Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 68: Di ngôn




Vào lúc này đột nhiên điện thoại của Hoàng Minh Lễ báo có tin nhắn, cậu không có tâm trạng để ý đến nó, thế nhưng một giây sau cậu vội vội vàng vàng hai tay run run sờ vào túi lấy điện thoại ra, đây là âm báo riêng mà cậu cài cho chị gái.

- Các anh giữ điện thoại của chị ấy.

Trước khi xem tin nhắn Hoàng Tư Vũ đột nhiên nhìn Trác Tùng lạnh giọng hỏi

- Không có điện thoại vẫn để ở chỗ cô chủ.

Trác Tùng không hiểu vì sao nhưng vẫn trả lời cậu, những đồ cá nhân của cô chủ bọn họ tuyệt đối không đụng vào mà cậu chủ cũng sẽ không cho phép họ đụng đến.

Hoàng Minh Lễ lúc này mới mở điện thoại ra xem, bàn tay cầm điện thoại của cậu khẽ run, thật sự là tin nhắn được gửi từ số của chị ấy.

Trong lòng Hoàng Minh Lễ lúc này đột nhiên có một tia mong đợi, có lẽ chị gái đã không việc gì nên mới có thể nhắn tin cho cậu báo bình an chẳng hạn. Tin nhắn được mở ra bên trong là một đoạn video, Hoàng Minh Lễ ấn phát, cậu nhìn thấy chị gái ngồi trong một căn phòng xa hoa, Trác Tùng cũng đưa mắt nhìn qua liền nhận ra đây là phòng trong trang viên ở Hàn Quốc.

Giọng Hoàng Tư Vũ truyền ra từ điện thoại khiến không khí trong xe càng trầm xuống.

- Minh Lễ thật xin lỗi khi để em nhìn thấy video này, chị không biết phải nói thế nào cho em hiểu, chị chỉ có thể xin lỗi em. Về sau có lẽ chị không thể chăm sóc em được nữa, cũng không thể nhìn em trưởng thành cưới vợ sinh con. Đừng đau lòng cũng đừng tức giận, đây là do chị cam tâm tình nguyện. Chị đi rồi nếu anh ấy có thể quên mất chị thì tốt, nếu không quên anh ấy nhất định sẽ rất khổ sở, khi đó em hãy giúp chị chăm sóc anh ấy thật tốt được không, chị hy vọng hai người có thể trở thành người nhà như vậy chị sẽ yên lòng hơn.

Minh Lễ chị tin em trai của chị mạnh mẽ như vậy kiên cường như vậy sẽ không làm chị thất vọng đâu đúng không, cuối cùng chị rất vui cũng rất hạnh phúc vì kiếp này được làm chị gái của em, nếu có kiếp sau chị hy vọng vẫn có thể làm chị gái của em, tạm biệt em trai của chị.

Video cứ như thế mà kết thúc, Hoàng Minh Lễ không kiềm được nữa phát ra tiếng nấc nghẹn ngào, cậu co rúc người tự ôm lấy chính mình khóc đến tê tâm liệt phế. Trác Tùng không nhìn nỗi hai mắt cũng bất giác đỏ lên, thì ra, thì ra cô chủ đã chuẩn bị hết thảy những đều này. Cô ấy sợ em trai mình sẽ ghi hận cậu chủ cho nên mới quay lại video này, cô ấy hy vọng bản thân có thể không cần đến thứ này cũng hy vọng mình có thể sống sót cho nên mới định ngày gửi là 5 ngày sau, còn cả việc cô dặn dò bọn họ, tất cả giông như cô đã chuẩn bị sẵn di ngôn.

Trác Tùng vòng tay ôm lấy thiếu niên đang đau khổ tột cùng vào lòng, nhà họ Mạnh nợ cô quá nhiều, nhiều đến mức cả đời này cũng không thể trả hết. Hoàng Minh Lễ cứ như một đứa trẻ ở trong lòng Trác Tùng khóc đến xé ruột xé gan, nước mắt cậu ướt đẫm vai áo Trác Tùng cũng thấm vào trong lòng anh về sau trở thành chấp niệm không thể xoá bỏ.

Hoàng Minh Lễ khóc suốt cả một đoạn đường dì cho đến khi nhìn thấy khu biệt thự bên ngoài xe mới dừng lại, cậu đưa tay lau nước mắt chỉnh trang lại quần áo, cậu không muốn để chị gái nhìn thấy bộ dạng lôi thôi này.

Xe của bọn họ vừa đến cổng biệt thự thì xe của Trịnh Trí Minh cũng đang đứng ở bên ngoài. Cánh cổng lớn màu vàng kim mở ra hai chiếc xe chầm chậm chạy vào trong biệt thự. Trịnh Trí Minh đã nghe Lương Văn Thao nói về nhà họ Bạch, ông biết bọn họ không phải kẻ tầm thường thế nhưng khi đặt chân vào nơi này lòng ông bỗng hốt hoảng bởi vì ông thấy một đóa Bạch Liên to lớn được khảm nổi bật ở vị trí trung tâm trên cánh cổng sắc màu vàng kim.

Càng đi vào trong lòng ông càng không thể nào bình tỉnh được, Bạch Liên trên trụ đá, trên từng ô cửa, mỗi vách tường còn có trên đồng phục của một một người làm và vệ sĩ đều có, nơi này thật sự là biệt thự nhà họ Bạch sao

Cho dù trong lòng hỗn loạn những Trịnh Trí Minh vẫn không để bản thân mình thất thố làm mất mặt cô chủ, ông bước xuống xe đi phía sau là Lương Văn Thao.

Trác Tùng cùng Hoàng Minh Lễ cũng đi tới, nhìn thấy Hoàng Minh Lễ cũng đến trong lòng hai người Trịnh Trí Minh dâng lên một hồi chuông cảnh báo.

- Đã đến rồi mời các vị vào trong.