Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 2: Sống lại- Thế giới trong tiểu thuyết




Ella cảm thấy lồng ngực mình siết chặt, linh hồn và thể xác như bị tách ra làm hai nửa, cả người cô trở nên trong suốt, Ela cười khổ thì ra đến khi chết cô vẫn chỉ là một linh hồn vất vưởng ở trần gian này. Một giọng nói từ đâu truyền đến, Ella theo bản năng đi xuyên qua cánh cửa vào trong phòng. Cô nhìn thấy một cô gái đang ngồi trước máy tính vừa gõ chữ vừa nói chuyện điện thoại, người bên kia có vẻ rất tức giận.

- Sao tự nhiên lại để nữ phụ chết, em có biết độc giả đang kêu gào chửi bới muốn banh cái web rồi không hả, mau sửa lại cho anh.

- Chỉ là một nhân vật pháo hôi qua đường thôi không phải nữ phụ, đáng lý ra em đã cho cô ta chết lâu rồi, nếu không phải tại câu view thì em cũng lười phải viết nhân vật này tốn chất xám lắm.

- Em…

- Được rồi em phải đi ngủ đây.

Người đàn ông kia còn chưa nói xong thì cô gái đã ngắt điện thoại, sau đó leo lên giường đắp chăn đi ngủ cũng không thèm tắt máy tính.

Trên màn hình đập vào mắt Ella là từng con chữ, mỗi chữ kia như lưỡi dao đâm vào trái tim cô, máu chảy đầm đìa. Cuộc đời của cô, số phận của cô, cái chết của cô, hóa ra tất cả những đau khổ mà cô phải chịu suốt 23 năm lại bị người khác sắp đặt vỏn vẹn chỉ trong vài trang chữ.

Cả người Ella run lên ánh mắt hằn lên tia máu, uất ức, phẫn hận, cô đi về phía người đang nằm trên giường, thời khắc này cô muốn đem người trước mặt bằm thây vạn đoạn, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì cô ta lại sắp đặt cho cô một cuộc đời như thế. Cả căn phòng lúc này tràn ngập oán khí của một linh hồn sắp hóa thành ác ma, đôi con ngươi của Ella tựa như màu máu, cô đưa tay siết chặt cổ người đang nằm trên giường.

Lâm Nhã Kỳ trợn tròn hai mắt trắng dã, cô ta ra sức dãy dụa trong đôi mắt tràn đầy khiếp sợ. Bàn tay Ella siết chặt cổ cô ta, trên môi lại nở một nụ cười quỷ dị.

- Muốn tôi chết đúng không, vậy tôi sẽ kéo cô theo cùng.

- Cô… cô là ai, mau thả tôi ra.

Lâm Nhã Kỳ cố gắng thoát khỏi người phụ nữ đáng sợ đang muốn giết mình, cô ta vơ lấy cái đèn bàn đập vào đầu Ella. Nhưng đều làm cô ta khiếp sợ hơn chính là chiếc đèn kia xuyên qua thân thể người trước mặt.

- Tôi là ai à, tôi chính là oan hồn bị cô giết chết.



Ella ghé sát vào tai Lâm Nhã Kỳ thì thầm, ngay sau đó tất cả bóng đèn trong phòng đều nổ tung, màn hình vi tính phát ra một tia sáng chói lòa, trong một khắc ấy linh hồn của Ella bị kéo vào cơn lốc xoáy.

Lần nữa mở mắt ra Ella cảm thấy đầu óc choáng váng, cơn đau ập đến, đầu như muốn nứt ra, một dòng máu đỏ tươi từ trên trán chảy xuống. Cô theo bản năng đưa tay quệt lấy vết máu cho vào miệng nếm thử. Mùi máu tanh nồng có chút ngáy, bên tai truyền đến những âm thanh huyên náo.

- Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau gọi nhân viên y tế, mau lên. Xử lý nhanh lên đừng có làm ảnh hưởng cảnh quay của Vy Vy.

Người đàn ông trung niên lạnh nhạt nhìn cô, sau đó lớn giọng với nhân viên bên cạnh, rồi chẳng thèm để tâm thêm nữa.

Trong đám người có một cậu thiếu niên khoảng tầm 18,19 tuổi gương mặt có chút trắng bệt vội vàng chạy đến chỗ cô. Câu quýnh quáng dùng khăn tay chặn lại vết thương đang chảy máu của cô, giọng sụt sùi.

- Chị, bọn họ thật là quá đáng, chúng ta không quay nữa em đưa chị đến bệnh viện, chúng ta đi thôi.

Ella vẫn đứng yên không nhúc nhích, cô nhìn chằm chằm cậu thanh niên xa lạ trước mặt, lại nhìn khắp xung quanh. Thiết bị máy quay, nhân viên không ngừng đi qua đi lại, một vài người tụm năm tụm 7.

Nhưng đó không phải là đều quan trọng, quan trọng nhất là, tất cả bọn họ đều nói tiếng Việt. Tâm Ella chợt run lên, cô rõ ràng đã chết rồi, chết ở quảng trường trung tâm Thượng Hải, sau đó lại trở thành một linh hồn vất vưởng và rồi cô biết mình chẳng qua chỉ là một nhân vật lót đường trong tiểu thuyết, cô muốn giết người đã viết nên cuốn tiểu thuyết đó, vì sao mở mắt ra liền ở nơi này.

- Chị, chị không sao chứ, chị nói gì đi đừng làm em sợ.

Hoàng Minh Lễ thấy cô không nhúc nhích càng gấp phát khóc. Nếu không phải vì muốn kiếm tiền cho cậu học đại học chị gái cũng sẽ không vào giới giải trí làm diễn viên. Bọn họ không tiền không chỗ dựa, chị của cậu chỉ có thể làm diễn viên quần chúng, đóng mấy vai phụ nhỏ qua đường. Vốn dĩ ngày thường cậu cũng không biết chị gái mình lại vất vả như thế. Một tuần này cậu bắt đầu nghỉ hè, năn nỉ mãi chị gái mới để cậu đi theo làm trợ lý phụ giúp, cậu mới biết thì ra mỗi một đồng mà cậu xài đều được đổi lấy bằng mồ hôi, nước mắt thậm chí là máu của chị gái cậu.

Ella gật đầu, cô theo cậu thiếu niên kia rời khỏi đoàn làm phim đến một phòng khám nhỏ cách đó không xa. Sau khi y tá giúp cô băng bó vết thương thì đưa đơn thuốc cho Hoàng Minh Lễ, cậu nhanh chóng chạy đi lấy thuốc.

Trong hành lang bệnh viện Ella ngồi nhìn người đi qua đi lại, nhìn những bản chỉ dẫn được viết bằng tiếng Việt có chút ngẩn ngơ. Ella vội vàng lấy điện thoại lập tức thao tác tìm kiếm trang web ẩn của tổ chức. Thật bất ngờ cô không những tìm được, còn có thể đăng nhập thành công. Thế giới này không phải thế giới thực, nó chính là thế giới trong quyển tiểu thuyết mà người phụ nữ kia viết. Ella siết chặt điện thoại trong tay màn hình điện thoại xuất hiện những đười vết nứt, giống như chỉ cần cô dùng sức một chút nữa thôi nó có thể vỡ vụn thành từng mảnh.

Trở về rồi, cô thật sự có thể trở về Việt Nam rồi, trở về thế giới của cô, nhưng lại là trở về trong thân xác một người khác. Nếu ông trời đã cho cô một cơ hội được sống lại, vậy thì cô sẽ giẫm tất cả thế giới này dưới chân, cô sẽ không để bất kể kẻ nào định đoạt sinh mệnh của mình ngoại trừ chính cô.