Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Chương 2






Nguyễn Viên nhìn một lượt thông tin trên trang cá nhân của SYU_Thẩm, cô đồng ý kết bạn, bởi vì cô nhìn thấy người chơi mới này đang ở bậc đồng.

Thực ra cô có sở thích nhận đồ đệ ở bậc đồng, đánh game với bậc đồng chính là thoải mái đồ sát.

Cảm giác phấn khích khi lên được bậc vương giả của cô dần hồi phục lại, cô chúc Nhan Tiểu Phong ngủ ngon sau đó mở khung chat để nói chuyện với SYU_Thẩm.

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nguyễn Muội: “Hey, bạn muốn nhận tôi làm sư phụ sao?”

SYU_Thẩm: “Đúng vậy, mới chơi không biết phải làm sao.”

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nguyễn Muội: “Vậy chúng ta đánh vài ván game đi, bây giờ cậu mở hồ sơ của acc (account – tài khoản) này ra, bái sư trước đi, như vậy thì chúng ta đều có thể nhận thưởng rồi.”

SYU_Thẩm: “Được.”

Thẩm Dục dựa vào lời của Nguyễn Viên, nhấn vào giao diện tài khoản của cô sau đó bái sư, góc trên bên trái có một điểm đỏ đang sáng lên, Thẩm Dục nhấn vào, bên trong có ghi nhiệm vụ bái sư.

Sau đó, anh nhận được lời mời tổ đội từ Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội.

Nguyễn Viên ở nhà đã tắt livestream, lúc này cô nằm trên giường chơi game rất thoải mái, vị tướng mà cô chơi tốt nhất chính là Điêu Thuyền, skin vừa đẹp, sát thương lại rất cao, đặc biệt là lúc cô sử dụng skill thật sự rất đẹp.

Đáng tiếc, có đôi lúc cô phải đi lẻ, một mình Điêu Thuyền chấp năm thành viên bên đội đối phương, đồng đội của cô hầu không hỗ trợ, cũng không bảo kê, vậy nên tỷ lệ thắng của Điêu Thuyền đau đớn rớt xuống, chỉ còn có 59,5%. Bây giờ cô đã có đệ tử ở bậc đồng, là cơ hội giúp cô kéo tỷ lệ thắng cao trở lại, việc như vậy tất nhiên phải làm ngay, vì thế cô lập tức chọn Điêu Thuyền.

(Hình ảnh tướng Điêu Thuyền)

chapter content



chapter content



Đương nhiên cô muốn thể hiện khả năng chơi game của mình cho đồ đệ thấy, Nguyễn Viên cười tủm tỉm, quả nhiên sau khi trở lại bậc vương giả tâm trạng vui vẻ hẳn.

Thẩm Dục vừa mới chơi tựa game VGVD này, cũng không có nhiều tướng để chọn. Cho nên, anh chọn tướng làm anh cảm thấy thân thuộc nhất để đánh đường trên: Arthur.

chapter content



Anh livestream từ sớm, phần đông fans nhìn thấy anh tạo tài khoản mới đều cảm thấy không có mấy hứng thú, bèn ở ngay khung chat, trò chuyện về skin (hình ảnh) tướng đẹp và skill (kĩ năng) đẹp.

Thật không dễ dàng mới vượt qua màn hướng dẫn tân thủ, anh vào đánh một ván chính thức, thành tích coi như tạm ổn, không quá tốt, cũng không quá kém.

Có một fan nói rằng người chơi mới sẽ được hệ thống sắp xếp cho đánh với máy trong những trận đầu tiên, vì vậy Thẩm Dục lại đánh thêm vài ván, cuối cùng anh kết luận thật ra trò này cũng không quá khó chơi.

Anh quyết định luyện chơi thật tốt rồi mới livestream tiếp, thế nên rất nhanh liền chào tạm biệt fans rồi mở Weibo. Lần trước lúc vừa lên bậc vương giả trên LOL, anh từng đăng một bài viết về việc tổ chức rút thăm trúng thưởng, và hôm nay chính là ngày rút thăm.

Ngay khi ấy, anh liếc vào trong trò chơi thấy Nguyễn Viên đang phát loa lớn muốn thu nhận đệ tử, không chút suy nghĩ, anh liền ấn kết bạn với cô.

Anh có cảm giác cô gái này rất lợi hại, game mới bắt đầu được vài phút cô đã giết được năm mạng sau đó còn rất vui vẻ đánh chữ khoe khoang với anh.

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội: “Đồ đệ thấy ta chơi có hay không?”

Thẩm Dục biết mỗi trò chơi đều có một sự khác biệt về cách chơi và cách trang bị đồ cho tướng, vì thế anh bèn hỏi cô: “Tướng này nên lên trang bị nào vậy sư phụ?”

Nguyễn Viên cảm thấy đồ đệ của cô rất biết chơi game, lại còn biết hỏi về cách lên trang bị. Lúc ăn bùa xanh xong, cô liền đánh chữ: “Arthur có hai lối lên trang bị chính, một cách là lên tank, cách thứ hai là lên đấu sĩ. Trong mấy trận rank thấp thế này, cứ thấy máu đối thủ gần hết thì lao lên chém là được.”

Sau đó cô lại nói ra hai cách lên đồ, một loại là dành cho tank gánh sát thương: Giày tốc chạy, áo choàng phù thủy, mắt phượng hoàng, giáp gai, hoa sen đỏ, gươm vô danh.

Đấu sĩ cần phải làm câm lặng hàng sau của đội đối thủ, phối hợp với đồng đội giết đi tướng chủ lực của đội đối thủ: Giày tốc đánh, rìu chiến bóng đêm, tông sư chi lực, giáp gai, phá giáp, phá quân.

Thẩm Dục không nghĩ rằng cô có thể kiên nhẫn đến vậy, lại còn tỉ mỉ hướng dẫn từng loại trang bị cho anh.

Anh nói một tiếng cảm ơn, Nguyễn Viên trả lời lại không có gì, con là đồ đệ của sư phụ đương nhiên là phải chỉ dạy thật tốt rồi.

Thật ra cách lên đồ này là do Nguyễn Viên nghĩ ra, chỉ là cô không biết tiểu đồ đệ của cô sẽ sử dụng nó ra sao.

Nguyễn Viên lại tiếp tục lao vào chém giết, cô biết không thể quá trông đợi vào đồng đội rank đồng. Sau khi có bùa xanh, cô lập tức đi khắp bản đồ, cô có mặt ở chỗ nào thì chỗ đó có giao tranh, cuối cùng đội đối thủ không chịu nổi nữa, chỉ trong vòng mười phút đã trực tiếp đầu hàng.

Thời gian chầm chậm trôi qua, thiên phú của anh đối với trò chơi này vẫn rất cao, anh dựa theo những lời mà Nguyễn Viên nói bắt đầu lên trang bị. Anh không nghĩ VGVD và Liên minh lại có một chút khác nhau về đường đi, đối thủ ở đường của anh lại là xạ thủ và hỗ trợ của đội đối phương. (ảnh đi nhầm lane:>)

Điều này đúng là hơi áp lực một chút đối với Thẩm Dục, nhưng dù sao anh vẫn là đại thần của game LOL, am hiểu nhất chính là đè đường, với lại đối thủ của anh cũng chỉ là hai người chơi mới, Thẩm Dục chơi game thao tác mạnh mẽ, lúc anh đảo lane không cần Nguyễn Viên phải lên hỗ trợ.

Cô cảm thấy đồ đệ này của cô đúng là một nhân tài có thể đào tạo được. Đánh mấy trận đã kéo tỷ lệ thắng của Điêu Thuyền lên đến 60%. Cô rất hài lòng, vì thế trong lúc nói chuyện trên trời dưới đất với đồ đệ của mình cô đã hỏi: “Có phải từng chơi qua thể loại trò chơi này rồi đúng không? Thấy bạn đánh thực sự rất tốt.”

(*Chú thích:  VGVD và LOL đều chung 1 dạng game là MOBA).

SYU_Thẩm: “Không có.”

Anh hiểu sai ý của cô, anh tưởng cô hỏi anh đã từng chơi qua game VGVD chưa, nhưng trả lời xong anh nhìn lại, thì ra cô hỏi anh đã từng chơi qua tựa game MOBA chưa.

Anh không những chơi qua tựa game này mà anh còn là tuyển thủ chuyên nghiệp… Có điều sợ rằng nói ra cô sẽ không tin.

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội: “Hôm nay cứ như vậy đi đã, ngủ sớm chút đi, đúng rồi số ‘xuẩn ngỗng’ của bạn là gì, kết bạn đi, có thời gian lại đánh chung.”

SYU_Thẩm: “Xuẩn Ngỗng là sao?” 

Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội nha: “Số QQ đó.” 

(vì biểu tượng của ứng dụng QQ là chú chim cánh cụt, nên Nguyễn Viên gọi đùa là “xuẩn ngỗng”, tức là: con ngỗng ngu xuẩn)

SYU_Thẩm: “Được rồi, tốt thôi.” (Theo sau là một dãy số QQ)

Nguyễn Viên thoát game ra ngoài QQ kết bạn, lại phát hiện Thẩm Dục cài sẵn chế độ không chấp nhận kết bạn, vì vậy cô đành vào lại game để hỏi một chút nhưng đồ đệ đã offline game.

Cô chỉ còn cách để lại tin nhắn trong game: “QQ của bạn thiết lập chế độ không chấp nhận kết bạn, xxxxxx đây là số QQ của tôi, bạn thấy thì nhớ kết bạn với tôi nhé.”

Sau đó cô tắt điện thoại, giương mắt nhìn lên đồng hồ treo tường. Trời ơi, đã một giờ sáng rồi.

Cô tắt đèn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Cô vốn định sau khi lên được bậc vương giả sẽ điều chỉnh lại công việc và thời gian nghỉ ngơi, dưỡng da lại sau đó cùng bạn bè đi thành phố B chuẩn bị thực tập.

Thật ra cũng không vội vàng gì, tất cả mọi chuyện đã có bạn cùng bàn lo.

Cô nhắm mắt lại liền ngủ mất, Thẩm Dục ở bên kia lại nhận được một cái tin nhắn.

LPL mùa hạ sắp bắt đầu thi đấu, ban tổ chức nhắn tin kêu anh tới gặp mặt làm khách mời, bình luận, cỗ vũ cho RS.

Từ sau khi anh rời khỏi RS, RS từng có một quãng thời gian lâm vào khó khăn, kết quả giải mùa xuân rất bình thường, chỉ được một giải á quân, lúc này hẳn là đã tập hợp đội hình chuẩn bị cho giải đấu mùa hè. Dù như thế nào, anh cũng phải đi cổ vũ cho những người đồng đội cũ.

Nghĩ đến cô gái nhỏ Tiểu Nhuyễn Muội, Thẩm Dục cảm thấy trò chơi này cũng có vẻ thú vị.

Không cần đánh lính cũng có thể kiếm được vàng, phía sau tháp có một cái hạt giúp hồi máu và mana (năng lượng), nhìn cô đánh rất dễ dàng.

Thẩm Dục biết lúc này anh không ngủ được, đầu óc tỉnh táo, vừa sạc điện thoại vừa vào trò chơi liền nhìn thấy tin nhắn của cô gái nhỏ Tiểu Nhuyễn Muội kia, không biết vì sao anh lại nở một nụ cười, vào QQ kết bạn với cô.

Dùng một ít vé giảm giá để mua tướng, cả trang phục tướng có thể mua được, Thẩm Dục tùy ý mua một ít tướng, anh quyết định nghiên cứu kỹ năng của những tướng vừa mới mua, sau đó anh chơi thử một vài trận xem có tướng nào thích hợp với mình hay không.

Hai ngày cứ như vậy trôi qua.

Hai ngày nay cô phải viết bài để gửi cho đồng nghiệp. Cô thậm chí còn không chơi game, chỉ hết sức tập trung và chuyên chú cho việc viết bài.

10 nghìn chữ một ngày đối với một người như cô mà nói thật sự là điều không thể, cô chỉ có thể từ từ “nặn” ra mà thôi.

Rốt cuộc đã viết xong bài, Nguyễn Viên lưu lại bài viết trong tệp bản thảo, tựa người vào bàn, khôi phục lại tinh thần.

Viết bài đúng là ngược chết cô mà, chết ở trên đường nhiều lúc cũng là chuyện bình thường.

Cô mở điện thoại bật QQ lên xem, thấy có một người vừa gửi lời mời kết bạn tới, trên đó ghi là “SYU_Thẩm”. Cô bỗng nhiên ngồi bật dậy, chợt nhớ ra đồ đệ này đã hai ngày không được cô dẫn đi đánh rank.

Phải đối xử thật tốt với người chơi mới, Nguyễn Viên vội vàng đồng ý, sau đó cô mới chú ý đến tên QQ của đồ đệ cũng là SYU, còn ảnh đại diện vẫn là hình mặc định là một chú chim cánh cụt.

Có một chút ngốc nghếch, lại rất đáng yêu nha.

Nhiều năm rồi cô mới được nhìn thấy lại cái loại ảnh đại diện mặc định này.

Cô không nhịn được cười ra tiếng, sau đó chủ động nhắn tin: “Là đồ đệ sao?”

Bên kia ngay lập tức trả lời: “Đúng.”

Cô đột nhiên có cảm giác đệ tử của cô là một người lạnh lùng, khó gần. Trả lời cô bằng đúng một từ thì làm sao cô có thể nói tiếp được đây.

Cô còn chưa biết phải trả lời như thế nào thì Thẩm Dục đã nhắn tin tới: “Bây giờ định chơi game sao? Có muốn lập tổ đội rank cùng tôi không?”

Nguyễn Viên đáp: “Tốt thôi, bây giờ bạn đang ở rank nào? Để tôi xem bạn đang ở rank nào.”

Thẩm Dục: “Vàng.”

Nguyễn Viên:??????????????????? (Sticker dấu chấm hỏi hiện lên).

Chuyện gì đang xảy ra vậy, nhiệm vụ sư đồ còn chưa hoàn thành mà hắn đã lên được vàng rồi sao? Điểm danh sư chắc chắn là không còn nữa rồi.

Điểm sư đồ tích lũy đến một mức nào đó sẽ đổi được skin đó! Q_Q.

Trong lòng cô rất tức giận nhưng vẫn rất bội phục đồ đệ của cô, nhớ năm đó lần đầu tiên cô chơi VGVD chính là mùa giải đầu tiên: S1 (season 1). Lúc đó cô không biết chơi như thế nào, trầy trật lắm mới được lên bậc bạc, đến mùa thứ hai tốt hơn một chút, vất vả khổ luyện mới có thể lên được kim cương.

Nguyễn Viên vào trò chơi, bấm mở thông tin của SYU, giao diện thông tin của SYU hiện lên màn hình.

Đồ đệ của nàng vậy mà v8 (Vip 8) tướng thường dùng nhất chính là Hoa Mộc Lan và Lý Bạch, đến cả skin cũng mua.

Lý Bạch chính là tướng mà cô thích nhất. Hảo cảm của cô đối với người đồ đệ này ngày càng cao.

Nguyễn Viên mê muội Lý Bạch, tuy rằng từ lúc nhà sản xuất ra đại chiêu hút máu (tiền), đã mấy lần thay đổi hình ảnh tướng nhưng mà vẫn rất soái khí nha. 

Cấp bậc bây giờ của cô là vương giả, đồ đệ của cô lại ở bậc vàng, quá chênh lệch nhau nên không thể đánh rank chung được,vì thế cô nói với đồ đệ: “Bạn đợi tôi một chút, để tôi đổi một tài khoản phụ để đánh chung với bạn.”

Thẩm Dục: “Tốt thôi.”

Không bao lâu sau Thẩm Dục nhìn thấy Nguyễn Viên gửi liên kết, anh nhấn chấp nhận liền được chuyển vào trong phòng, Thẩm Dục chủ động kết bạn.

Cái tài khoản này của cô chỉ có một chữ Nguyễn.

VGVD có rất nhiều ký tự thú vị và đặc biệt để thêm vào tên tài khoản, vậy mà Nguyễn Viên lại đặt tên có mỗi một từ “Nguyễn”, cô không nghĩ ra cái tên nào tốt hơn, dứt khoát dùng luôn họ của mình để đặt.

Lúc còn ở bậc vàng cô bị hành hạ đến thừa sống thiếu chết, nhưng cô thực sự cảm thấy đồ đệ của cô rất có tố chất, biết cách đi rừng, nói chung là combat (đánh nhau) hay gank người khác… không gì không thể.

Nhưng điều khiến cô tức giận nhất chính là không cho cô bùa xanh.

Tuy rằng đánh rừng cần bùa xanh để có thể đi khắp bản đồ ăn quái, trợ giúp các đường, nhưng cô chơi Điêu Thuyền không có bùa xanh thật sự rất khó chịu Q_Q.

Nguyễn: “Đồ đệ có thể cho ta bùa xanh được không? Bạn qua bên rừng địch ăn bùa xanh đi.”

SYU_Thẩm: “Được thôi.”

Nguyễn Viên rất vui vì có được bùa xanh, cô đã dọn sạch lính ở đường giữa. Đường giữa của đối phương muốn bắt họ nhưng ván này Thẩm Dục cầm Lý Bạch, đi rừng, đi gank một cách xuất quỷ nhập thần.

Nguyễn Viên đối với những người đi rừng như vậy rất bội phục, bởi vì thứ mà cô không biết đánh chính là đi rừng (đi đường có quái lớn).

Đường trên – xạ thủ, đường giữa – hỗ trợ cô đều có thể chơi, nhưng chỉ cần cô đi rừng thì khẳng định thành tích chắc chắn sẽ là 0/10.

Cô đương nhiên biết rõ nên đi rừng như thế nào, nên đi ra sao, lúc nào cần xuất hiện hỗ trợ đồng đội, còn nhớ cả thời gian hồi sinh của bãi quái, nhưng cô vẫn không đánh được.

Một buổi trưa rất nhanh đã trôi qua, Thẩm Dục thành công lên đến bậc bạch kim 3, Nguyễn Viên hỏi anh trong QQ: “Đồ đệ, bạn hãy dồn kim cương để dành mà mua Hàn Tín, Hàn Tín cũng mạnh khi đi rừng đó.”

Thẩm Dục: “Mua ở chỗ nào?”

Nguyễn Viên: “Đoạt bảo, cảm thấy bạn đi rừng rất tốt, về sau chúng ta có thể đánh đội chung được không? Tôi thiếu một người đánh được vị trí đi rừng ổn định.”

Thẩm Dục: “Được thôi.”

Nguyễn Viên lúc này nhận được một cuộc điện thoại, là bạn cùng bàn của cô gọi đến, cô vội vàng bắt máy: “Alo, Linh Tử.”

“Viên, cuối tuần sau cậu cùng tớ đến thành phố B phỏng vấn thực tập có được không? Giải đấu LPL mùa hè sắp bắt đầu, tớ phải đến thành phố B phỏng vấn rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp. Tiết Linh Quân thích nhất chính là tựa game LOL. Có thể phỏng vấn, làm quen với các tuyển thủ chuyên nghiệp, chuyện này nhất định khiến Tiết Linh Quân vô cùng phấn khích.

Nguyễn Viên lúc trước ở trường học căn bản không có hứng thú với game. Sau này bởi vì áp lực học quá lớn, muốn tìm một trò chơi khiến bản thân có thể thả lỏng đôi chút, sau đó cô mới lọt hố vào cái game VGVD này. Đối với LOL thì cô hoàn toàn dốt đặc cán mai, một chút cũng không hiểu.

Dù sao đây cũng là một cơ hội tốt để rèn luyện, vì vậy Nguyễn Viên không cần suy nghĩ, lập tức đồng ý.

Tắt cuộc gọi đi, Nguyễn Viên nhắn với đồ đệ của cô: “Cuối tuần sau tôi không chơi game được, có thời gian thì tiếp tục chơi cùng nhau có được không?”

Thẩm Dục: “Được thôi.”

Nguyễn Viên đem điện thoại đi sạc pin, lấy vali từ trong tủ quần áo ra bên ngoài, lại kiểm tra xem thời tiết của thành phố B mấy ngày tới ra sao, chuẩn bị ra khỏi phòng thay đồ.

Con gái mà đi chơi chắc chắn có rất nhiều đồ cần phải đem theo.

Thẩm Dục bắt đầu nghiên cứu làm sao có thể kiếm được kim cương mua Hàn Tín, cảm hứng của anh đối với game chưa bao giờ giảm sút, lúc này anh lại có cuộc gọi, Thẩm Dục ấn nghe: “Alo?”

“Dục ca, máy tính đã sửa xong rồi, lại đây lấy đi.”

“Được.” Thẩm Dục trước nay nói chuyện luôn là không nhanh không chậm. Vừa cúp điện thoại, anh liền thoát khỏi trò chơi, thay quần áo, thu dọn đồ đạc, rồi cầm chìa khóa đi ra cửa.

———–