Ảnh Đế Truy Thê!

Chương 112




Không phải lần đầu tiên đến Provence nhưng tinh thần du lịch của Lôi Hòa Nghi cũng không bị ảnh hưởng, chạy nhảy khắp nơi. Cung Huyền Thương có bên cạnh hay không cô cũng không để tâm, theo như cô nói chính là muốn thả lỏng tinh thần trước khi làm đại sự.

Còn Cung Huyền Thương, công việc đã đi vào quỹ đạo, Lôi Hòa Nghi cũng thường xuyên đi theo anh để diệt hoa đào cho nên tinh thần thoải mái, tiến độ công việc ổn định, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp.

Mục đích chuyến công tác này là phát triển ngành công nghiệp rượu vang nên khó tránh khỏi phải ghé qua rượu trang. Mặc dù vậy Lôi Hòa Nghi lại bị Cung Huyền Thương kiểm soát rất kỹ, không để cô dính một giọt rượu nào khiến cô tức mà không làm gì được.

Cuối cùng khi phần lớn công việc đã giải quyết xong, mua lại rượu trang, xây dựng xưởng sản xuất, ký hợp đồng thì mọi người bèn tổ chức một bữa tiệc nhỏ chúc mừng. Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi với vai trò là chủ nhà dĩ nhiên không thể vắng mặt.

Tối đó, cả hai cùng xuất hiện trong sảnh chính rượu trang, khách khứa đến tương đối đông, sự xuất hiện của Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thoáng chốc đã thu hút tất cả mọi người.

Cung Huyền Thương anh tuấn lịch lãm trong bộ vest đen huyền bí quyền lực, dù là phong cách quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nhưng mỗi lần xuất hiện vẫn khiến người khác nhìn chăm chú. Bên cạnh là Lôi Hòa Nghi ưu nhã kiêu sa với váy đen cúp ngực hai dây, tà váy dài đến bắp chân mềm mại uyển chuyển. Mái tóc dài búi gọn làm cho gương mặt xinh đẹp cành thêm thon thả tinh tế. Tổ hợp trai tài gái sắc với chỉ số nhan sắc cao thế này muốn người khác không chú ý cũng khó.

Vừa vào sảnh, Cung Huyền Thương đã ung dung cởi áo vest ngoài khoác lên vai Lôi Hòa Nghi che đi bả vai và xương cánh bướm lộ ra của cô, Lôi Hòa Nghi ngẩng đầu nhìn anh đầy bất lực nhưng hai tay vẫn giữ lấy vạt áo cho anh vui lòng sau đó miệng khẽ cười cùng anh trò chuyện với khách khứa.

Buổi tiệc tối nay nói là chúc mừng Cung thị mở rộng quy mô thành công nhưng nói đúng hơn là quảng bá rượu trang vừa thành lập. Trên bàn trên kệ khắp nơi đều là đủ loại rượu quý, những người ở đây lại là những người có thâm niên trong nghề cho nên khó tránh khỏi sẽ phải uống rượu.

Mà Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi là nhân vật chính, không uống không được. Có nhiều người biết Cung Huyền Thương nhưng không biết Lôi Hòa Nghi nên tò mò hỏi thăm, mỗi lần như thế Cung Huyền Thương đều nhìn cô, tự hào giới thiệu.

- Phu nhân của tôi, Lôi Hòa Nghi!

Lôi Hòa Nghi họ có thể không biết nhưng Lôi gia ở Hoa quốc có mấy ai không biết đây? Cho nên dù biết rõ Cung Huyền Thương chưa kết hôn nhưng mối hôn sự với Lôi gia rõ ràng đã như đinh đóng cột. Thái độ với Lôi Hòa Nghi càng thêm khách khí, đối với mối làm ăn này càng thêm coi trọng. Một Cung gia đã đủ lớn mạnh, thêm một Lôi gia bối cảnh hùng hậu hỗ trợ, muốn không nể cũng khó.

Mà Lôi Hòa Nghi liên tục bị bắt chuyện uống rượu là điều không thể tránh khỏi. Dù Cung Huyền Thương đã đỡ cho không ít nhưng tửu lượng của cô không tốt như anh, hơn nữa ở đây lại có nhiều loại rượu như vậy, mạnh có nhẹ có, uống cùng một lúc mấy loại dù chỉ một ngụm nhỏ thì người tửu lượng kém đã sớm gục, Lôi Hòa Nghi vẫn còn tỉnh đã xem như rất tốt.

Bầu không khí càng lúc càng náo nhiệt, ánh đèn dịu nhẹ mờ ảo cộng thêm tiếng nhạc du dương khiến lòng người càng dễ say. Hiện tại là tiếc mục khiêu vũ, Cung Huyền Thương nghiêng đầu nhìn Lôi Hòa Nghi, nhẹ nhàng sờ mặt cô:

- Em ổn chứ?

- Vẫn tốt, anh đừng lo!

Nhìn Lôi Hòa Nghi ngoại trừ hai gò má khiến đỏ ra thì không có gì khác thường, Cung Huyền Thương cũng yên tâm, khom người giơ một tay ra, Lôi Hòa Nghi mỉm cười đặt tay vào sau đó cả hai xoay người đi vào giữa đại sảnh mở đầu cho màn khiêu vũ. Những người xung quanh nhìn cặp thần tiên quyến lữ giữa sảnh cũng bị lây nhiễm bầu không khí ngọt ngào đó, đưa tay ra với cô gái bên cạnh. Sảnh lớn ban đầu chỉ có Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi thoáng chốc có thêm rất nhiều cặp đôi cùng khiêu vũ.

Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi hòa mình theo điệu nhạc, phối hợp ăn ý, ánh mắt giao nhau chan chứa tình yêu, gương mặt cô đỏ rực lên một phần vì say một phần vì người đàn ông trước mắt. Cung Huyền Thương đêm nay uống không ít rượu, vừa xã giao vừa đỡ rượu cho Lôi Hòa Nghi, hơn nữa không phải chỉ uống một loại, dù tửu lượng có tốt hơn cũng khó mà duy trì tỉnh táo. Trước mặt là cô gái anh đặt trên đầu quả tim mà yêu thương, yêu kiều quyến rũ như thế, Cung Huyền Thương có cảm giác bản thân uống phải mị dược của cô, trong đầu trong tim đều là hình bóng của cô.

Cảm nhận ánh mắt nóng rực của anh, Lôi Hòa Nghi cúi đầu, giọng nhẹ như muỗi kêu:

- Anh nhìn em như vậy làm gì chứ?

- Vợ anh anh nhìn thôi mà!

- Ai là vợ anh?

Lôi Hòa Nghi phồng miệng phản bác, Cung Huyền Thương bật cười, bàn tay đang ôm eo cô siết nhẹ khiến Lôi Hòa Nghi bị nhột mà rùng mình.

- Thương...

- Ai là vợ anh, hửm?

- Em, là em, anh vui rồi chứ, đồ đàn ông xấu xa!

- Anh còn có thể xấu xa hơn nữa đấy, muốn thử không?

Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu, nhón người về trước kề sát mặt Cung Huyền Thương.

- Em nói muốn, anh có dám làm không?

Ngay sau câu nói đó, ánh mắt Cung Huyền Thương bừng lên một ngọn lửa khiến Lôi Hòa Nghi chùn bước. Nhưng Cung Huyền Thương lại không lên tiếng khiến Lôi Hòa Nghi không đoán được anh đang toan tính điều gì.

Được một lát hai người liền lặng lẽ rời khỏi sàn nhảy, Cung Huyền Thương đi vệ sinh còn Lôi Hòa Nghi ngồi trên sofa siết tay, trong lòng bắt đầu căng thẳng.

Liếc thấy bên cạnh là chiếc bàn nhỏ đặt mấy chai rượu cùng ly thủy tinh, cô liền quơ đại một chai, bật nắp rót ra ly uống một hơi như uống nước lọc, may là mọi người đều đang say sưa trong sàn nhảy nên không để ý đến cô.

Mà Cung Huyền Thương sau khi đi vệ sinh xong, để bình ổn ngọn lửa trong lòng cũng âm thầm uống thêm không ít rượu. Lúc anh trở lại Lôi Hòa Nghi đã thủ tiêu chai rượu rỗng và chiếc ly đi chỗ khác, nắm tay Cung Huyền Thương đứng lên.

- Mệt không em, chúng ta trở về!

Lôi Hòa Nghi nhìn mọi người cẫn còn vui vẻ, do dự:

- Chúng ta về trước có ổn không?

- Không sao, Kỷ Tuyên có ở đây, cậu ta biết phải làm gì?

Lôi Hòa Nghi xoa xoa đầu, gật đầu.

- Vậy chúng ta trở về!

- Được!

Cung Huyền Thương lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Kỷ Tuyên rồi dìu Lôi Hòa Nghi ra về. Vì tiện cho công việc nên rượu trang này có hẳn một biệt thự phía sau, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi từ khi đến Provence vẫn luôn ở đây, hiện tại nói là ra về cũng chỉ là đi bộ vài phút đến biệt thự mà thôi.

Vài phút vốn chẳng dài nhưng lại vừa đủ để chỗ rượu vừa rồi Lôi Hòa Nghi lén uống phát huy tác dụng, hơi men xộc lên khiến gương mặt cô đỏ rực, đôi mắt mơ màng, bước đi loạng choạng may mà có Cung Huyền Thương. Mà anh cũng chẳng khá hơn là bao, được cái say nhưng vẫn chưa đánh mất thần trí. Có điều vì Lôi Hòa Nghi đi không vững nên anh đã cõng cô về, cô nằm trên lưng anh lại chẳng chịu yêu, giống như cố tình mà hôn lên cổ anh, bàn tay lại sờ loạn trên ngực Cung Huyền Thương. Đặc biệt sờ đến sợi dây chuyền kia, hành động càng thêm lớn gan, cứ làm loạn trên cổ rồi yết hầu anh khiến cả người Cung Huyền Thương nóng như lửa.

Về đến biệt thự, khó khăn lắm cả hai mới vào được phòng ngủ. Vừa khép cửa lại, áo vest choàng trên vai Lôi Hòa Nghi đã rơi xuống sàn, cả người bị Cung Huyền Thương ép vào cửa, ngay sau đó nụ hôn của anh ập đến.

Căn phòng rộng lớn tràn ngập âm thanh ma sát của quần áo cùng hơi thở dồn dập rối loạn đan xen vào nhau của cả hai.

Lôi Hòa Nghi bị Cung Huyền Thương hôn đến mụ mị đầu óc, cộng thêm hơi men trong người khiến gương mặt càng thêm mê mang ngơ ngác. Rơi vào mắt Cung Huyền Thương chẳng khác nào liều thuốc kích thích. Anh cầm tay cô đặt lên thắt lưng mình, mặt cúi xuống cọ gò má cô, cất giọng dụ dỗ.

- Bé con... giúp anh!

Lôi Hòa Nghi như bị ma xui quỷ khiến làm theo, ‛cạch’ một tiếng, thắt lưng bị tháo ra quăng lên ghế, Cung Huyền Thương đỡ gáy cô hôn xuống sau đó tuyên bố.

- Nếu hôm nay em không từ chối vậy thì ngày sau em sẽ không có cơ hội rời khỏi anh nữa. Dù em không yêu anh thì anh cũng tuyệt đối không để em đi, em chỉ có thể bên anh cả đời.

Lôi Hòa Nghi không do dự hôn đáp lại anh:

- Em chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi anh!

Lúc nói câu này, ánh mắt của cô sáng rực dường như là dùng toàn bộ sự tỉnh táo còn xót lại mà khẳng định với Cung Huyền Thương. Sau đó chào đón cô chính là con dã thú trong người anh thức tỉnh.

Áo sơ mi bị anh thô lỗ cởi ra vứt dưới sàn, tay vươn ra ôm lấy Lôi Hòa Nghi, hôn xuống từng chỗ trên gương mặt cô, hai thân thể không ngừng quấn lấy nhau đặc biệt là tay cô bị anh cố tình đặt lên ngực, nóng bỏng dọa người. Dây áo cô vì vật lộn nãy giờ mà tuột xuống vai, bờ vai trần trắng nõn bị Cung Huyền Thương hôn xuống chi chít vết đỏ. Một tay Cung Huyền Thương luồng ra sau lưng kéo khóa váy, ngón tay anh lướt nhẹ trên sống lưng cô khiến cả người Lôi Hòa Nghi căng cứng, hai cánh tay thon rũ xuống, bộ váy nhẹ nhàng tuột xuống để lộ cơ thể hoàn mỹ đến từng đường nét. Đổi nhũ phong cao ngất không có gì che đậy ngạo nghễ đứng thẳng run rẩy trong không khí khiến Cung Huyền Thương khí huyết sôi trào.

Hai người quấn quýt triền miên đến tận giường, lúc này trước ngực Lôi Hòa Nghi đã bị vết đỏ che kín, Cung Huyền Thương đè cô nằm xuống giường. Quần nhỏ bị tay anh cầm lấy kéo xuống quăng đi theo một đường parabol tiêu chuẩn. Thân thể xinh đẹp của cô hoàn toàn rơi vào mắt Cung Huyền Thương, dưới ánh đèn mờ ảo ám mụi tỏa sáng xinh đẹp như một kiệt tác nghệ thuật. Anh đứng đó bắt đầu cởi nốt chiếc quần Âu vướng víu còn sót lại. Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu nhìn đi hướng khác nhưng lại không kìm được mà len lén nhìn, đập vào mắt là thân thể tráng kiện rắn rỏi săn chắc, vật dưới thân lại to lớn dọa người khiến Lôi Hòa Nghi phải hít sâu một hơi, bất giác lùi về sau.

Cung Huyền Thương kéo tay Lôi Hòa Nghi để cô quỳ trên giường, hai tay anh ôm lấy eo cô, Lôi Hòa Nghi bị động thừa hoan dưới từng cái hôn ướt át của anh. Cánh tay mảnh khảnh vươn ra sau đầu tháo kẹp tóc, mái tóc dài rũ xuống xõa sau lưng, rơi trên cánh tay Cung Huyền Thương khiến anh ngứa ngáy tâm can. Ánh mắt Lôi Hòa Nghi cũng thay đổi, như yêu tinh được giải trừ phong ấn. Cô ôm anh, hai bầu ngực cọ sát cơ ngực Cung Huyền Thương, chủ động dâng lên nụ hôn khiến anh khó lòng kìm chế phát ra từng tiếng ngâm động tình.

Cung Huyền Thương đoạt lại quyền chủ động, khống chế Lôi Hòa Nghi trong vòng tay, cúi đầu hôn lên đôi nhũ phong ngạo nghễ của cô. Xúc cảm căng tròn lại mềm mại đánh mạnh vào lòng Cung Huyền Thương khiến anh hít sâu một hơi, hé miệng ngậm lấy nụ hồng trước ngực.

- Ưm ~ ~ ~

Cảm giác ấm áp ướt át khiến Lôi Hòa Nghi rên lên một tiếng, bất giác ưỡn ngực như thể đang chủ động hiến dâng bản thân cho Cung Huyền Thương, tay cô luồn vào tóc anh kìm chế từng đợt sóng ngầm cuộn trào trong cơ thể. Nửa người trên bị anh trêu chọc kích thích, nửa người dưới đã sớm khó chịu không thể chờ đợi. Đặc biệt, hạ thân đang ngẩng cao đầu của Cung Huyền Thương cứ cọ vào người cô khiến suy nghĩ của Lôi Hòa Nghi hoàn toàn bay biến, đặt toàn bộ vào nơi nào đó đang bị anh trêu chọc.

Ngực của cô một bên được Cung Huyền Thương dùng môi lưỡi tận tình hầu hạ, một bên bị tay anh xoa bóp thành đủ loại hình dạng, che kín vết đỏ, đầu nhũ hoa hết bị anh kéo lại niết đến đau nhói, hạ thân không ngừng trào ra mật dịch ướt đẫm ga giường. Được một hồi, cả hai ngã xuống giường, tư thế nam thượng nữ hạ, Lôi Hòa Nghi mặt đỏ phừng phừng, thở dốc không ngừng, ánh mắt Cung Huyền Thương lại nóng đến dọa người khiến cô phải mở mắt nhìn anh. Hai tay giơ ra choàng qua cổ kéo anh xuống, chủ động yêu thương. Cung Huyền Thương cầu còn không được, hôn từ môi xuống cổ, xương quai xanh đến bụng. Cảm nhận hơi thở của anh gần trong gang tấc, thân thể mềm nhũn của Lôi Hòa Nghi không biết lấy sức lực từ đâu bật dậy, hai chân kẹp lấy eo anh xoay người, đổi thành Lôi Hòa Nghi nằm trên người anh. Ở góc độ này, Cung Huyền Thương lại nhìn thấy thân thể Lôi Hòa Nghi không xót thứ gì.

Ngay thời khắc anh còn đang say mê ngắm nhìn thì Lôi Hòa Nghi đã cúi xuống, lặp lại hành động vừa rồi của anh. Đôi môi mềm mại hôn lên yết hầu, ngậm lấy **** *** đổi lại là từng tiếng rên động tình của Cung Huyền Thương. Môi cô lại hôn xuống cổ, xương quai xanh, rồi chạm lên vòm ngực cứng rắn khiến cơ thể Cung Huyền Thương run lên, ngay sau đó đầu ti nho nhỏ bị cô ngậm trong miệng liếm láp, từng lọn tóc chọt lên cơ bụng khiến Cung Huyền Thương ngứa ngáy muốn phát điên lên.

- Nghi Nghi... Nghi Nghi...

Lôi Hòa Nghi không đáp lại mà tiếp tục chơi đùa, môi cô hôn xuống từng múi cơ trên bụng anh, tay bắt lấy ** *** hiên ngang phía dưới, sự to lớn nóng bỏng đó khiến Lôi Hòa Nghi hít sâu một hơi.

Cung Huyền Thương bị chạm đên giới hạn, giữ tay Lôi Hòa Nghi lại sau đó ngồi dậy, tách hai đùi Lôi Hòa Nghi ra kẹp lấy hông anh. ** *** chen vào giữa hai chân cô, Lôi Hòa Nghi đột nhiên bị tấn công, hai tay run rẩy bám vào lưng Cung Huyền Thương.

- Á ~~ hưm... ưm... Thương... Thương... em sợ...

Mới chỉ chen vào một chút nhưng Lôi Hòa Nghi có thể cảm nhận được kích thước dọa người của nó, cả người bất giác đổ mồ hôi hột, rất sợ cả người mình sẽ bị xé rách. Ánh mắt sợ hãi nhìn Cung Huyền Thương, hai tay chống lên vai anh.

Cung Huyền Thương có thể cảm nhận được sự căng thẳng của cô, dịu dàng vỗ về bằng cách nâng niu hai chú thỏ trắng trước mặt giúp cô phân tán sự chú ý, thả lỏng tinh thần.

- Sẽ không sao đâu, bé ngoan, thả lỏng nào... nghe lời anh, hửm!

Lôi Hòa Nghi nhìn vào mắt Cung Huyền Thương, anh trao cho cô ánh mắt yên tâm. Lôi Hòa Nghi hít sâu một hơi, thả lỏng cơ thể, vì bị anh trêu chọc mà hạ thân ướt đẫm khiến anh dễ dàng hành động hơn. Biết cô đã không còn căng thẳng, Cung Huyền Thương đỡ cô nằm xuống giường, kéo hai chân cô đặt sang hai bên đùi anh sau đó đẩy hông thúc vào.

Lôi Hòa Nghi còn đang mơ màng thì cơn đau xé rách ập đến khiến mặt cô trắng bệch, móng tay vô tình tạo thành vài vệt đỏ trên lưng Cung Huyền Thương. Ánh mắt cô ngập nước, còn chưa kịp la lên thì môi Cung Huyền Thương đã lao tới nuốt toàn bộ đau đớn của cô trở lại. Trán Lôi Hòa Nghi toát ra một tầng mồ hôi mỏng, vật to lớn trong cơ thể cô vẫn không ngừng bành trướng khiến cô phải sợ hãi. Cung Huyền Thương thấy cô như thế cũng không dễ chịu gì, liên tục trấn an.

- Ngoan, chỉ đau một lần này thôi, tương lai sẽ không đau nữa, nhé!

- Anh nói dối, em không tin!

- Vậy tương lai làm vài lần là em biết thôi!

- Không...

- Hử, không thích sao?

Vừa nói hông vừa động khiến Lôi Hòa Nghi la oai oái còn Cung Huyền Thương thì cười ha hả. Cơn đau đớn qua đi, Lôi Hòa Nghi đảo mắt, ôm vai Cung Huyền Thương thút thít hỏi:

- Cái đó... sao anh lại lớn như vậy chứ, không thể nhỏ hơn chút sao, đau chết em rồi?

Mặt Cung Huyền Thương lập tức đen kịt, cô ngốc này là ngây thơ thật hay cố tình trêu tức anh thế. Ánh mắt anh lóe lên tia sáng, không trả lời thắc mắc của cô, luồn tay xuống lưng đỡ người ngồi dậy, vốn đang nằm liền trở thành Lôi Hòa Nghi dạng chân ngồi trên đùi anh. Mà cô vì hành động này của anh, ** *** trong cơ thể ma sát một vòng khiến cả người cô nhũn ra, dồn hết trọng lực lên người anh, miệng mấp máy thở dốc.

- Cung Huyền Thương...

- Không gấp, lát nữa sẽ cho em gọi tên anh đủ luôn!

- Anh... á...

Mông bị anh nắn bóp đủ kiểu sau đó nâng lên hạ xuống khiến Lôi Hòa Nghi không cách nào nói một câu hoàn chỉnh chỉ có thể ê a theo từng động tác của anh. Bộ ngực sữa lay động từng đợt khiến đôi mắt Cung Huyền Thương đỏ bừng, cúi đầu ngậm lấy cắn mút.

- Thương... anh nhẹ chút... đau ~ ưmmmm...

Hai tay bất giác ôm lấy đầu anh, mặt Cung Huyền Thương cứ thế vùi vào ngực cô, khắp khoang mũi đều là mùi hương quen thuộc khiến anh mê đắm. Cung Huyền Thương lúc này dù có chết trên người cô cũng không hối tiếc.

Anh hôn một cái lên bầu ngực trắng nõn sau đó lên tiếng.

- Không ngờ Nghi Nghi lại nhiệt tình như vậy, xem ra anh phải nỗ lực hơn nữa.

- Không... không cần...

- Con gái nói không là có, anh hiểu!

Nói rồi đặt Lôi Hòa Nghi nằm xuống giường, nâng một chân cô đặt trên vai. Tầm mắt anh rơi xuống phần ga giường nơi hai người giao hợp, nơi đó có vài giọt máu của Lôi Hòa Nghi rơi xuống như những đóa hồng mai chướm nở chứng minh cô đã hoàn toàn thuộc về anh. Lồng ngực Cung Huyền Thương nóng bừng, trong lòng xúc động, ánh mắt càng thêm nóng bỏng cuồng dã nhìn thân thể xinh đẹp của giai nhân phía dưới như đóa hoa kiều diễm vì anh mà nở rộ.

- Nghi Nghi... em thật đẹp...

Lôi Hòa Nghi vốn đang nghiêng đầu né tránh cảm giác xấu hổ bất chợt nghe Cung Huyền Thương lên tiếng thì nhìn sang. Cảm nhận được tình cảm lẫn dục vọng của anh, cả người vì ngượng ngùng mà đỏ rực, cầm lấy chiếc gối bên cạnh đưa lên che mặt.

- Anh đáng ghét!

Dù mặt bị gối che lại nhưng tiếng cười trầm thấp cưng chiều của anh vẫn cứ vang vọng vào tai khiến cả người của cô đều hồng lên. Ánh mắt Cung Huyền Thương nhìn Lôi Hòa Nghi càng ngày càng tối tăm thể hiện rõ sự si mê đến điên cuồng. Anh nghiêng đầu hôn lên bắp chân cô thành công khiến cả người Lôi Hòa Nghi run lên, vứt gối sang một bên.

- Anh... sao lại...

- Vì đó là em!

Gương mặt Lôi Hòa Nghi nở nụ cười hạnh phúc, cô vươn tay ra nắm lấy tay Cung Huyền Thương. Khoảng cách giữa hai người vốn đã gần nay lại gần nhau hơn, dường như đã không còn chút gì từ thân thể đến trái tim. Ngay lúc này Cung Huyền Thương cũng hiểu được Lôi Hòa Nghi đã hoàn toàn giao bản thân mình cho anh, không giữ lại gì cả. Miệng nở nụ cười, dưới thân lại liên tục ra vào đưa Lôi Hòa Nghi lên đỉnh cao dục vọng. Trong phòng liên tục vang lên âm thanh va chạm của thân thể cùng tiếng rên mềm mại của cô gái xen lẫn âm thanh kìm nén của đàn ông khiến người ta mặt đỏ tim đập. Cung Huyền Thương vì quan tâm đến việc đây là lần đầu tiên của cô cho nên hết sức nhẹ nhàng, rất sợ làm cô bị thương. Còn Lôi Hòa Nghi được Cung Huyền Thương đối đãi dịu dàng ôn nhu sớm đã trầm luân trong dục vọng nguyên thủy của cơ thể, không ngừng hùa theo anh đòi hỏi. Nhìn Cung Huyền Thương vì để ý mình mà tận lực kìm chế khiến cô vừa vui vừa xót, đưa tay xoa mặt anh.

- Thương... em không sao, anh cứ... dùng sức.

Nói xong câu này lập tức lấy tay che mặt. Mà Cung Huyền Thương nhìn cô ánh mắt càng thêm dịu dàng yêu thương, cô gái của anh vẫn luôn quan tâm anh như vậy, cúi người kéo tay cô ra, hôn lên môi cô mấy cái.

- Nếu khó chịu ở đâu thì nhớ nói anh!

- Vâng!

Cung Huyền Thương lại hôn cái nữa sau đó ngồi dậy, ôm eo Lôi Hòa Nghi xoay người cô lại, hai chân cô quỳ trên nệm, tay chống xuống gối.

- Aaaa ~ haaaaa... Thương... Thương...

** *** trong cơ thể theo động tác của Cung Huyền Thương xoay một vòng cọ xát bên trong khiến Lôi Hòa Nghi mềm oặt cả người suýt thì ngã rạp xuống giường. Cô há miệng thở dốc, quay đầu nhìn anh nhưng còn chưa lên tiếng thì hông anh đã thúc vào khiến những lời cô muốn nói lập tức biến thành những tiếng rên gợi tình.

Tư thế doggy này khiến Cung Huyền Thương có thể nhìn được tấm lưng hoàn mỹ của cô cùng với bờ mông khiêu gợi khiến anh mê mẩn. Hai tay như có ý thức mà giữ lấy mông cô nắn bóp, xúc cảm săn chắc lại mềm mại khiến anh như muốn phát điên. Mà Lôi Hòa Nghi đã sớm mất tỉnh táo từ lâu, tư thế này chẳng những giúp Cung Huyền Thương đi vào càng sâu mà cả người cô cũng bị anh làm cho lắc lư không ngừng, những tưởng đầu cô sắp đập vào thành giường tới nơi. Ngực đột nhiên bị bắt lấy sau đó cằm bị Cung Huyền Thương xoay lại, môi lập tức bị anh xâm chiếm. Trên dưới đều bị kích thích, Lôi Hòa Nghi bị chạm đến giới hạn, trong đầu chớp sáng một cái, nghiêng đầu tránh khỏi nụ hôn của anh hét lên một tiếng, hạ thân tuôn trào rồi nằm rạp xuống giường thở dốc. Cung Huyền Thương trừng mắt nhìn cô sau đó mặt ánh lên một tia vui vẻ vì anh vừa nhận ra cô đạt cao trào, bị anh làm cho sung sướng phát điên. Yêu thương hôn lên tấm lưng trần trắng mịn đã thấm một lớp mồ hôi mỏng của cô, sau đó miệng kề sát bên tai Lôi Hòa Nghi.

- Bé con à, em quên anh rồi sao?

Lôi Hòa Nghi bị hơi thở nóng rực của anh phả vào vai làm cho tỉnh táo một chút, nghe những lời anh nói thì tỉnh hẳn. Còn chưa kịp nói gì thì một đợt công thành chiếm đất nữa của Cung Huyền Thương ập đến khiến cô dục tiên dục tử.

- Thương... anh aaa ~ anh nhẹ chút, nhẹ chút... em chịu không nổi... ưmmmm...

Thân thể sau cao trào mẫn cảm cực kỳ nào chịu được Cung Huyền Thương kịch liệt như cậy chứ, Lôi Hòa Nghi bị anh đâm đến a a kêu loạn, không phân biệt được gì. Mãi đến khi Cung Huyền Thương phát ra một tiếng kêu thỏa mãn sau đó một dòng tinh đặc sệt nóng rực phun thẳng vào tử cung cô khiến Lôi Hòa Nghi ngửa đầu la lên một tiếng rồi mệt mỏi nhắm mắt lại thở dốc, Cung Huyền Thương mới dừng lại. Nhìn xuống cô gái đã sức cùng lực kiệt dưới thân cộng thêm hạ thể cả hai bị mật dịch lẫn **** **** của cả hai thấm ướt, ánh mắt Cung Huyền Thương sâu thẳm, hiện lên một ngọn lửa. Lôi Hòa Nghi giống như cảm nhận được vật thể bên trong cơ thể lại ngóc đầu dậy thì bắt đầu sợ hãi thều thào.

- Đừng... dừng lại, em mệt... thật sự rất mệt.

- Được, anh nghe em, sẽ không dừng lại!

Cung Huyền Thương cố tình bẻ cong ý tứ của cô, hoàn toàn xem vế sau không tồn tại. Lôi Hòa Nghi hờn dỗi quay lại lườm anh một cái nhưng cô không hề biết dáng vẻ mình trầm luân trong dục vọng có bao nhiêu quyến rũ, bao nhiêu mê hoặc cộng thêm ánh mắt hờn dỗi ngang bướng này sẽ khiến bao nhiêu đàn ông nguyện chết dưới người cô. Mà Cung Huyền Thương không ngoại lệ huống chi anh trước mặt cô vốn đã không có sức chống cự, đôi mắt anh giống như một con sói đói đã nhìn thấy con mồi ngon, chép miệng một cái, cúi người bế Lôi Hòa Nghi lên, hạ thân vẫn gắt gao gắn kết không rời.

Lôi Hòa Nghi không chút sức lực mặc anh điều khiển, lúc này hai chân cô kẹp lấy hông Cung Huyền Thương, anh ôm cô đi về phía nhà tắm. Mỗi bước đi là một lần ** *** đâm sâu vào cơ thể cô khiến Lôi Hòa Nghi run lên, cả người vô lực, phải cắn vai Cung Huyền Thương kìm chế tiếng rên của mình, chưa bao giờ cô thấy khoảng cách từ giường ngủ đến nhà tắm lại xa như thế. Khi cô nghĩ Cung Huyền Thương đã tha cho mình thì thực tế lại không do dự vả mặt khiến cô tỉnh táo. Mãi về sau Lôi Hòa Nghi vẫn chưa có câu trả lời cho việc là bình thường Cung Huyền Thương đóng kịch quá giỏi hay là cô ngây thơ xem anh là chính nhân quân tử chứ không phải một tên lưu manh biến thái giả danh tri thức?

Bước vào nhà tắm, trước khi tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, Cung Huyền Thương lại hung hăng quấy phá Lôi Hòa Nghi một trận suốt mấy tiếng đồng hồ, dù cô bị anh hành đến ngất đi anh cũng không dừng lại. Cũng không rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần cô chỉ biết cả người cô sắp bị anh vắt cạn rồi mà anh vẫn như cái động cơ vĩnh cửu không biết mệt mỏi mà làm đủ loại tư thế với cô, phòng tắm vốn thơm tho hương sữa tắm lại bị mùi hoan ái của cả hai xâm chiếm khiến Lôi Hòa Nghi mấy ngày sau đó vẫn ám ảnh với căn phòng tắm này mà không dám bước vào, phải sang phòng tắm phòng khác dùng.

Thứ xót lại trong đầu Lôi Hòa Nghi lúc đó chỉ là khi cơ thể cô không còn chỗ nào bình thường Cung Huyền Thương mới nổi lên chút nhân tính cho cô vào bồn tắm ngâm nước ấm còn anh thì tắm xong ra thu dọn bãi chiến trường bên ngoài sau đó trở vào bế cô đang ngủ mê man ra ngoài.