Một lúc sau, nhóm cung nữ, thái giám và cận vệ được Quân Vân Kỳ cử đến phục vụ Thanh Vũ đã diện kiến trước cửa cung Tâm Ngọc.
Dẫn đầu nhóm là một thái giám trung niên, tên là Trịnh Đức, người có vóc dáng gầy gò nhưng ánh mắt lại vô cùng nhanh nhẹn và sắc bén. Đi cùng Trịnh Đức là một bốn cung nữ trẻ tuổi cùng một vệ cao lớn, mặt mày nghiêm nghị.
Trịnh Đức bước lên trước, cúi đầu thật sâu trước Thanh Vũ, giọng nói cung kính:
"Thần là Trịnh Đức, từ nay sẽ phục vụ điện hạ”
Sau đó Trịnh Đức chỉ tay vào 4 cung nữ nói:
“Đây là Hương Liên, người sẽ lo liệu các công việc trong cung, Thanh Mai sẽ phụ trách việc nấu nướng và chuẩn bị các bữa ăn cho người, Tiểu Lan sẽ lo việc giặt giũ và chăm sóc y phục của điện hạ, Tiểu Trúc sẽ phụ trách chăm sóc vườn hoa và cây cảnh xung quanh cung Tâm Ngọc”
Trịnh Đức nói xong, bốn cung nữ cúi mình hành lễ trước Thanh Vũ đồng thanh nói:
"Thần nữ xin bái kiến điện hạ. Thần nguyện hết lòng phục vụ người”
Thái giám Trịnh Đức tiếp tục hướng tay về phía cận vệ cao lớn:
"Còn đây là đội trưởng đội cận vệ, Phùng Lễ, sẽ lo liệu, bảo vệ cung Tâm Ngọc ngày đêm”.
Phùng Lễ bước lên cúi đầu: “Thần là Phùng Lễ, cung Tâm Ngọc có tổng cộng mười hai cận vệ, chia thành hai nhóm, tuần tra ngày đêm để đảm bảo an toàn cho điện hạ. Nếu điện hạ có điều gì cần sai bảo, xin cứ nói với thần.”
Thanh Vũ gật đầu, khẽ mỉm cười:
“Ta rất cảm kích trước sự sắp xếp chu đáo của Hoàng thượng. Từ nay, các ngươi hãy cứ làm tốt công việc của mình, đừng quá câu nệ. Ta không thích sự rườm rà.”
Trịnh Đức đáp lời:
“Điện hạ yên tâm, thần sẽ cố gắng để mọi việc diễn ra suôn sẻ, không làm phiền lòng người.”
Thanh Vũ khẽ gật đầu, quay về phía Lý Kiên ra lệnh:
“Lý Kiên, ban thưởng.”
Lý Kiên tiến lên một bước, cúi đầu nhận lệnh, rồi nhanh chóng mở chiếc hộp gỗ được chế tác tinh xảo, bên trong chứa những vật phẩm quý giá. Lý Kiên cẩn thận chọn ra từng món, trao cho từng người
Thanh Vũ khẽ nói, giọng chân tình:
“Đây là những món quà ta đã chuẩn bị từ Yến Quốc, là tâm ý của ta. Mong các khanh hãy nhận lấy.”
Trịnh Đức nhận một miếng ngọc bội khắc chữ “Phúc”, Hương Liên, Thanh Mai, Tiểu Lan, Tiểu Trúc nhận một bộ trâm cài tóc bằng vàng khảm ngọc, Phùng Lễ nhận một huy hiệu bằng vàng khắc hình rồng, mười hai cận vệ mỗi người nhận một túi bạc.
Mọi người cùng đáp: “Thần xin cảm tạ ân đức của điện hạ.”
Thanh Vũ mỉm cười hài lòng, sau đó nói:
“Mọi người đã vất vả chuẩn bị đón tiếp ta rồi, bây giờ có thể lui xuống. Khi nào có việc cần, Vũ Trung và Lý Kiên sẽ truyền ý chỉ của ta cho các khanh.”
Tất cả cùng đồng loạt tạ lễ lần nữa rồi từ từ lui ra ngoài, để lại Thanh Vũ yên tĩnh trong phòng.
Chiều ngày hôm đó, một đoàn người trang trọng tiến đến cung Tâm Ngọc. Dẫn đầu đoàn là Thượng thư bộ Lễ, Tô Minh. Đi theo sau là thái giám Lâm Triều, cùng một nhóm lính hộ tống, tất cả đều thể hiện sự uy nghiêm và trang trọng của triều đình.
Khi đoàn người tiến vào sân cung Tâm Ngọc, tất cả các cung nữ, thái giám và cận vệ nhanh chóng xếp thành hàng, cúi đầu hành lễ. Tô Minh bước lên, đứng trước cửa phòng của Thanh Vũ và cao giọng tuyên bố:
“Thánh chỉ đến, mời tứ điện hạ Cao Thanh Vũ ra tiếp chỉ.”
Thanh Vũ bước ra khỏi phòng, vẻ mặt bình thản nhưng đầy sự nghiêm trang. Chàng quỳ xuống, cung kính nhận chỉ. Tô Minh cao giọng đọc thánh chỉ:
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:
Tứ hoàng tử Cao Thanh Vũ của Yến Quốc, dù còn trẻ tuổi nhưng đã thể hiện tài năng xuất chúng và trí tuệ vượt bậc. Nay, ta sắc phong Thanh Vũ làm Hàn Lâm Đại học sĩ, giữ trách nhiệm quan trọng trong triều đình Vân Quốc. Mong Khanh tiếp tục phát huy tài năng, góp phần vào sự thịnh vượng của quốc gia và sự hòa hợp giữa hai nước.
Khâm thử.”
Sau khi truyền xong thánh chỉ, Tô Minh trao thánh chỉ cho Thanh Vũ. Chàng cung kính nhận lấy, hai tay nâng cao và cúi đầu cảm tạ. Tô Minh tiếp tục nói:
“Ngoài ra Hoàng thượng ban thưởng cho điện hạ.
Bao gồm:
Một trăm lượng vàng ròng, một tấm ngọc bội khắc hình long phượng, mười cuộn lụa thượng hạng, một bộ áo bào bằng gấm thêu rồng vàng, một hộp nhân sâm quý hiếm, một hộp trà thượng hạng, một hộp đá quý các loại. Điện hạ có thể tùy ý sử dụng”
Đây là những vật phẩm thể hiện lòng biết ơn và sự trọng vọng của Hoàng thượng đối với điện hạ đã không quản đường xá xa xôi đến Vân Quốc.”
Thanh Vũ cung kính, cúi đầu nói:
“Thần xin cảm tạ ân đức của điện hạ”
Sau khi đoàn truyền thánh chỉ rời đi.
Thanh Vũ, đưa Thánh chỉ cho Lý Kiên hạ lệnh:
“Xử lý giúp ta” Rồi chàng quay người đi vào trong phòng.
Lý Kiên cúi đầu nhận lệnh, nhìn Vũ Trung ra hiệu, cả hai nhanh chóng mang thánh chỉ và các vật phẩm đi cất giữ cẩn thận.