Thoáng chốc mùa hè đã trôi qua, Tử Yên chính thức trở thành sinh viên năm ba. Còn về Nhược Vy, cô ta cũng đã vào Lục thị được mấy tháng, nhưng mà cũng chưa gây ra rắc rối nào, căn bản là vì cô ta hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với Đông Quân.
Tuy nhiên, cô ta giỏi nhất chính là bịa chuyện. Ở trong mắt bạn bè đồng nghiệp, cô ta từ lúc nào đã trở thành người tình nhỏ của tổng giám đốc, con dâu ngoan được đích thân chủ tịch lựa chọn. Cô ta cứ một câu lại cố tình bác Lục, hai câu lại anh Đông Quân, giống như sợ người ta không biết rõ mối quan hệ của cô ta.
Hôm nay vẫn như thường lệ, cô ta cũng nhân lúc nhàn rỗi mà tám chuyện với mấy người đồng nghiệp. Nội dung đại khái là cô ta và Đông Quân giống như thanh mai trúc mã, quen biết nhau từ nhỏ, cả hai gia đình thường xuyên qua lại.
- Vy Vy và tổng giám đốc đúng là trai tài gái sắc nha!
- Sau này thành bà Lục nhớ chiếu cố cho bọn này với nha!
Một đám người vây theo cô ta mà xu nịnh khiến cho cô ta có cảm giác thỏa mãn vô cùng. Nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ ngại ngùng, sợ mọi người chỉ nhìn vào quan hệ, không nhìn vào thực lực.
- Mọi người đừng có nói như vậy mà! Người khác nghe còn tưởng tôi cố tình khoe mẽ đấy!
Một số người thầm nghĩ trong bụng. Đúng vậy, cô chính là cố tình khoe mẽ đấy. Miệng thì cứ oang oang lên, mà cứ thích giả vờ ra vẻ tôi đây rất ngại. Cũng còn chưa biết tổng giám đốc có thật sự để ý tới cô như cô nói không. Vào đây mấy tháng mà tổng giám đốc còn chưa ngó đến lần nào.
Tần Sâm đi ngang qua khu vực này vừa lúc nghe được câu chuyện của nhóm nhân viên. Anh lắc đầu một cái rồi đi thẳng lên phòng tổng giám đốc.
Anh ta lịch sự gõ cửa phòng, nghe được hai tiếng “Vào đi” thì nhanh chóng đi vào. Do dự một hồi, anh ta cũng nói.
- Thưa Lục tổng, dạo gần đây trong tập đoàn… đang bàn tán xôn xao chuyện của cậu cùng với cô Nhược Vy.
Đông Quân vẫn giữ nguyên động tác xem sổ sách không ngước lên, nhưng vẫn nhàn nhạt hỏi.
- Tôi và cô ta thì có chuyện gì?
- Bọn họ nói hai người là một cặp, còn đối xử với cô Nhược Vy đó rất khách khí giống như muốn lấy lòng cô ta.
- Tin đồn này từ đâu? – Đông Quân rốt cuộc cũng ngước lên nhìn trợ lý, khẽ cau mày tỏ ý không vui.
- Tôi thấy là do chính cô Nhược Vy cố tình úp úp mở mở với mọi người dẫn đến việc hiểu lầm này. – Tần Sâm chậm rãi nói.
- Tâp hợp tất cả nhân viên cấp dưới lên hội trường. Mười phút sau tôi muốn thấy họ đông đủ. – Đông Quân không kiên nhẫn nói.
Tần Sâm thấy sắc mặt ông chủ mình không tốt thì vội đáp vâng rồi nhanh chóng đi tập hợp mọi người.
Đang yên đang lành tự dưng nghe lệnh tập hợp, nhân viên ai nấy có hơi hoảng, vội vội vàng vàng đi theo mệnh lệnh.
Tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ, Đông Quân cũng xuất hiện. Anh đứng trên bục cao nhìn xuống tất cả. Với vẻ lãnh đạm, anh nhanh chóng đi vào vấn đề.
- Mọi người xin nghe cho kỹ những lời tôi sắp nói.
Anh dừng một chút rồi tiếp tục.
- Tôi nghe nói gần đây mọi người thường đem tôi ra làm chủ đề mà bàn tán. Nội dung là gì thì chắc mọi người hiểu rõ hơn tôi. Thân là người trong cuộc tôi nghĩ cần nói rõ.
Anh lại im lặng một lúc quan sát các nhân viên đang xì xầm bàn tán, trong đó có Đổng Nhược Vy sắc mặt đang vô cùng tệ. Anh đoán cô ta hiểu được anh đang muốn làm gì. Anh cong môi một cái, lại nói tiếp.
- Tôi đây đúng là đã có bạn gái, chỉ là muốn tạm thời giữ bí mật để bạn gái tôi có thể tận hưởng cuộc sống yên ổn. Đến lúc cô ấy sẵn sàng, nhất định tôi sẽ công khai cho mọi người, à không, cho cả thế giới biết cô ấy chính là người phụ nữ của Lục Đông Quân tôi. Còn về Đổng tiểu thư, không hiểu mọi người dựa vào cơ sở nào để nói cô ấy chính là người tôi yêu vậy? Hay là do chính Đổng tiểu thư ngộ nhận nên đi nói lung tung? Hi vọng Đổng tiểu thư có thể tỉnh táo lại một chút. Đúng là ba của cô và gia đình tôi coi như là chỗ quen biết, nhưng như vậy không có nghĩa là cô có thể tùy tiện bịa chuyện làm xấu thanh danh của tôi, chưa kể nếu để bạn gái tôi biết được, e là cô ấy sẽ không vui. Mà tôi, ghét nhất là ai đó làm cô ấy không vui!
Ngữ khí của anh vô cùng mạnh mẽ. Từng lời nói như mũi tên sắc nhọn bắn về phía Nhược Vy. Sắc mặt cô ta trắng bệch, trở thành tâm điểm làm trò hề cho mọi người xem. Ai cũng cười nhạo cô ta không biết tự trọng, tự biên tự diễn vẽ nên câu chuyện tình yêu đẹp đẽ. Rốt cuộc, một chút quan hệ người ta cũng phủi sạch sẽ.
Nhược Vy cảm nhận được ánh mắt soi mói và chế giễu của mọi người dành cho mình, vô cùng tủi nhục mà bật khóc, rồi chạy ra khỏi hội trường. Cô ta thật sự không thể ngờ, một chút mặt mũi Đông Quân cũng không chừa lại cho cô ta. Cô ta thật sự yêu anh, nhưng vì sao anh lại đối với cô ta còn thua cả người dưng?
Xong việc, mọi người ai nấy giải tán. Trong lòng tự khắc hiểu chuyện này là tổng giám đốc của bọn họ đang cảnh cáo mấy lời đồn đại vô căn cứ, ý bảo họ chuyên tâm mà làm việc. Nhưng mà trong lòng họ cũng dấy lên sự tò mò về người bạn gái được chính miệng tổng giám đốc nhắc tới. Rốt cuộc cô gái nào mà tốt số đến như vậy!
Tần Sâm từ nãy giờ lén lút quay lại cảnh phát biểu vừa rồi của Đông Quân, rồi nhắn nhắn gửi gửi cho bà chủ nhỏ Hạ Tử Yên.
TS: Bà chủ nhỏ, cô mau xem đoạn video này đi. Nhược Vy đó ảo tưởng làm càn, nhưng cô yên tâm Lục tổng giải quyết vô cùng ngầu làm cô ta ôm mặt đầy nước mắt mà chạy đi.
Gửi kèm đoạn video.
Bên này Tử Yên đang nghịch điện thoại thì nhận được tin nhắn của Tần Sâm. Cô nhanh chóng mở lên xem. Cô cười lên tới mang tai, rồi hí hửng trả lời lại.
Yên Yên xinh đẹp: Được rồi, tôi đã nhận được. Cảm ơn anh rất nhiều nha. Tôi sẽ lựa lời tốt để nói về anh trước mặt anh ấy.
TS: Cảm ơn bà chủ nhỏ
Tần Sâm cảm thấy mình thật thức thời, biết tìm chỗ dựa vững chắc. Nhưng mà anh ta thế này có giống gián điệp hai mang không? Chắc là không đâu. Anh ta chỉ làm việc tốt thôi mà, bà chủ nhỏ mà xem được video này hẳn là sẽ cảm động với những gì ông chủ làm. Như vậy thì tình cảm cả hai sẽ thêm mặn nồng, vậy thì anh ta cũng sẽ hưởng được không ít lợi lộc. Nở một nụ cười đắc thắng, anh ta tự khen mình thật có đầu óc.
Đông Quân sau khi giải quyết chuyện của Nhược Vy thì không còn hứng làm việc nữa mà đến nhà tìm Tử Yên.
Tử Yên hôm nay không có tiết, cả ngày ở nhà đọc sách, xem phim cho đỡ buồn. Nghe tiếng chuông cửa, cô nghĩ Bội Sam đi học về nhưng mà quên mang chìa khóa nên vội đi mở cửa.
Nào ngờ, đập vào mắt cô là thân ảnh cao ráo quen thuộc. Cô vui vẻ nắm tay anh vào nhà rồi nhào vào lòng anh nũng nịu.
- Sao anh lại đến đây giờ này vậy?
- Anh nhớ em nên đến. Em có chuyện vui à? Tâm tình có vẻ rất tốt?
Cô đương nhiên tốt rồi. Vừa nãy xem xong đoạn video đó, cô cảm thấy anh vô cùng vô cùng giống với mấy anh nam chính cool ngầu trong mấy bộ tiểu thuyết ngôn tình. Cái gì mà sợ bạn gái tôi không vui, rồi tôi ghét ai làm bạn gái tôi không vui. Ôi chao đúng là ngọt muốn sâu răng.
Cô cười ngọt ngào bảo anh đến sofa ngồi, còn mình thì lấy cho anh cốc nước ép, còn chuẩn bị ít hoa quả.
Xong xuôi, cô ngồi xuống bên cạnh anh. Hai tay ôm mặt, cô ngắm nhìn anh thật lâu rồi nói.
- Không ngờ là bạn trai siêu cấp vũ trụ của em lại soái như vậy á!
- ? – Anh dùng thái độ ngạc nhiên nhìn cô.
- Em đã được tình báo lại về chuyện anh thẳng tay làm xấu mặt Đổng Nhược Vy.
- Nhanh như vậy sao? Không ngờ em thật sự có cài người bên cạnh anh. – Anh vừa nhấp một ngụm nước vừa nói.
- Đương nhiên, tin tình báo của em vô cùng nhanh chóng và chuẩn xác nha! – Tử Yên vênh mặt.
- Tần Sâm? – Đông Quân nhàn nhạt nói.
Tử Yên giật mình, sao anh có thể một phát đoán đúng ngay là Tần Sâm vậy chứ. Chết rồi, chưa chi mà anh đã điểm mặt người của cô rồi. Không được, cô phải bình tĩnh đối phó.
- Tập đoàn anh nhiều người như vậy, sao anh lại nghĩ là Tần Sâm?
- Ngoài anh ta ra, còn ai là người thân cận nắm hết tường tận mọi việc? Thật không ngờ anh ta bán chủ cầu vinh.
- Sao lại gọi là bán chủ cầu vinh chứ. Anh ấy cũng chưa hề làm tổn hại gì đến anh mà. Em chỉ đơn giản là nhờ anh ấy để tâm tới ong bướm xung quanh anh thôi, có chuyện gì còn kịp thời thông báo để em đi đánh ghen chứ hì hì. – Biết không thể qua mặt được anh, cô đành thú nhận.
Sau đó cô lại còn nói giúp cho Tần Sâm vài câu. Nào là anh ta rất tốt bụng, rất nhiệt tình, làm việc lại nhanh nhẹn chu đáo, lại còn nhiều lần giúp đỡ cô không ít.
- Anh tuyệt đối không được trách cứ anh ấy đâu. Nếu không em sẽ áy náy lắm. Anh thấy đó, nếu không phải anh ấy quay lại đoạn băng này, em làm sao thấy được dáng vẻ soái ca này của anh chứ!
- Xem ra cách làm việc của anh khiến bà xã đại nhân vô cùng hài lòng?
- Cái gì mà… bà xã… bà xã đại nhân chứ!
- Yên Yên, hay chúng ta đăng ký kết hôn đi, sau đó đợi em tốt nghiệp sẽ làm đám cưới. Anh muốn công khai cho tất cả mọi người biết quan hệ của chúng ta. – Anh nắm lấy tay cô chân thành nói.
Tử Yên không hề ngờ đến câu chuyện sẽ đi theo hướng này. Thật ra cô cũng muốn cho cả thế giới biết cô có một người bạn trai siêu cấp đẹp trai, siêu cấp tài giỏi. Chỉ là cô sợ cuộc sống của mình sẽ bị xáo trộn không ít. Nhưng bên cạnh anh có quá nhiều cô gái đa tình, thêm sự xuất hiện của Đổng Nhược Vy thật sự làm cô có chút bất an. Cô cũng đã từng nghĩ đến hay là cứ công khai mọi chuyện, thiên hạ bàn tán xôn xao vài hôm cũng tự động thôi đi. Hơn nữa, cô cũng tin là anh có thể bảo vệ tốt cho cô.
Nhưng mà bây giờ đi đăng ký kết hôn… có sớm quá không? Mặc dù đã làm qua chuyện thân mật kia rồi cũng không khác vợ chồng là mấy, nhưng đây thật sự là chuyện trọng đại. Trước ánh mắt mong đợi của anh, cô thật sự bối rối.
- Nếu em vẫn chưa sẵn sàng thì thôi vậy! – Anh thấy cô có vẻ do dự nên lên tiếng trước.
Cô chợt nhìn thấy gương mặt anh có chút thất vọng. Không đành lòng nhìn anh như vậy, cô đưa ra quyết định cuối cùng.
- Em… em sẵn sàng rồi. Em đồng ý!
Đông Quân còn tưởng mình nghe lầm. Lập tức hỏi lại.
- Em vừa nói gì? Em đồng ý?
Tử Yên quả quyết nói dạ một cái, gương mặt hơi ửng đỏ.
- Nhưng liệu ba mẹ có đồng ý không anh?
- Chuyện này cứ để anh, em đừng lo. Ngày mai là kỉ niệm ba năm chúng ta yêu nhau. Chúng ta đi đăng ký luôn được không em? – Anh vô cùng khẩn trương như sợ cô sẽ đổi ý.
Cô cười dịu dàng, tỏ ý sẽ nghe theo anh hết. Anh vô cùng vui sướng, ôm chầm lấy cô, hôn khắp nơi trên mặt cô, cuối cùng dừng lại trên đôi môi đỏ mọng của cô mà cắn mút. Cô cảm nhận được nụ hôn của anh hôm nay có chút kích động nhưng cũng vô cùng ôn nhu nhẹ nhàng.