Ảnh Hậu Xuyên Không Rồi!

Chương 46: 46: Kinh Diễm






Lúc Bạch Gia Thi bước vào, chuyên viên trang điểm đang makeup cho Mạn Hi, hai người nói chuyện rất vui vẻ.



Bạch Gia Thi chủ động chào hỏi: "Chào chị Mạn Hi, anh Davil ạ.



"

Vừa nãy đi cùng nhân viên công tác biết được chuyên viên trang điểm là một bậc thầy hoá trang có tiếng tên Davil, bởi vậy tính tình hơi khó ở, không hề nể nang ai, đối với anh ta chỉ có sự hoàn hảo, thậm chí có lần anh ta còn nói một diễn viên đến mức cô ta phải bỏ vai diễn.



Davil trang điểm xong cho Mạn Hi thì ngẩng đầu lên nhìn Bạch Gia Thi.



Ngay tức khắc bị khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết làm cho kinh diễm, ngay cả Mạn Hi cũng bất ngờ.



Mạn Hi thậm chí còn kích động hơn Davil, mặc kệ lớp trang điểm vừa làm xong, vội đứng dậy đi qua nắm tay Bạch Gia Thi.



"Em là Gia Thi hả?"

Cô có hơi thụ sủng nhược kinh, trước khi tới đây cô đã tìm hiểu sơ qua dàn diễn viên và biết được Mạn Hi là người khó gần, không ngờ cô ấy lại nhiệt tình như vậy.





"Vâng ạ.



"

"Em có bạn trai chưa?"


Bạch Gia Thi: "???"

Mạn Hi cũng nhận ra bản thân hơi thất thố, vội sửa lời: "Chị cũng nghe đạo diễn nhắc nhiều về em, bảo vai Bội Sam sinh ra là dành cho em, bây giờ gặp người thật quả đúng là vậy.



"

"Thẩm Đạo quá lời rồi ạ.



"


"Không quá không quá, chị tên là Mạn Hi rất vui được làm quen với em! Chúng ta kết bạn wechat được không?" Mạn Hi rút điện thoại ra đưa trước mặt Bạch Gia Thi.



Vị ảnh hậu này hình như có hơi nhiệt tình, nhưng mà rất đáng yêu.



"Được chứ ạ!"

Davil nhìn hai người em một câu chị một câu mà nóng hết cả người.



"Khụ Khụ! " Anh cố tình ho khan hai tiếng để lôi kéo sự chú ý, nhưng không những không làm cho hai người họ chú ý đến mình mà còn khiến cho bọn họ cách xa hai mét!

Davil: "! "

"Oa, Ảnh lúc nhỏ của em dễ thương ghê!"

"Haha! " Cô không biết phải trả lời sao, ảnh cũng không phải của cô!

Davil nhìn một màn này tức tối: "Này, có trang điểm không thế!"

Bạch Gia Thi lúc này mới chú ý tới bản thân đến đây để làm gì, nói xin lỗi rồi ngồi ngay ngắn trước gương.



Mạn Hi trừng mắt nhìn Davil.



Song, kéo ghế ngồi bên cạnh.



Bạch Gia Thi bị Mạn Hi nhìn chằm chằm cũng bắt đầu không được tự nhiên!

"Cô không ra ngoài chụp hình à?" Davil hỏi.



"Tôi chụp cuối cùng.



"

"Da của cưng đẹp thật, vừa trắng vừa mịn!" Davil ganh tị nhìn khuôn mặt cô.



Tốc độ trang điểm của Davil rất nhanh, sau khi trang điểm xong hai người một lần nữa phải ngạc nhiên! thật sự như bước từ trong nguyên tác ra.



Nhưng như vậy chưa là gì, thời khắc cô thay đồ bước ra, cả hai người đều nhìn đến ngây ngẩn cả người.



Thẩm đạo nhặt được bảo bối rồi!

Rõ ràng là chính tay mình trang điểm cho Bạch Gia Thi mà thế quái nào cũng không thể tin nổi, quả thực là yêu nữ hút máu người.



Vai diễn Bội Sam là một con người vui tươi trong sáng thế nhưng dòng đời xô đẩy đã hắc hoá cô trở thành một người độc ác, bởi vậy mà hoá trang vai này phải thật ghê rợn, đồ chụp poster cũng là màu đen, thể hiện sự thần bí.



Bạch Gia Thi cũng rất thích trang phục lần này, ***váy đen cúp ngực, chất liệu là vải xoan xếp chồng, bên trong có một lớp lót bằng vải cotton kết hợp cùng với một đôi găng tay màu đen dài và mũ lưới hoàng gia.





Trang sức tất cả đều màu đen tạo nên một sự sang trọng, quý phái mà không hề đơn điệu.



**Mình cũng không biết tả sao, mọi người coi tạm hình ảnh để hình dung.



*

Trước khi Bạch Gia Thi ra ngoài, Davil có đến gần nói nhỏ vào tai cô: "Em nên cẩn thận với Mạn Hi đó! "

Cô còn chưa kịp nghe xong đã bị nhân viên công tác gọi ra ngoài.



Tô Nguyệt đang ngồi uống nước nhìn thấy Bạch Gia Thi đi ra.



Cô ta nhìn ngũ quan xinh đẹp đến chói mắt của cô trong lòng đột nhiên tràn ngập oán hận vô cớ.



Vì sao đều là vai phụ, nhưng Bạch Gia Thi lại nổi bật hơn, thậm chí đến cả trang phục cũng đẹp hơn! Cô ta nhìn xuống bộ váy màu trắng của mình, âm thầm nghiến răng, trong lòng phỉ nhổ đạo diễn chọn cho cô ta bộ váy xấu xí đến nhường này! Phân biệt quá rõ ràng.



Thật ra tất cả các trang phục của diễn viên đều là mỗi một mẫu đẹp nhất, thịnh hành nhất, của ai cũng có cái độc đáo, sang trọng của riêng mình, chỉ là người mặc có biết làm nổi bật điều đó lên không?.