Ảnh Hậu Xuyên Không Rồi!

Chương 17: 17: Phó Từ






Buổi sáng Bạch Gia Thi nhận được điện thoại của Bạch Vu Quân, bảo cô đến giải trí Thần Tinh một chuyến.

Bạch Gia Thi bắt taxi đến, giải trí Thần Tinh so với Ngu Thần quả thật khác nhau một trời một vực, công ty không những có rất nhiều cơ sở vật chất hiện đại mà còn có quy mô siêu khủng!

Thậm chí nó còn có thể ngang hàng với công ty đời trước của cô.

Bạch Gia Thi vừa bước vào công ty liền đón nhận rất nhiều ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

"Đó không phải là Bạch Gia Thi sao?"

"Cô ta tới đây làm gì? Chẳng lẽ cô ta muốn xin vào công ty chúng ta?"

"Đùa gì chứ! Cô ta scandal đầy rẫy trên mạng, Bạch Tổng cũng đâu mắt mù mà tuyển cái loại như cô ta?"

"Theo tôi thấy, chắc chắn cô ta tới đây để đeo bám anh Phó Từ thì có!"

"Hừ, cái loại như cô ta mà dám mơ tưởng tới anh Phó Từ."

Bạch Gia Thi cũng đến lạy mấy cô nàng này, làm ơn lần sau có nói xấu người khác thì nói nhỏ nhỏ thôi! Hét to như vậy làm gì? Cô cũng đâu có điếc.

Bạch Gia Thi lạnh nhạt lướt qua mấy cô nàng, cô nàng nói to nhất bất giác chột dạ, rụt cổ lại, nhưng không lâu sau đó liền lấy lại dáng vẻ tự tin.

Cô đi đến cửa thang máy liền bắt gặp Phó Từ đi ra.



Bạch Gia Thi chưa từng gặp Phó Từ ở nơi này, đây là lần đầu tiên thấy người thật.

Không biết có phải ảnh hưởng từ cảm xúc không mà cô thấy nhan sắc của Phó Từ cũng bình thường, nếu ở thế giới của cô cùng lắm chỉ là tiểu thịt tươi được người khác hoan nghênh mà thôi.



Còn không đẹp bằng một góc của Tống Lập Thành.


Phó Từ nhìn thấy Bạch Gia Thi thì khuôn mặt hơi nhăn lại.

Hắn tiến lại gần Bạch Gia Thi, lớn tiếng hỏi:

"Cô còn dám theo tôi tới đây?"

Giải trí Thần Tinh rõ ràng chuyên nghiệp hơn Ngu Thần rất nhiều, dù có biến lớn xảy ra vẫn làm như không nhìn thấy mà tiếp tục công việc của bản thân.

Phó Từ thấy cô không trả lời thì vươn tay muốn kéo cô ra khỏi công ty.

Phó Từ cực kì tức giận, không nghĩ tới Bạch Gia Thi còn có thể mặt dày như vậy, dám chạy tới công ty hắn để đeo bám.


Bạch Gia Thi nhanh chân tránh ra, khuôn mặt người da đen đầy dấu chấm hỏi.

"Tôi ở đây thì liên quan gì tới anh?"

"Cô đừng giả vờ nữa, tôi nói lại lần nữa cho cô biết.



Tôi không thích cô, cả đời này cũng sẽ không thích cô.



Cô từ bỏ đi, nếu không chỉ càng làm cho tôi chán ghét!"

Bạch Gia Thi lại càng cạn lời.

Cũng thật biết tự biên tự diễn.

Bạch Gia Thi ngoảnh mặt làm ngơ không thèm để ý đến hắn ta, cô bước chân về phía thang máy.

Phó Từ thấy cô không để ý đến hắn, mà còn làm ngơ khiến hắn phẫn uất căm giận, trước giờ cũng chưa có ai đối với hắn như vậy!


Hắn ta tức giận lên tiếng: "Cô rốt cuộc có nghe tôi nói không?"

Bạch Gia Thi lạnh nhạt nói: "Có điếc đâu mà không nghe?"



Phó Từ lập tức á khẩu, thẹn quá hoá giận: "Vậy cô còn không mau đi về đi? Còn ở đây làm gì."

"Tôi ở đây thì liên quan gì anh?"

Bạch Gia Thi nói xong cũng không thèm quan tâm phản ứng của hắn, trực tiếp bước vào cửa thang máy.

_______________________

Bên trong văn phòng tổng tài, Bạch Gia Thi vừa vào liền thấy anh trai cô đang nói chuyện cùng một người phụ nữ xinh đẹp, đã ngoài ba mươi.

Bạch Vu Quân thấy Bạch Gia Thi tới liền vẫy tay cô lại: "Thi Thi, lại đây, anh ba giới thiệu với em, người này sẽ là người đại diện mới của em, Hân Nghiên."

Bạch Gia Thi đi tới, cúi đầu chào hỏi.



Bạch Vu Quân giới thiệu với Hân Nghiên: "Đây là em gái tôi, Bạch Gia Thi."


Tối hôm qua nhận được điện thoại của Bạch Vu Quân, nói cô dẫn dắt thêm một nghệ sĩ, vốn dĩ Hân Nghiên định đồng ý, kết quả ông chủ nói với cô nghệ sĩ đó là Bạch Gia Thi thì tức khắc Hân Nghiên sợ tới mức biểu tình như vừa gặp ma.

Hân Nghiên là một trong những người đại diện vương bài của công ty, những ngôi sao dưới trướng không phải ảnh hậu thì cũng là ảnh đế, nhưng trong những năm gần đây chị chỉ dẫn dắt theo một mình Phó Từ.

Cả nhân phẩm và năng lực quản lí của Hân Nghiên đều rất tốt, Bạch Vu Quân cực kì an tâm khi giao cô em bảo bối cho cô, tin tưởng Hân Nghiên có thể dẫn dắt tốt cho Bạch Gia Thi.

Bạch Vu Quân thấy Hân Nghiên im lặng, như hiểu được suy nghĩ của cô, nói một câu giải đáp suy nghĩ trong lòng Hân Nghiên:

"Bạch Gia Thi là em gái tôi!"


"..."

Hân Nghiên mặc dù đồng ý nhưng trong lòng lại không tình nguyện.



Hân Nghiên đã gặp qua Bạch Gia Thi rất nhiều lần, cũng cực kì tán dương vẻ đẹp của cô ấy, vốn dĩ còn muốn xin ông chủ chiêu mộ, diễn xuất không được thì có thể bồi dưỡng từ từ, dù sao khuôn mặt và thân hình cũng đẹp thế mà.



thế nhưng thế nào lại là một người không có não!

Hơn nữa Bạch Gia Thi thích Phó Từ như vậy, cô hoài nghi không biết cái vị tiểu thư này rốt cuộc tới đây để làm nghệ sĩ hay là theo đuổi Phó Từ nữa.

Tối hôm đó, Hân Nghiên thức trắng cả một đêm tìm cách tẩy trắng cho Bạch Gia Thi.

Trước khi tới đây Hân Nghiên đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lí đối mặt với Bạch Gia Thi, cho dù Bạch Gia Thi có yêu cầu cô phải đem Phó Từ tới đây để tiếp xúc thì cô cũng phải chắp tay đem đến.



Người ta là em gái của Tổng giám đốc! Cô chỉ là một người làm công, sao dám cãi lời.

Thế nhưng khi gặp người thật, Hân Nghiên lại xoay chuyển cách nhìn một cách chóng mặt.

Buổi kí hợp đồng diễn ra một cách trôi chảy, thuận buồm xuôi gió.



Thậm chí Bạch Gia Thi cũng không kêu cô đem Phó Từ tới cũng không tra hỏi lịch trình như cô tưởng tượng.