Anh vừa lên đến nơi lại chẳng nhìn thấy cô đâu , lúc này lòng lại có chút hoảng hơn . Lạnh nhạt quay sang nhìn người phục vụ hỏi .
- " Cháu ấy đâu ? "
- " Vừa...vừa mới ở đây mà....tôi...tôi "Nhân viên phục vụ thấy thái độ của Hạo Thần liền co rúm hoảng sợ .
- " Chết tiệt , còn không mau đi tìm " Anh bực bội chửi thề rồi quát lên ra lệnh .
- " Vâng vâng " người phục vụ kia giật thót mình , sợ hãi liền chạy đi .
Sau 30 phút vật vả lục tung cả cái quán bar lên cũng không thấy đâu , anh càng lo lắng hơn sợ cô sẽ xảy ra chuyện gì .
Chợt nhớ đến hắn ta anh liền nhấc máy lên gọi .
- " Vương Hiên , Chú muốn gì đây ? " Hạo Thần lạnh nhạt hỏi thẳng .
- " Ây dô cháu trai thân thương , lâu rồi không gọi . Nay lại tìm đến ta có việc gì à ? " Vương Hiên là người đàn ông trung niên , là em cùng cha khác mẹ của ba Hạo Thần .
Sớm đã gây thù chuốc án với gia tộc , lại càng căm ghét Hạo Thần hơn bởi cái chức vụ đó không phải là của ông mà là của Hạo Thần . Ông đã nhiều lần làm hỏng kế hoạch của Hạo Thần , làm lỡ vốn rất nhiều . Anh biết ông ta làm nhưng lại chẳng có lí do vì xử lí quá gọn gàng nên chẳng thể bắt được .
- " Ông đã bắt người phụ nữ của tôi rồi đúng không ? " Hạo Thần cười lạnh , ánh mắt hung ác mà gặng hỏi .
- " Ừm đấy thì sao nào ? Này oắt con , đừng vì một người phụ nữ mà làm hỏng sự nghiệp . Thôi thì bỏ cái chức vị long chủ kia đi rồi tao tha cho người con gái của mày . Thế nào , được chứ ? " Hắn ta hóng hách , ra điều kiện .
- " Ha....Đừng tưởng tôi sợ ông......từ lúc vừa bắt đầu gọi thì có lẽ đàn em của tôi đã thành công bao vây căn cứ của ông rồi đấy . Không tin hãy đi ra ngoài xem thử "
Giọng nói cao cao tại thượng , chứa đầy sự nguy hiểm và đáng sợ . Thân người toát ra một ám khí lạnh lẽo khiến người ta phải rờn rợn cả người . Đám quản lí nhìn cái nét mặt đen như than kia của ông chủ đã cảm thấy sợ chết khiếp rồi . Ai nấy đều cầu mong cho bản thân qua được số kiếp .
Hạo Thần tuy không ở nơi đấy nhưng chỉ cần môht tiếng nói của anh đã có thể huy động cả vài trăm sát thủ hội tụ trở về , không nhanh không chậm bọn họ đã bao vây hết được cái căn cứ của Lão Vương Hiên . Muốn trừ khử cái tên lão già thối này từ lâu nhưng mãi không có cơ hội , vậy thì nhân lúc này làm luôn cho gọn .
Lúc này trong tiếng điện thoại vang lên tiếng quát .
- " Này...Mafoy làm thật đấy à ? Mày dám san bằng địa bàn của ông này ư ? "
" bùm " Hắn ta vừa dứt câu liền vang lên tiếng nổ , một khu vực đã vừa bị bom nổ tung , khoi bay nghi ngúc ánh lửa cháy lên mạnh mẽ .
- " Thế nào ? Một khu vực rồi , tiếp theo là căn nhà nào đây ? " Hạo Thần thông qua âm thanh của điện thoại cũng biết được thuộc hạ của mình làm việc tới đâu . Tiếp tục khiêu khích .
Vài giây sau anh nói tiếp .
- " Ông nhốt cô ấy ở dâu ? "
- " Draco Mafoy....mày..mày cho đàn em của mày rút , tao sẽ nói ." Hắn ta có lẽ đến giờ phút này vẫn chưa hiểu được thế sự ra sao . Ngồi đấy mà đòi hỏi .
- " Một ông sẽ nổ tung với đống vũ khí kia , hai là khai ra cô ấy bị nhốt ở đâu . Lúc đấy có khi tôi sẽ xem xét lại " Anh cười giễu cợt , giọng nói buông thả đưa ra phương án cho hắn ta .
- " Thật ra , tôi không bắt được cô ta . Xắp bắt được thì bị cái tên nhà giàu nào đấy đến cứu , hắn ta dẫn rất nhiều người đến . Bọn tôi ít người nên không địch lại được vì thế đã bỏ chạy , còn người phụ nữ mà mày nói tao chẳng biết nó ở đâu cả . Như vậy đã được chưa ? " Vương Hiên giải đáp nhanh , trán ôbg ta đã thấm mồ hôi hột .
Hắn tuy ngông cuồng nhưng vẫn rất kiên nể Hạo tHần bởi từ lâu anh đã có cái danh sói máu lạnh vậy nên không thể đùa với con sói thèm máu này được .
- " Welcome to the hell " ( Chào mừng đến với địa ngục )
Hậo Thần quăng một câu khẳng định để ông ta hiểu được cái gì sắp diễn ra .
- " Mày....mày đã nói sẽ không giết tao cơ mà " Ông ta sợ hãi kêu la .
- " Tôi chỉ nói là sẽ cân nhắc , chờ gì nữa kích hoạt đi nào . Tôi muốn nghe bắn pháo hoa sớm một chút " Hạo Thần nhìn sang trợ lí , anh ta đang để điện thoại gần Hạo Thần , tiện việc liên lạc cho đường dây cầm đầu bênh kia hoạt động theo mệnh lệnh .
- " Sit , thằng chó " Vương Hiên không còn lí trí ông ta liền văng tục chửi bậy .
" bùm "
" Bùm "
" bùm "
Tiếng nổ của bom cứ thế mà vang lên liên hồi , quả thật có thể tưởng tượng ra đó là tiếng pháo hoa . Chẳng mấy chốc mà căn cứ của Vương Hiên cũng sụp đỗ , hắn ta đã bị nổ cho thân xác không còn được nguyên vẹn . Đám thuộc hạ đều chết mất xác , sau khi hành động xong các sác thủ nhanh chóng tản ra thu dọn hiện trường và không để lại chút vết tích nào cả . Tiếng động lớn như thế này ắc hẳn sẽ làm dao động đến cảnh sát vậy nên phải cẩn thận .
Hạo Thần hài lòng ,một ặmt lạnh lùng vứt cái điện thoại sang cho trợ lí của mình rồi ra lệnh .
- " cậu đi check cammera lại đi , xem có dấu vết gì của Khinh Vũ không ? "
- " Đã hiểu " Trợ lí nghe xong liền cúi người cung kính nhận lệnh sau đó rời đi làm việc .
Sau vài tiếng đồng hồ điều tra thì cũng biết ai đã cứu giúp Khinh Vũ .
____________
Tại biệt thự Đế Hành
- " Khinh Vũ , cô có còn cảm thấy khó chịu ở đâu nữa không ? " Lương Thành ân cần chu đáo nhìn Khinh Vũ .
Cô là được Lương Thành cứu , hiện tại đã tỉnh rựu nhưng vì do khi nãy đã chống cự với bọn xã hội đen nên đã mất rất nhiều sức lực . Cô nhẹ lắc đầu trả lời .
- " Tôi không sao , cảm ơn anh "
- " Không cần phải khách khí , mau nằm xuống nghĩ ngơi đi " Lương Thành mỉm cười dịu dàng , anh đứng dậy rồi đợ cho cô nằm xuống giường sau đó từ từ vén chăn lên đắp cho Khinh Vũ .
Từng hành động của Lương Thành lúc này rất ân cần và chu đáo , anh cẩn thận từng li từng tí . Cứ sợ sẽ làm cô đau trúng chỗ nào nên đã hành động một cách rất nhẹ nhàng không dám dùng nhiều lực .
Nhìn thấy Khinh Vũ ngủ thiếp đi , gương mặt cô bây giờ vẫn còn hơi nhăn nhó . Có lẽ khi nãy cô đã thất ự rất hoản loạn , đưa tay lên khẹ vuốt nhẹ đường mi trán của Khinh Vũ cho nó giản đi phần nào mặt cô cũng bớt nhăn nhó lại , thay vào đấy là một gương mặt vô cùng đáng yêu khi ngủ . Lương Thành nhìn cô không tự chủ được bản thần mà nắm lấy bàn tay rồi đặt lên tay mình nhìn Khinh Vũ rồi anh trực tiếp cho một nụ hôn nhẹ lên tay .
Cảm nhận được độ mịn màng của làn da , cơ thịt . Khóe miệng anh lúc này đã trở thành một đường cong hoàn mỹ , anh đnag cười vì vui vẻ . Cảm giác như đang túc trực bảo vệ cho người mình yêu vậy , cảm giác quả thật không tồi .
Nhìn Khinh Vũ ngủ môht lúc rồi Lương Thành cũng rón rén nhẹ nhàng ra khỏi phòng , vừa xuống cầu thang thì người giúp việc liền bảo có người đến tìm , qua miêu tả rằng anh ta đem theo rất nhiều vệ sĩ . Gương mặt lạnh nhạt hắc ám vô cùng , nói là đến tìm người .
Tuy là bạn thân nhưng đây cũng là lần đầu tiên mà Hạo Thần đặt chân đến dinh Thự Đế Hành của Lương Thành nên việc người làm không biết Hạo Thầnlà ai cũng là điều dễ hiểu . Chỉ thông qua cách miêu tả cũng dễ đoán ngay đó là ai , có thể nagng ngược bá đạo hùng hỗ đưa nhiều người đến Dinh Thự đế Hành đòi người thì chỉ có thể là Đông Phương Hạo Thần mà thôi chứ chẳng còn ai có lá gan đó cả .