Ảnh Hậu Giới Hắc Đạo Trọng Sinh

Chương 120: Liên hệ giữa cô và IBS




Trước đó cô không quá để tâm đến chuyện này anh cũng chỉ giống như những nhiệm vụ khi trước mà thôi, cho nên không quá để ý đến Mạnh Vũ Thần. Làm xong nhiệm vụ sẽ xoá bỏ ký ức của người được cứu, cũng chính vì năng lực này của cô Mak Trương mới nhìn trúng cô mà trong thời gian ngắn như thể để cô lên làm đội trưởng đội 4.

Trước đó sau khi hoàn thành nhiệm vụ bọn họ sẽ tiêm thuốc cho người được cứu, thế nhưng tiêm thuốc cũng sẽ có một vài trường hợp kháng thuốc mất tác dụng, người được cứu vẫn nhớ rõ mọi chuyện. Chỉ có xoá đi đoạn ký ức đó như vậy bọn họ mới có thể an toàn mà không bị tất cả các tổ chức sát thủ toàn thế giới bắt tay tiêu diệt.

IBS khác với các tổ chức sát thủ khác, nếu như Liên Minh Tử Thần cùng các tổ chức kia nhận giết người thì IBS lại nhận cứu người bị truy sát, chỉ cần người kia bỏ ra đủ tiền bọn họ sẽ đảm bảo an toàn tính mạng cho đối tượng được ủy thác. Thế cho nên Liên Minh Tử Thần mới muốn diệt tổ chức này, bởi vì có không ít đơn hàng của Liên Minh Tử Thần không thể hoàn thành vì bị người của IBS cứu đi, cô cũng vì thế mà trà trộn vào IBS làm gián điệp.

Cô từng cảm thấy tư tưởng của người đứng đầu IBS thật kỳ lạ, rõ ràng là ác ma lại giống như chúa cứu thế, cũng vì vậy mà sau khi không tìm ra được người đó, cô cũng nguyện ý rời đi trong im lặng chứ không phải là diệt sạch đám người này. Chí ít những người này đang làm việc mà cô không thể làm được, cho dù họ cứu người vì tiền chung quy vẫn là cứu người. Không ngờ năm năm trôi qua từ một tổ chức nhỏ hiện tại lại lớn mạnh đến mức này, không hổ là con cưng của tác giả.

Chuyện cũng đã trôi qua năm năm cho nên lúc gặp lại Mạnh Vũ Thần cô cũng không hề nhận ra anh là người mà cô từng cứu ở Campuchia, phải đến lúc khi cô nghe anh kể chuyện của mẹ mình mới khiến cô nhớ lại.

Rõ ràng trước khi đi cô đã thôi miên xoá đi đoạn ký ức đó của Mạnh Vũ Thần không có lý nào anh có thể nhớ đến việc đó. Cô hiểu rõ hơn ai hết hiệu quả của thuật thôi miên này, bởi vì ký ức của cô tự mình phong bế nếu không phải huyết ngọc kích thích chỉ sợ ngay cả cô còn không lấy lại được nữa là.

Mạnh Vũ Thần nghe xong cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng, anh bắt đầu hoài nghi đoạn ký ức kia của mình.

- Khi nào thì anh tỉnh lại, tỉnh lại ở đâu.

Hoàng Tư Vũ lên tiếng hỏi anh, theo như tác dụng của thôi miên thì anh sẽ tỉnh lại sau hai tiếng, khi đó đám người số 1 cũng đã đi khỏi, 1 tiếng sau người của kẻ ủy thác sẽ đến đón anh.

- Khi anh tỉnh lại đã thấy mình ở trong bệnh viện, bác sĩ nói anh đã ngủ suốt hai ngày.

Ngủ hai ngày, Hoàng Tư Vũ khẽ nhíu mày, cô hình như đã nắm được chỗ nào xảy ra vấn đề rồi.

- Có phải khi anh tỉnh lại những ký ức trong đầu rất hỗn loạn hay không, về sau anh mới từ từ nhớ lại nhưng lại vô cùng mơ hồ không rõ.

- Ừm.

Mạnh Vũ Thần gật đầu với cô, trạng thái của anh sau khi tỉnh lại chính là như vậy. Hoàng Tư Vũ khẽ cười lạnh.

- Nếu em đoán không nhầm thì sau khi em rời đi đã có kẻ nào đó cũng vô cùng am hiểu thuật thôi miên, một lần nữa thôi miên ký ức của anh. Bởi vì em muốn xoá bỏ còn kẻ đó muốn bóp méo kí ức, cho nên ký ức của anh sẽ bị hỗn loạn chồng chéo lên nhau. Đó chính là lý do vì sao anh cảm thấy em và người phụ nữ đã ngược đãi mẹ anh là cùng một người, lại nghĩ rằng người mang mẹ anh đi là người của IBS, mà thực chất mẹ anh đã bị bọn chúng đưa đi

Còn về việc vì sao thẻ bài cô đưa cho số 1 lại nằm trong tay anh thì đó chính là vật để ám thị tâm lý mà kẻ kia để lại cho Mạnh Vũ Thần, nó sẽ khiến anh tin tưởng đoạn ký ức đã được sửa đổi kia.

Hoàng Tư Vũ cũng hoài nghi một việc đó là nhóm người của đội 4 sau khi cô đi đã xảy ra chuyện gì.

Đuôi mắt của Mạnh Vũ Thần khẽ híp lại trong con ngươi lộ ra sát ý nồng đậm. Người đến cứu anh lúc đó là người của hoàng thất do Mạnh Tuấn dẫn đến.

- Trần Dật.

Mạnh Vũ Thần gằn giọng, giờ phút này anh chỉ muốn giết sạch đám người đó.

- Đúng là người của hoàng thất. Đêm qua có kẻ đột nhập vào nhà muốn ám sát anh ấy, trong đó có người phụ nữ kia.

Hoàng Tư Vũ cũng không giấu Mạnh Vũ Thần, cô nói cho anh nghe sơ về chuyện đêm qua.

Mạnh Vũ Thần nghe vậy thì giật mình vội cần lấy tay cô.

- Em không sao chứ, có bị thương ở đâu không.

Hoàng Tư Vũ cười vỗ vỗ bàn tay anh ra vẻ trấn an.

- Yên tâm em không việc gì, năm năm trước cô ta không phải đối thủ của em, hiện giờ càng không xứng.

Mạnh Vũ Thần nghe cô nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm. Hoàng Tư Vũ nhìn Mạnh Vũ Thần cô hơi suy nghĩ một lát, hiện tại bọn họ xem như cũng có chung một kẻ thù, nếu có thể hợp tác vậy thì càng tốt.

- Vũ Thần anh có muốn hợp tác với em không.

- Hợp tác thế nào.

Mạnh Vũ Thần biết cô muốn đối phó với nhà họ Hạ, nếu có thể không động đến hoàng thất thì cô sẽ không động đến. Thế nhưng giờ cô muốn cùng anh hợp tác, chỉ sợ là việc người đàn ông kia bị ám sát đã chọc đến điểm mấu chốt của cô. Mạnh Vũ Thần chợt cảm thấy vừa chua xót vừa hâm mộ người có thể được cô đặt ở trong tim, chỉ tiếc đó không phải là anh.

- Trước mắt anh cứ làm chuyện của anh đi, đợi em thử thập nhà họ Hạ xong, chúng ta cùng nhau quét sạch hoàng thất chó má đó.

- Được.

Mạnh Vũ Thần không chút do dự mà nhận lời. Anh sẽ khiến cho hai chữ “hoàng thất” biến mất vĩnh viễn ở mảnh đất này.

Đã không còn chuyện gì Mạnh Vũ Thần cũng rời đi, anh biết đêm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy cô không nghĩ ngơi đủ cho nên dặn dò cô chú ý nghĩ ngơi, có việc gì cần cứ gọi cho anh, Hoàng Tư Vũ cũng rất vui vẻ mà đồng ý.