Anh Không Muốn Làm Chú Của Em Nữa

Chương 22:Chap 22 : Lắm Tiền




Vừa đưa thẻ cho nhân viên thanh toán xong thì cô mới chợt nhớ ra rằng mìn chưa mua son . Nên đã quay lại cửa tiệm lựa vào thỏi , sau khi lựa được vài thỏi thì lúc này cô có thấy một thỏi son sáng lấp lánh bởi lớp vỏ bênh ngoài , được trưng bày riêng . Phân vân chưa rõ không biết là kiêm cương thật hay đá nên đã lại gần . Cô nhân viên lúc nãy mỉm cười đi đến nhiệt tình giới thiệu .

\- " Đây là dòng son Mendi , vừa được ra mắt vào tháng này . Và chỉ có 3 cây được phát hành trên 3 nước hiện tại ở trung quốc chỉ có một cây duy nhất . Ở bênh ngoài vỏ là những viên kiêm cương tí hon được đính kỉ xảo lên trên . Son được làm từ các loại hoa hồng đắt nhất trên thế giới vì vậy nên thỏi son này lên đến 700 triệu một thỏi "

700triệu một thỏi son cũng là quá xa xỉ đối với người bình thường nhưng hiện tại cô đã khác , cô có tiền . Cô có mọi thứ và thứ cô không thiếu đó chính là tiền , vì ban đầu nhìn vào đã thích nó nên đắng đo suy nghĩ một hồi thì cắn bụng mua nó .

\- " Gói lại đi " Tuy sót tiền nhưng vì thích quá nên phải mua thôi . Dù gì cũng là bản số lượng có hạn phải tậu em nó về nhà .



Việc mua cây son này đối với cô hoàn toàn dư sức , chỉ có điều cô muốn hay không thôi . Lúc nhỏ hằng tháng trong tài khoản của Khinh Vũ sẽ được Cao Lãng chuyển vào 50 triệu , dần dần lớn thì số tiền càng ngày càng tăng . Bây giờ mỗi tháng cô đều được cha gửi cho 500 triệu tiêu sài và được lão thái thái cho thêm . Lúc nhỏ không biết sài tiền , để đến bây giờ cũng được một khoảng kết xù . Cô có thể làn cho mình cái thẻ đen được rồi đấy chứ .

\- " Vâng " Cô nhân viên kia cúi đầu vui vẻ đáp .

\- " Ây dô , ai thế này ? "

Khinh Vũ đang trầm trồ nhìn thỏi son thì có một giọng nói chanh chua phát lên làm cô rùng cả mình . Quay lại thì nhìn thấy một cô gái mặc chiếc váy tím bó sát thân thể , ở trên cúp ngực khoét sâu đang bước lại gần . Nhìn thôi đã đoán được là ai bởi trí nhớ của cô rất là tốt nha .

\- " Dương Sa Sa ? "

\- " Khinh Vũ tiểu thư hôm nay lại đến cửa hiệu này là mua sắm sao , thật bất ngờ . Chắc là năng nỉ lắm Cao Phu Nhân mới cho cô đi nhỉ "

\- " Tôi đường đường là đại tiểu thư của Thượng Quan Gia , là tiểu thư giàu nhất ở đất Bắc Kinh này . Tại sao lại không được đến chứ ? "

\- " Ha...cô đừng có mà vọng tưởng , Giai Nhi tiểu thư từng nói với tôi là tài sản của Thượng Quan Gia sẽ được chia đều cho cô ta . Cô mà cũng đòi làm tiểu thư giàu nhất Bắc Kinh ư , chỉ là danh hiệu tạm thời thôi . Sua này sẽ không còn là cửa cô nữa đâu . "

\- " Chuyện thừa kế của Thượng Quan Gia cũng đến lượt một tam tiểu thư lên tiếng à hơn nữa việc này cũng không liên quan đến cô nên đừng có mà ngông cuồng , người ta nói ra câu nào thơm tho sạch sẽ câu đấy . Còn cô nói ra câu nào thì hôi hám dơ bẩn đến đấy , về đánh răng đi rồi đến đây nói chuyện với tôi " .

\- " Cô...cô dám " Dương Sa Sa tức giận chỉ tay thẳng vào mặt của Khinh Vũ mà quát .

Dương Sa Sa là con gái của Dương Thị , gia tộc cũng không phảu là lớn . Vừa được xác nhập ở trong giới thượng lưu vào 3 năm trước , nhờ bám víu vào các công ty lớn nên mới được như hôm nay . Tuy vậy cũng không bằng một góc của Thượng Quan gia vậy nên Dương Sa Sa hay đi theo nịnh nọt Thượng quan Giai Nhi để trục lợi và còn hùa nhau ăn hiếp Khinh Vũ khi ở trường .

\- " Quản lí , tôi muốn lấy cây son kia . Mau gói lại "

Cải không lại Khinh Vũ nên cô ta đành chuyển hướng , biết được Khinh Vũ muốn mua nó cô ta nhanh chóng dành trước .

\- " Dạ vâng " Quản Lí Kim gật đàu làm theo . Khi định đi đến thì cô nhân viên lúc này nhỏ giọng bảo .

\- " Quản lí Kim , vị khách này đã mua trước . Chúng ta không thể thiên vị . "

\- " Im đi , cô thì biết cái gì . Cô ta không mua nổi đâu , chỉ giỏi làm màu thôi . Dương Sa Sa là khách quý của chúng ta nên ta cần phải phục vụ cho chu đáo " Quản lí Kim ra lời giáo huấn .

\- " Này tôi đã lấy nó trước mà ? " Lúc này Khinh Vũ có chút bực bội quát nhẹ .

\- " Cô mà cũng đòi mua nó sao ? Thật không biết tự lượng sức mình ! "

Dương Sa Sa nghênh ngang chế giễu Khinh Vũ .

" Bộp bộp bộp " Tiếng vỗ tay từ hướng cánh cửa vọng ra . Một người đàn ông mặc vest sang trọng , khí chất ngời ngời vô nhẹ tay rồi cười nhạt . Đi theo đấy là Lâm Vĩ Quân và cũn đám người mặc đồ công sở đi theo sau .

Đương nhiên nếu có sự xuất hiện của Lâm Vĩ Quân thì người đàn ông kia chắc chắn là Đông Phương Hạo Thần , chủ tịch tập đoàn MLC .

\- " Tôi cũng thật tò mò muốn xem xem vị tiểu thwu nào mà lại lắm tiền thế , còn lắm tiền hơn cả đại tiểu thư của Thượng Quan Gia " . Hạo Thần đi đến anh nói ra một câu tuy đơn giản nhưng cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy lạnh sóng lưng .