Thượng Quan Cao Lãng nhìn sang hai chiếc hộp trên tay của Khinh Vũ ông hỏi .
\- " Con cầm gì vậy ? "
\- " À , quên mất . Đây là phần quà con tặng ba , trước kia vì xảy ra tai nạn nên con không tặng vào đúng ngày sinh nhật cho ba được nên hôm nay con muốn đưa nó cho ba " Cô mỉm cười đưa chiếc hộp trên tay cho ông .
Khi ở trên phòng cô có thấy hai chiếc hộp đặt trong tủ , nhìn còn mới . Cô đoán chắc là Khinh Vũ muốn tặng quà cho ai đó , cầm 2 chiếc hộp lên nhìn xung quanh thì có thấy khắc chữ Hạo Thần và Ba . Cô biết là nên tặng cho ai nên cũng không ngần ngại gì mà đem nó xuống , hoàn thành nguyện vọng của Khinh Vũ .
Với cả bây giờ Dương Tiêu Dao muốn tiếp cận với Hạo Thần , bởi cô biết thế lực hắn rất lớn . Nếu được hắn trợ giúp thì mọi thứ cô sẽ dễ dàng hơn , tuy có chút phụ thuộc nhưng cô vẫn muốn thử làm thế . Sẵn tiện xem xem người đàn ông này như thế nào mà khiến Thượng Quan Khinh Vũ yêu anh nhiều đến thế .
Khi Cao Lãng mở ra thì thấy bênh trong có một chiếc khuy cài áo có khắc chữ C cách điệu , đây là chữ viết tắt tên của ông . Vui vẻ hài lòng với món quà đầy thành ý của con gái ông bảo .
\- " Khinh Vũ ta cảm ơn con , món quà này ta rất vừa ý "
\- " Vâng , ba thích là được " .
Sau đó cô đưa nốt chiếc hộp còn lại trên tay cho Đông Phương Hạo Thần .
\- " Chú Hạo Thần...đây là cháu tặng chú " .
Lúc này Hạo Thần có chút ngạc nhiên nhẹ đưa mắt xuống nhìn chiếc hộp rồi nhận lấy . Mở chiếc hộp ra thì thấy một cây viết máy được thợ khắc tỉ mỉ lên hai chữ " yêu anh " . Thấy anh sặc nhẹ " Khụ khụ " Vội đóng chiếc hộp lại , vành tai của anh lúc này cũng đã đỏ ửng lên . Khinh Vũ ngồi bênh cạnh thấy thế cô cũng giật thốt cả mình .
\- " À...ờm...hihi " .
Cô cười nhẹ trong sự lúng túng rồi nghĩ : Ôi má ơi , cô ấy cũng táo bạo quá đó . Khắc lên như vậy làm người tặng là mình ngượng chết mất .
\- " Cảm...cảm ơn " Hạo Thần nói lời cảm ơn trong sự lúng túng , lại đưa tay lên sờ nhẹ cánh mũi quay sang hướng khác .
Cô chỉ thẹn thùng nhất thời vài giây sau đó tiếp tục kế hoạch . Nhớ khi nãy ở trên lầu cô nghe loáng thoáng được là Cao Nhu Nhược muốn mời anh ở lại dùng bữa nhưng bị từ chối , bây giờ làm liều đặt cược một phen xem sao .
\- " Chú...chú ở lại dùng cơm với cháu nhé " .
\- " Được "
Hạo Thần không chút suy nghĩ liền đồng ý với cô ngay lập tức , bản thân anh cũng chẳng hiểu tại sao phải làm thế trong khi công ty còn cả tá việc cần xử lý .
Sau khi được anh đồng ý , Khinh Vũ cười thầm trong lòng . Nhìn sang hai mẹ con Cao Nhu Nhược kia đang tức muốn phát run lên thì lòng cô lại càng vui sướng hả hê .
Sau khi nói chuyện một hồi thì Cao Lãng nói với anh rằng có việc phải đi lên công ty xử lý . Có chút khó xử nhưng cũng phải làm thế vì ông cũng là một tuýp người cuồng công việc .
Sau khi Cao Lãng rời đi thì hai mẹ con của Cao Nhu Nhược cũng trở lại trên lầu với cơn tức giận . Trong phòng khách bây giờ chỉ còn mỗi Khinh vũ và Hạo Thần , cô ngồi cách anh không xa . Bây giờ cô có chút lo , lo rằng anh sẽ hỏi tội bởi vụ khi nãy . Không thể để bị vạch trần được cần phải thoát khỏi đây trước , cô suy tín trong đầu sẵn sàng sau đó định đứng dậy thì hai chân bị tê cứng bỏi ngồi một chỗ không duy chuyển quá lâu .
Sâu một hồi có chút chật vật thì Khinh Vũ cũng đứng lên được , cô bước nhẹ vài bước . Hành động đáng yêu này của cô đã lọt vào mắt của Hạo Thần . Anh rất muốn cười nhưng đành phải nhịn lại tiếp tục quan sát cô . Lúc này Khinh Vũ không chịu được nữa mà ngã người , cô biết được mặt mình sắp được làm bạn với mặt đất nên khóc trong lòng nhưng may thay đã có một cách tay đằng sau kéo cô quật ngược trở lại .
Bây giờ hai chân cô cũng không còn sức tuy được kéo ngược trở lại nhưng cô vẫn không đứng vững xoay người lại rồi nhào vào người của Hạo Thần . Môi của cô lúc này đã chạm vào môi của anh , đây là hôn rồi , cô hôn mất rồi . Mở to hai mắt nhìn nhau , thân thể cô bây giờ đã nằm trọn trong lòng của Hạo Thần . Hạo Thần một tay nắm trọn bàn tay của Khinh Vũ , tay còn lại đặt lên lưng của cô .
Trực tiếp tiếp xúc với da thịt , cảm nhận được hơi ấm của nhau . Cả hai đều lúng túng trong tư thế đầy gợi tình như thế này .