Mỗi lần cô cười, hai má lúm đồng tiền ẩn hiện càng như muốn giết người. Anh không thể ngồi yên, cứ phải lượn lờ xung quanh cô để bọn họ biết cô là vợ anh, còn không ngừng nhìn họ bằng ánh mắt hình viên đạn cảnh cáo. Mấy người bị anh dọa cho sợ, vội vội vàng vàng lo làm công việc của mình.
Còn nửa tiếng nửa là bắt đầu chương trình, Tử Yên liền đuổi Đông Quân ra ngoài, bảo anh đến vị trí khán đài ngồi.
Anh không hề muốn đi chút nào, lưu luyến một hồi anh đành đi ra. Trước khi đi, còn hôn lên trán cô một cái, dịu dàng động viên cô cứ bình tĩnh, không cần căng thẳng. Màn cơm chó chất lượng này làm cho ai nấy ở hậu trường đều bội thực.
Cuối cùng chương trình cũng bắt đầu. Tử Yên lộng lẫy xuất hiện cùng Tiêu Minh. Theo đúng lẽ, Tiêu Minh và cô sẽ cùng tay trong tay sánh đôi, nhưng cô tuyệt nhiên không đồng ý làm vậy. Kết quả, là cô và Tiêu Minh cứ mạnh ai nấy đi, người trước, người sau.
Ngay khi Tử Yên xuất hiện trên sân khấu, dưới này mọi người hò hét không ngừng. Một số người không biết là Đông Quân cũng đến đây, cứ thản nhiên mà gọi Tử Yên là nữ thần, kêu gào không ngừng tên cô. Đông Quân lập tức đen mặt, dùng ánh mắt chết chóc quét sang phía phát ra âm thanh đầy kích động đó. Rốt cuộc, có vài sinh viên phát hiện ra anh, liền ra hiệu cho mấy người khác nhanh im miệng.
Hiệu trưởng Tống ngồi bên cạnh anh cũng bật cười trước hủ giấm bên cạnh mình.
- Ha ha thanh niên các em bây giờ giữ vợ kỹ vậy sao? – Ông đập đập lên vai Đông Quân nói.
- Có vợ đẹp cũng khổ lắm thầy ạ! – Đông Quân nhún vai đáp.
Khóe môi hiệu trưởng Tống giật giật trước câu nói của Đông Quân. Này là đang cố ý khoe khoang, hay là muốn chọc ngoáy rằng ông không có vợ đẹp nên làm gì mà biết cảm giác của anh đây?
- Vợ em đúng là giỏi đấy! Rất có năng khiếu dẫn chương trình! – Hiệu trưởng Tống gật gù khen ngợi.
Đông Quân không đáp, chỉ cười một cái tỏ ý công nhận. Ánh mắt anh vẫn đắm đuối nhìn vợ mình đang tỏa sáng trên sân khấu.
Nhan Ngọc Băng – thứ ký câu lạc bộ ở trong hậu trường nhìn ra ngoài vô cùng khó chịu vì Tiêu Minh cứ nhìn đắm đuối Tử Yên, thỉnh thoảng lại nở nụ cười. Người bên dưới có thể sẽ cho rằng đây là hai MC đang giao lưu ánh mắt, nhưng cô ta hiểu rõ Tiêu Minh chính là đang say mê Tử Yên.
Cô ta thích Tiêu Minh từ khi tình cờ nhìn thấy anh ta đang đi cùng mấy người bạn trên sân trường. Biết Tiêu Minh ở câu lạc bộ truyền thông, cô ta cũng đăng ký tham gia, còn luôn tìm cớ để gần gũi, nhưng đều bị Tiêu Minh lờ đi. Đến khi Tử Yên tham gia vào, nhìn thái độ Tiêu Minh dành cho Tử Yên, cô ta biết Tiêu Minh thích Tử Yên mất rồi. Dù ganh ghét, đố kỵ nhưng ngoài mặt cô ta vẫn tỏ vẻ bình thường, còn rất nhiệt tình vui vẻ với Tử Yên.
Đến tiết mục văn nghệ, MC tạm thời lui vào trong hậu trường. Nhan Ngọc Băng đon đả đến đưa nước cho Tiêu Minh, cũng đưa cho Tử Yên một chai. Tử Yên nói cảm ơn rồi cũng nhanh chóng uống vì đang khát, cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.
Tiết mục văn nghệ kết thúc, Tử Yên và Tiêu Minh trở lại sân khấu. Nhan Ngọc Băng đứng trong cánh gà cười thầm. Cô ta đắc ý vì cho rằng chút nữa thôi Tử Yên sẽ xấu hổ mà chạy khỏi khán đài.
Ai ngờ qua thời gian rất lâu, cô ta cũng không thấy Tử Yên có biểu hiện gì lạ. Chương trình cuối cùng đã kết thúc mỹ mãn. Tử Yên chẳng những không bị mất mặt mà còn tỏa sáng rực rỡ khiến cho Nhan Ngọc Băng tức tối vô cùng. Cô ta không hiểu rốt cuộc sự tình tại sao lại vậy, rõ ràng cô ta đã động tay vào chai nước của Tử Yên.
Mọi người đều vây quanh khen ngợi Tử Yên càng làm cho cô ta nóng mặt. Đang muốn quay đi, cô ta đột nhiên bị Hà Vũ giữ lại.
- Đi đâu mà vội, nói chuyện chút đi đàn chị. - Hà Vũ cười nhạt.
- Có... có chuyện gì sao? - Nhan Ngọc Băng hơi chột dạ trước thái độ của Hà Vũ.
- Có chứ, tôi nghĩ chúng ta có rất nhiều chuyện cần nói. - Đông Quân cũng xuất hiện, mang theo ý cười sâu xa.
Mọi người cảm thấy tình hình hiện tại có vẻ lạ, liền quay đầu nhìn về phía Nhan Ngọc Băng và Đông Quân xem rốt cuộc có chuyện gì.
- Chuyện gì vậy anh? - Tử Yên đi đến bên cạnh Đông Quân hỏi.
Đông Quân không nói gì, chỉ khẽ cười như bảo cô cứ chờ xem kịch hay. Thái độ úp mở của anh càng khiến Tử Yên cùng mọi người thêm tò mò.
Nhan Ngọc Băng hơi hoảng hốt trước khí thế bức người của Đông Quân. Linh tính mách bảo có chuyện không hay sắp xảy ra với cô ta. Nhưng ngoài mặt, cô ta vẫn cố giữ bình tĩnh như không có chuyện gì.
Đúng lúc Tần Sâm cũng đi vào, đưa cho Đông Quân chai nước suối cùng một tờ giấy xét nghiệm.
Đông Quân khẽ nhếch môi đi về phía Nhan Ngọc Băng, bình thản hỏi.
- Chai nước này cô có thấy quen không?
- Quen... quen gì chứ, ý anh là sao? - Nhan Ngọc Băng bắt đầu lộ vẻ lúng túng.
- Vậy còn cái này thì sao? - Hà Vũ cũng tiến đến góp vui, cô phát đoạn video ghi lại cảnh Nhan Ngọc Băng đang cho thứ gì đó vào chai nước suối.
Mọi người chăm chú nhìn vào. Lại nghe Bội Sam cười khẩy đọc to tờ giấy giật trên tay Đông Quân.
Ngẩn ra một hồi, mọi người mới hiểu ra đầu đuôi sự việc chính là Nhan Ngọc Băng cố ý bỏ thuốc xổ vào chai nước suối để Tử Yên uống vào sẽ bị đau bụng không thể dẫn chương trình được. Nhưng không may cho cô ta, Hà Vũ đã phát hiện và tráo đi chai nước cô ta đã bỏ thuốc bằng một chai nước bình thường. Sau đó Hà Vũ còn đi tìm Đông Quân thông báo sự việc, sẵn tiện kiểm định xem chất bên trong nước kia là gì.