- " Con đã gọi và Kiều Mỹ cũng đã đồng ý "
\- " Vậy thì được , ta lâu rồi không gặp con bé Khinh Vũ cũng thấy hơi nhớ nó rồi " .
\- " Khi nào rảnh con sẽ đưa cháu ấy về gặp mẹ "
\- " Ừm "
\- " Vậy khi nào mẹ về lại Mỹ ? " Anh vui vẻ hỏi .
\- " Khi nào con cưới vợ rồi mẹ về ! " Bà vui vẻ ăn trái cây mà thẳng thừng đáp .
\- " Cái gì ? Mẫu hậu ơi đừng đùa đấy chứ ? " Anh thụng mặt nhăn nhó .
\- " Con cứ bận công việc của con đi , mẹ có làm phiền con đâu . Vơi lại mẹ cũng có rất nhiều bạn mẹ không cần đến con đâu , khi nào mẹ thấy mặt con dâu thì mẹ về . Vậy hen , mẹ đi ngủ đây . Tạm biệt con trai bảo bối ! Moa " Bà vui vẻ vừa nói vừa đi khỏi .
Thấy mẹ vừa đi khỏi anh liền móc điện thoại ra gọi .
\- " Này ba , sao mẹ lại về đây cơ chứ ! "
\- " Ờm thì...ba chọc mẹ con giận nên cô ấy mới về Trung Quốc " Đông Phương Hùng có chút xấu hổ khi nhắc đến việc mình bị vợ giận trước mặt con trai .
\- " Trời ạ , ba làm mẹ giận lại kéo theo con . Ba mau chóng làm hòa với mẹ đi , chứ mẹ ở đây cứ bắt con đưa con dâu về nhà thì làm sao mà chịu nổi chứ ? " Anh nhăn nhó .
\- " Biết rồi , biết rồi . Ba bận đây con chăm sóc mẹ cho tốt vào đấy nhé , không ba lột da con " . Nói xong Đông Phương Hùng liền cúp máy .
Hạo Thần bực mình nhưng cũng chẳng thể làm gì , chỉ đành đi lên phòng .
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sáng Hôm Sau .
Một thân ảnh mảnh mai đang cuộn tròn teong chiếc chăn ấm áp mà ngủ say thì lúc này bị tiếng kêu mà cô bị giật mình tỉnh dậy .
\- " Tiểu thư dậy đi " Tiếng của Lý Mai , bà ta đứng bênh ngoài đập tay vào cửa để kêu . Tạo nên tiếng động khó nghe vô cùng .
Khinh Vũ nằm trên giường nghe được giọng nói cùng với hành động của bà ta lúc này cô đoán chắc là không có Lão Thái Thái và cha ở nhà nên bà ta mới dám hành xử như thế . Cô lười biến ngồi dậy nói .
\- " Ồn chết đi được , câm cái mồm lại . Tôi tự dậy được " Cô bực mình quát to làm cho người bênh ngoài giật nảy cả mình , dùng hành động đó lại rồi đi khỏi .
\- " Ngủ thôi cũng không yên " . Cô bực bội rờ khỏi giường , nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân sau đó chọn một bộ đồ đơn giản rồi thay vào . Tóc cột cao , lấy cây son bênh cạnh tô nhẹ lên rồi đi xuống .
Vừa xuống bếp thì nhìn thấy hai mẹ con Cao Nhu Nhược đang dùng bữa sáng . Cô ngán ngẫm thầm nghĩ " Mới sáng gặp hai cái mặt mâm này , chắc ngày hôm nay sẽ xuôi xẻo lắm cho xem " . Bước lại ghế rồi ngồi xuống , người hầu thấy cô thì nhanh chóng đặt thức ăn đã chuẩn bị sẳn lên bàn .
Vừa cầm miếng bánh mì lên định ăn thì Cao Nhu Nhược ngồi đối diện nghênh ngang sai bảo .
\- " Con kia , đi lấy cho tao cốc nước " .
Bà ta lúc này nhìn chằm chằm vào Khinh Vũ , biết được bà ta đang muốn sai ai . Cô cười nhạt đặt miếng bánh mì xuống rồi đi đến rót cốc nước cho bà ta . Đặt mạnh xuống bàn , rồi liếc mắt nhẹ sau đó về lại chỗ cũ .
Thấy được cô vẫn ngoan ngoãn làm theo bà ta hóng hách cười ha hả sau đó không để ý mà nâng ly lên uống một ngụm nước lớn , thái độ hóng hách ban nãy bây giờ đã trở thành một gương mặt nhăn nhó và đầy tức giận .
\- " Nóng quá , mày muốn bỏng chết tao sao ? "
Chiếc ly được cách nhiệt nên khi cầm lên dù là nước nóng hay lạnh cũng chẳng biết được . Khinh Vũ mỉm cười liết nhìn bà ta rồi thản nhiên đáp .
\- " Ừm " .
\- " Mày...mày " Bà ta tức muốn điên lên chỉ tay vào mặt của Khinh Vũ mà kêu .
\- " Mẹ....mẹ bình tĩnh . Này Khinh Vũ chị làm cái gì vậy hả ? Không biết an phận dám chơi xỏ mẹ tôi à ? "
Cô ta vừa dứt câu khinh vũ liền ném ly nước bênh cạnh đập thẳng xuống đất làm mảnh vụng rơi tứ tung .
\- " Cô nói tôi không biết an phận ư ? Có lầm không ? Tôi đường đường là đại tiểu thư của Thượng Quan Gia , còn bà ta chỉ là một người vợ kế . Chỉ có danh không có phận , đem theo đứa con gái riêng của bà ta vào nhà này . Được cái chức Thượng Quan Phu Nhân là đã tốt lắm rồi con dám sai bảo tôi à ? "
\- " Mày....mày biết mày đang nói cái gì không " Bà ta bị chọt trúng điểm yếu tức tối hét lên .
Đám người hầu xung quanh đứng nhìn cũng run theo , họ không ngờ đại tiểu thư rụt rè ngày trước mà lại có thái độ đáng sợ như hôm nay .
\- " Biết chứ ! Bà đối với tôi chẳng là cái thá gì cả . Trước khi nói chuyện thì làm ơn suy nghĩ trước đi , người ta nói ra câu nào thơm tho câu đấy . Còn bà nói ra câu nào thì dơ bẩn câu đấy . " Thượng Quan Khinh Vũ cười nhạt buôn lời mỉa mai .
\- " Còn cô Thượng Quan Giai Nhi , cũng không còn nhỏ nữa đâu . Nên biết mình là ai , đừng có quên thân phận của mình . Nói chuyện với tôi phải dùng kính ngử đừng có hở miệng ra là con này con kia , nghe thô tục lắm đấy hen . An ổn mà làm tam tiểu thư đi , nếu còn động vào tôi thì tôi sẽ cho các người biết tay " .