Sau khi Thiên Phong về nước, anh chàng lại tất bật với công việc tại trung tâm nghiên cứu của hai người. Dù vất vả nhưng hai người cảm thấy rất hạnh phúc vì được cùng nhau làm việc. Sau khi công việc hoàn thành cũng đã chiều tối, vì vậy hai người quyết định cùng nhau đi đến một quán cà phê nhỏ ở trên ngọn đồi gần trung tâm.
Quán cà phê tuy nhỏ nhưng được trang hoàng vô cùng đẹp đẽ, ấm cúng và lãng mạn vô cùng. Một điểm cộng đó chính là vào ban đêm có thể ngồi ngoài trời nhìn ngắm bầu trời đầy sao. Có thể nói, quán chính là một điểm đến vô cùng lý tưởng cho những ai đam mê thiên văn cũng như thích ngắm nhìn bầu trời sao về đêm.
Thiên Phong và Hạ Vy vừa đến quán thì chọn ngay chiếc bàn được đặt ngoài trời. Sau khi gọi nước uống, cả hai cùng ngắm nhìn bầu trời đêm vô cùng đẹp đẽ. Khung cảnh xung quanh dường như yên ắng hẳn chỉ nghe thấy tiếng gió hiu hiu.
Thiên Phong nắm tay Hạ Vy và anh cất lời:
“ Hạ Vy nè, cảm ơn em vì tất cả, cảm ơn em đã luôn ở bên anh trong những lúc anh khó khăn, những lúc anh tuyệt vọng và luôn lo lắng, chia sẻ niềm vui nỗi buồn với anh. Em biết không, anh yêu em nhiều lắm, Hạ Vy à. Cảm ơn em vì đã luôn chờ đợi anh.”
Hạ Vy nghe thấy thế thì vô cùng hạnh phúc suýt chút nữa thì cô đã bật khóc rồi nhưng cô vẫn gắng gượng để nước mắt không tuôn ra. Hạ Vy đáp lại:
“Em… em cũng yêu anh nhiều lắm. Có gian nan, thử thách và anh đi công tác bao lâu em cũng vẫn sẽ đợi anh về vì em cực kì cực kì yêu anh. Em cũng phải cảm ơn anh vì đã luôn đồng hành cùng em và đặc biệt nhất giúp ước mơ của em thành sự thật. Anh là bầu trời sao của em đấy…”
Vừa dứt câu Hạ Vy liền bật khóc vì quá hạnh phúc. Thiên Phong thấy thế liền lấy khăn lau cho Hạ Vy và anh liền ôm chầm lấy cô. Thiên Phong ghé sát tai cô mỉm cười nói: “Em cũng là bầu trời sao của anh”
Hạ Vy nghe thế liền ôm lấy mặt anh và hôn lên má. Lúc sau, cả hai liền trao cho nhau nụ hôn nồng nàn.
Ngày hôm sau là ngày nghỉ nên cả hai quyết định sẽ tổ chức tiệc để cho hai bên thông gia gặp mặt nhau và bàn bạc về lễ cưới của cả hai. Hai người lại tất bật lựa chọn địa điểm tổ chức tiệc, lựa chọn món ăn và thức uống. Sau vài giờ suy nghĩ cả hai quyết định sẽ tổ chức ở trung tâm nghiên cứu vì nơi ấy chính là nơi có nhiều kỷ niệm của hai người nhất.
Buổi tiệc diễn ra vô cùng suôn sẻ, hai bên thông gia lại rất hợp ý nhau. Hai bên gia đình quyết định sẽ tổ chức tiệc cưới vào tháng sau.
Sau buổi tiệc hai bên gia đình chào tạm biệt, còn Hạ Vy với Thiên Phong đi về nhà chung của hai người. Nhà chung là một ngôi biệt thự ấm cúng gần trung tâm nghiên cứu do cả hai mua vào 2 năm trước để tiện cho việc đi lại.
Cả hai bước vào phòng ngủ Hạ Vy vừa mở cửa thì Thiên Phong chặn cô ngay vào tường trao cho cô nụ hôn nồng nàn.
Cánh tay của Thiên phong di chuyển từ từ xuống, Hạ Vy vừa nói vừa rên: “ Ưm… ở đây không được…lên giường đi anh~” Hạ Vy vừa dứt câu, Thiên phong bế Hạ Vy lên giường rồi tiếp tục. Cả hai cùng nhau trải qua một đêm nồng nàn. Sáng hôm sau, cả người Hạ Vy ê ẩm vô cùng. Cô bực tức mắng: “ Hứ anh là đồ tồi, ai da đau quá đi. Hức… eo của em”
Thiên Phong cười khúc khích và kéo Hạ Vy lại gần, nhẹ nhàng xoa lưng cô để xoa dịu cơn đau.
“Anh xin lỗi mà, tại anh yêu em quá thôi,” anh nói với giọng trầm ấm. Hạ Vy hờn dỗi quay mặt đi, nhưng không thể giấu nổi nụ cười thoáng qua trên môi.
Sau một lát, cả hai dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng. Hạ Vy vừa nhăn nhó vì đau, vừa lén nhìn Thiên Phong đang loay hoay trong bếp. “Em có muốn anh làm gì để chuộc lỗi không?” Thiên Phong hỏi khi thấy ánh mắt của cô.
“Có chứ, anh phải làm bữa sáng cho em, rồi còn phải đưa em đi spa để hồi phục nữa,” Hạ Vy đáp lại.
Thiên Phong gật đầu, nấu một bữa sáng ngon lành với trứng, bánh mì nướng và một ly nước cam tươi mát. Hạ Vy ngồi tại bàn ăn, ngắm nhìn Thiên Phong làm việc một cách tận tâm, lòng cô tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
Sau khi ăn sáng xong, Thiên Phong chuẩn bị xe để đưa Hạ Vy đi spa. Trên đường đi, hai người trò chuyện về kế hoạch cho tuần tới. “Anh đã đặt vé máy bay cho chuyến du lịch cuối tuần chưa?” Hạ Vy hỏi.
“Rồi, anh đã đặt xong hết rồi. Chúng ta sẽ có một chuyến đi đáng nhớ,” Thiên Phong đáp, ánh mắt anh lấp lánh niềm vui. Họ đến spa, Hạ Vy được chăm sóc chu đáo với các liệu pháp mát-xa và thư giãn. Trong khi đó, Thiên Phong ngồi đợi ở khu vực ngoài, đọc sách và thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ mong ngóng.
Khi Hạ Vy hoàn thành các liệu trình spa, cô bước ra với vẻ tươi tắn và rạng ngời. “Cảm ơn anh, em cảm thấy dễ chịu hơn nhiều rồi,” cô nói, rồi nhẹ nhàng khoác tay Thiên Phong. Cả hai cùng trở về nhà, trên đường đi họ còn ghé qua một quán cà phê nhỏ để thưởng thức món kem yêu thích.
Về đến nhà, Hạ Vy thấy một bó hoa lớn đặt trên bàn với một tấm thiệp nhỏ. Cô mở ra đọc, bên trong là dòng chữ của Thiên Phong: “Anh yêu em, cảm ơn vì đã luôn ở bên anh.” Hạ Vy xúc động ôm chầm lấy Thiên Phong. “Anh đúng là biết cách làm em vui,” cô nói, mắt lấp lánh niềm hạnh phúc.
Buổi chiều, họ cùng nhau đi dạo trong khu vườn nhỏ sau nhà, nói về tương lai và những ước mơ còn dang dở.
Thiên Phong chia sẻ: “Anh mong rằng sau khi kết hôn, chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn để thực hiện những dự án nghiên cứu mà cả hai đã ấp ủ.”
Hạ Vy gật đầu đồng ý. “Em cũng vậy, em muốn chúng ta không chỉ là một đôi vợ chồng hạnh phúc mà còn là những người bạn đồng hành, hỗ trợ lẫn nhau trong mọi công việc và cuộc sống.”
Buổi tối, họ cùng nhau chuẩn bị bữa tối với những món ăn yêu thích. Thiên Phong bật một bản nhạc nhẹ nhàng, cả hai cùng nhau nấu ăn, cười đùa vui vẻ. Sau bữa tối, họ ngồi ngoài ban công, ngắm nhìn bầu trời sao và chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày.
Cuối cùng, trước khi đi ngủ, Thiên Phong kéo Hạ Vy vào lòng, thủ thỉ: “Anh thật sự rất may mắn khi có em bên cạnh. Anh hứa sẽ luôn yêu thương và bảo vệ em.”
Hạ Vy mỉm cười, gật đầu và nhẹ nhàng đáp lại: “Em cũng vậy, anh là tất cả của em.”
Cả hai chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của nhau, với những ước mơ và hy vọng về một tương lai tươi sáng và hạnh phúc đang chờ đợi phía trước.