- " Cút ra " Anh bây giờ đã nhận định được người trước mặt mình là ai , nên đã nhanh chóng tỉnh táo lại rồi né tránh Thượng Quan Giai Nhi .
\- " Hạo Thần , là em đây mà...Khinh Vũ đây mà " Thượng Quan Giai Nhi hiện tại đã biết được người trong lòng của Hạo Thần là ai , cô ta buộc phải làm thế thân để có thể trèo lên giường của Hạo Thần , như thế việc cô ta trở thành Đông Phương Phu Nhân sẽ là điều không xa nữa .
\- " Người đâu rồi " Hạo Thần tức giận quát lên .
Đám vệ sĩ áo đen lúc này lập tức xuất hiện
\- " Ông Chủ " bọn họ đồng thanh .
\- " Lôi con ả này đi cho tôi , tẩn cho cô ta một trận nhanh lên " Anh bây giờ cũng cóc thèm quan tâm là ai nữa , giám dùng thân phận của Khinh Vũ để lừa anh thật quá mức chịu đựng , lần này thì đừng hòng có thể thoát được .
\- " Hạo Thần , em sai rồi . Đừng mà em xin lỗi....Á " Cô ta sợ hãi van xin lúc này một người vệ sĩ không chân chừ mà vung thẳng tay tát một cái thật mạnh vào mặt ả ta làm cho ả đau đến mức phải hét lên .
vết thương cũ do Khinh Vũ để lại vừa mới lành hẳn mà hôm nay lại ăn thêm mấy cái tát nữa thì đúng là cái miệng hại cái thân .
Hạo Thần say bí tỉ anh loạn choạng bước đi nặng nề rồi rời khỏi . Còn về phần Thượng Quan Giai Nhi ả ta nên nhận cái hậu quả xứng đáng cho việc mình đã gây ra . Mong rằng sau lần này cô ta sẽ chừa cái tật .
\_\_\_\_\_\_\_\_
Hạo Thần về đến nhà , anh nằm ườn ra trên chiếc giường rộng lớn . Xung quanh chỉ là một màu đen không ánh sáng , mấm máy môi gọi trong vô thức .
\- " Tiểu Vũ " Có lẽ lần này anh thật sự nhớ cô rồi , chỉ xa nhau không bao lâu mà đã cảm thấy khó chịu đến nhường này .
Trước kia khi sang Mỹ để giải quyết công việc , lòng anh vẫn nhớ cô nhưng nổi nhớ ấy không da diết không quá sâu đậm như lúc này . Thật là một điều tồi tệ với Hạo Thần lúc này .
Anh với tay lấy chiếc điện thoại , nhấn nhấn vài dòng rồi đưa lên tai .
Anh gọi cho Khinh Vũ , anh muốn nghe giọng của cô lúc này . Anh muốn nghe được tiếng cười tiếng nói tràn đầy sự phấn khởi của Khinh Vũ . Nhưng có lẽ.....
\- " Tút....tút....tút...ngoài vùng phủ sóng "
Nghe xong mới chợt nhớ ra rằng cô đang ở đảo , sao mà nghe được đây chứ . Thầm thở dài .
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sáng ngày hôm sau .
Vì muốn quay cảnh đẹp nên đạo diễn đã cho mọi người chuẩn bị từ sớm để có thể quay được trọn cảnh của bình minh và lúc mặt trời mọc nên ai cũng phải dậy từ rất sớm , Khinh Vũ cũng vậy . Sáng sớm ở biển không phải quá lạnh nhưng cũng se se làm cho người ta phải tự động ôm choàng thân người lại . Chuẩn bị tất tần tật mọi thứ đâu đấy rồi cũng bắt đầu tiến hành quay .
Cảnh quay sẽ có phân cảnh quay dưới nước , nên Khinh Vũ buộc phải ngâm nước một thời gian dài . Cô mặc một bộ váy trắng dài tinh khiết , trang điểm theo xu hướng của những nàng tiên cá . Trên má đính vài hạt cườm nhìn rất lấp lánh , cộng thêm mái tóc xanh của Khinh Vũ càng làm cho cô đẹp hơn .
Khinh Vũ cầm lấy sản phẩm trên tay thở nhẹ một hơi . Hôm qua cô đã đọc kịch bản qua rất kĩ nên nhất định không được có sơ xuất gì .
Nằm trên mặt đất , sóng biển cứ vồ vập vào . Nước biển sáng ấm áp nhưng bởi là ở ngoài đảo nhiều cây cối nên cũng khá lạnh . Cindy đứng trên bờ nhìn cô với ánh mắt thương xót , tay cầm chiếc áo ấm mà liên tục càu mong cho Khinh Vũ sớm quay xong .
\- " 1 , 2 , 3 Action " Đạo diễn tay cầm bộ đàm nói qua để cho máy quay bắt cận cảnh .
Khinh Vũ cô cũng không phải là diễn viên tài ba gì , vì đây không phải sở trường của cô nên mất khá nhiều thời gian để chuẩn bị tâm lí . Trạng thái ban đầu của cô không ổn đạo diễn nói .
\- " Cắt - Làm lại "
\- " Cắt - Làm lại "
\- " Cắt - Làm lại "
Cứ như thế mà 40 phút đã trôi qua , Khinh Vũ đã ngâm dưới nước trọn 40 phút đồng hồ . Cindy ngày càng lo lắng . Lúc này đạo diễn có vẻ bực bội la mắng .
\- " Này cô có quay được không đấy ? Tâm lí không vững vàng , quay làm sao được . Một cảnh quay của cô mà đã tốn của đoàn phim hơn 40 phút đồng hồ "
Đạo diễn Lâm trong nghề có tiếng là khó tính , và cũng chưa bao giờ nhận hối lộ hay đi tâng bốc người khác một cách lố lăng . Vì ông ấy là một người kính nghiệp nên bao giờ cũng muốn diễn viên của mình phải hoàn thiện tốt nhất có thể .
\- " Xin lỗi mọi người rất nhiều , xin lỗi mọi người . Tôi sẽ dốc hết sức mình " Sau nhiều lần quay thì cô cũn rút ra được một vài kinh nghiệm khi quay .
\- " Vậy thì làm lại lẫn nữa . Máy chạy " Đạo diễn Lâm nhẹ thở dài , ban đầu ông nghĩ cô gái này chỉ được vẻ bề ngoài chứ tài năng thì chả có bao nhiêu .
Không ngờ cô gái này lại có lòng quyết tâm nhiều đến vậy , xem ra ông đã đánh giá sai .
Máy chạy , Khinh Vũ tập trung hết sức cô hòa nhập với sóng biển . Từ từ đồng điệu với tiết tấu của nhịp độ quay , cứ thế mà cảnh quay thành công .
Cô lạnh đến mức tay chân run lẩy bẩy , bước lên bờ . Cindy thâyd thế liền chạy đến choàng áo khoác cho cô , rồi đưa túi sửi ấm cho Khinh Vũ .
\- " Angela , cô làm tốt lắm . Hôm nay quay nhiêu đây là đủ " Đạo diễn Lâm thái độ bây giờ đã khác hẳn , vì ông muốn khám phá xem năng lực của cô gái này đến đâu mà đủ để cho vị kia hạ mình đi nhờ vã .
\- " Angela chị vất vả rồi " vài người đồng tình nói .
\- " Cảm ơn mọi người , những ngày tới sẽ còn cảnh quay . Tôi sẽ dốc hết sức để không làm lỡ thời gian " Khinh Vũ giọng nói lúc này có chút nghẹt lại , giọng bây giờ có vẻ yếu hơn vì cô đã thấm mệt . Nhưng vẫn giữ thái độ hòa nhã vui tươi , cô cúi thấp người cảm ơn .
\- " Angela có người đang đợi cô , cô đi thay đồ đi " Đạo diễn Lâm nói .
Khinh Vũ nhìn Cindy ánh mắt hỏi ý và tò mò . Cindy lắc nhẹ đầu , từ nãy giờ Cindy vẫn đứng canh Khinh Vũ nên ai đến tìm cô cũng chả đã ý .
Khinh Vũ về đến lều , cô vén màn bước vào . Vì ở đảo hoang nên không có sẳn phòng ốc hay khách sạn gì . Mà chỉ đơn giản là dựng lều thôi , lều thuộc dạng cỡ lớn như một cái nhà nên cũng khá thoải mái .
Khinh Vũ là nghệ sĩ nên cô được cấp cho một cái lều riêng để nghĩ ngơi , vừa vào cô đã bị giật mình . Nhìn thấy Hạo Thần đang ngồi trên ghế nhìn cô .
\- " Chú....chú ? " Cô lấp bấp ngỡ ngàng mà nói
\- " Đi tắm thay đồ đi , chú đã chuẩn bị nước ấm rồi " Hạo Thần tỏ vẻ bình thường không mấy ngượng ngùng mà nhẹ đáp .