Một tháng sau Đoạn gia hoàn toàn đã lủng đoạn, Lạc Dịch đã liên kết với một kẻ trong ban quản trị của Đoạn gia là Trần Hoang. Anh làm vậy là vì hắn ta không phải người nhà họ Đoạn. Cuối cùng dưới sự thỏa thuận cùng có lợi, hắn ta cũng chấp nhận cùng anh đẩy Đoạn Dĩ Vân khỏi ghế chủ tịch, cơ bản là bệnh tình của tên già đó đã trở nặng nên việc kéo hắn xuống không có gì khó. Chỉ còn Đoạn Dĩ Bình là người sống dai nhất. Ban đầu chỉ mỗi tin đồn kia cũng không ảnh hưởng quá lớn đến địa vị của hắn trong Đoạn gia. Lạc Dịch đánh tiếp đòn tiếp theo, anh cho Úc Nhan Điền gửi những bản xét nghiệm Lạc Nhạn là là con gái của hắn ta cho Trần Hoang để hắn cho đám người trong ban quản trị và Đoạn gia rõ tường tận. Vì chứng cứ được đưa ra nên bọn họ bắt đầu nghi ngờ Đoạn Dĩ Bình nhiều hơn.
Vụ bắt cóc Lạc Nhạn cũng được công khai chỉ là hai tên bắt cóc kia quá kín miệng. Lạc Dịch chắc chắn chúng đã bị Đoạn Dĩ Bình nắm điểm yếu nên cứ thế để cho Đoạn Dĩ Bình thoát tội.
Lạc Dịch biết phải đánh đòn cuối cùng rồi, đây là cơ hội và lúc tốt nhất để anh lôi chúng xuống địa ngục. Anh chính thức đệ đơn lập lại vụ tai nạn hai năm trước. Mà hung thủ đằng sau chính là Đoạn Dĩ Vân, Đoạn Dĩ Bình cùng với con trai hắn là Đoạn Ngôn. Chiếc bút ghi âm, còn có hai nhân chứng của nạn nhân năm đó và những tài liệu phân tích mà Lạc Dịch đã cất công chuẩn bị. Cuối cùng tòa chấp thuận đệ đơn xử lại vụ tai nạn hai năm trước.
Tin tức này cũng nhanh chóng phủ sóng khắp mọi nơi, trên dưới Đoạn gia đều hoang mang, kẻ không biết chuyện này thì thả lỏng hơn nhưng vẫn thấp thỏm không yên. Ai cũng cho rằng Đoạn gia đã tới thời thảm bại rồi.
Nửa tháng sau Đoạn Dĩ Vân chết vì bệnh ung thư của lão nhưng ai cũng rõ điều khiến lão chết sớm như vậy còn bởi tâm lý bị chấn động bởi vô số vụ việc mà Lạc Dịch đã gây nên.
Lộ Khúc đã giúp anh thu mua rất nhiều cổ phần từ Đoạn gia, hiện tại anh đang nắm trong tay 30 phần trăm. Nhưng anh vẫn để tên hợp tác với mình là Trần Hoang lên làm người điều hành. Đơn giản vì anh không muốn điều hành thứ rác rưỡi mà Đoạn gia đã tạo nên. Đương nhiên anh cũng sẽ không để nó dễ dàng bị kẻ khác thâu tóm. Trần Hoang chính là con cờ giúp anh chuyện này. Anh chính là người đứng sau tất cả.
Đoạn gia chính thức sụp đổ, Trần Hoang lên làm chủ tịch công ty Đoạn Dận. Đoạn Dĩ Bình cùng con trai Đoạn Ngôn bị tòa tuyên án lần lượt chung thân và 20 năm tù. Vì Đoạn Ngôn là tòng phạm nên không bị phán nặng như Đoạn Dĩ Bình. Đoạn Dĩ Vân cũng bị phán tù chung thân nhưng hắn đã chết nên có chung thân hay xử tử cũng chẳng còn ích lợi gì nữa.
Lạc Dịch có gặp Đoạn Dĩ Bình khi hắn đã bị nhốt vào tù giam.
Anh nhìn người đàn ông trung niên với khuôn mặt thiếu sức sống, trong mắt không chút gợn sóng. “Năm đó Chung gia cũng tham gia?”
Đoạn Dĩ Bình bỗng cười như một tên điên. Nụ cười đó khiến Lạc Dịch càng thêm hận thù. Anh thật sự rất muốn giết chết hắn.
Hắn cười đã rồi mới ngưng lại nhìn sâu vào mắt Lạc Dịch. “Cậu nghĩ với mình Đoạn gia tôi có thể chôn sống Lạc gia cậu à?”
Mặc dù anh đã đoán được Chung gia có nhúng tay vào nhưng nghe chính Đoạn Dĩ Bình xác nhận, anh hận không thể nghiền tất cả bọn chúng.
Trước khi rời đi Lạc Dịch nghĩ chắc đầu mình bị úng rồi mới hỏi hắn một câu. “Ông có hối hận khi vứt bỏ con gái mình không?”
Câu anh vứt dứt thì hắn cười khẩy một tiếng, giọng nói thờ ơ vang lên: “Nó không nên sinh ra trên đời.”
Lúc trên xe câu nói cuối cùng của Đoạn Dĩ Bình vẫn còn văng vẳng bên tai.
Lạc Nhạn...cô vừa khiến anh hận cũng khiến anh đau lòng.
Mà tất cả những chuyện này xảy ra là sau hai tháng rưỡi kể từ khi Lạc Nhạn bị bắt cóc.