Sau khi nghỉ ngơi một hồi thì vòng hai cũng bắt đầu, đây là vòng thi thể lực, hai người cùng đội sẽ cùng nhau trải qua những thử thách do máy tập gym mang lại, ai chạy nhanh nhất về đích gõ vào chuông sẽ thắng. Đối với vòng này Lôi Hòa Nghi tự tin mình và Cung Huyền Thương có thể thắng. Chưa nói thể lực của anh cực tốt riêng bản thân cô cũng thường xuyên tập thể thao và luyện võ chút ít. Lộ Sơ và Chúc Lam cũng tập thể thao nhưng mục đích của cả hai là tập luyện phối hợp ăn kiêng để giữ dáng là chính nên thể lực so ra sẽ kém một người ăn uống thoải mái, tập luyện thường xuyên với những bộ môn nặng và có võ phòng thân như Lôi Hòa Nghi.
Sáu người đi thay đồng phục thể thao thoải mái chuẩn bị cho vòng thi.
Ba người đàn ông lần lượt vào ba vị trí xuất phát, trước mắt lần lượt là các thiết bị tập luyện giống nhau đặt song song. Đầu tiên là bộ môn cho nam sau đó là nữ, cứ xen kẽ như thế đến cuối cùng là thanh gỗ có một đầu bọc sắt dùng để gõ chuông được buộc treo trên cao.
Khi tiếng còi vang lên, ba người đàn ông bắt đầu tập luyện với thiết bị theo thể lệ vòng thi, được một lúc thì Mộc Chung và Vu Lâm Văn hơi thở đã có chút loạn, còn Cung Huyền Thương thì vẻ mặt vẫn bình thản như thường. Tốc độ của hai người kia đang chậm xuống thì Cung Huyền Thương đã hoàn thành phần thi, ung dung đi đến đập vào tay Lôi Hòa Nghi rồi tiếp tục tiến về thiết bị tiếp theo. Lôi Hòa Nghi cầm dây nhảy lên, tiếng dây va chạm với sàn nhà vang lên liên tục trước ánh mắt căng thẳng vội vã của Chúc Lam và Lộ Sơ. Khi Lôi Hòa Nghi sắp hoàn thành thì hai người kia mới bắt đầu nhảy. Không bao lâu sau Lôi Hòa Nghi chạy đến đập vào tay Cung Huyền Thương rồi chứ thế chạy thẳng về trước đứng đợi, theo thể lệ Cung Huyền Thương phải nâng tạ 50 cái, hai người đàn ông còn lại nhìn thấy không khỏi vò đầu bứt tóc.
Vẻ mặt Lôi Hòa Nghi ung dung đếm Cung Huyền Thương nâng tạ không chút căng thẳng bởi lẽ vòng này chiến thắng cả hai đều nắm trong tay. Khi Mộc Chung và Vu Lâm Văn mới nâng được 20 - 30 cái thì Cung Huyền Thương đã đến chỗ Lôi Hòa Nghi, giữ cổ chân cô, Lôi Hòa Nghi gập bụng 70 cái.
Nhìn thấy vòng eo nhỏ nhắn dẻo dai của Lôi Hòa Nghi không ngừng gập lên nằm xuống thì Lộ Sơ và Chúc Lam đều méo mặt, eo cả hai cũng rất nhỏ nhưng hoàn toàn không thể dẻo dai đến mức gập 70 cái lại không hề đỏ mặt, không toát mồ hôi như Lôi Hòa Nghi được. Nói về điểm này không chỉ hai người mà bất kỳ cô gái nào cũng đều sẽ ganh tị ngưỡng mộ.
Gập bụng xong Lôi Hòa Nghi nắm tay Cung Huyền Thương đứng dậy lấy sức một hồi rồi cùng anh đi về phía chiếc thanh gỗ được treo trên cao, muốn chạy đến nơi buộc phải chạy qua 5m thảm matxa. Lôi Hòa Nghi nhăn mặt cắn răng đặt chân xuống nhưng ngón cái chỉ mới chạm nhẹ thì cả người đã được bế bổng lên trong tiếng hò hét phấn khích của mọi người. Lôi Hòa Nghi theo quán tính choàng tay qua cổ Cung Huyền Thương giữ thăng bằng nhìn anh mặt không chút nhăn nhó hay đau đớn nào bước từng bước nhẹ nhàng qua thảm matxa. Người khác vội vã gấp gáp ra sao thì Cung Huyền Thương cũng vẫn ung dung mà đi, không hề có ý định chạy bởi lẽ khoảng cách giữa anh và bọn họ cực kỳ xa.
Cuối cùng bước ra khỏi thảm matxa nhìn thanh sắt treo cao trên dưới 3m trước mặt, Cung Huyền Thương đang bế Lôi Hòa Nghi theo kiểu công chúa đột nhiên buông tay đang nâng hai chân cô, tay ôm eo xoay một vòng, Lôi Hòa Nghi không đợi anh nói đã hiểu, hai tay chuyển hướng, chân cũng hoạt động ngay lập tức vốn đang là kiểu bế công chúa đã trở thành Cung Huyền Thương cõng Lôi Hòa Nghi trên lưng mà hai chân cô chưa từng chạm đất, động tác khó như vậy đối với cả hai lại đơn giản và nhịp nhàng như vậy khiến người khác không thể không vỗ tay. Lôi Hòa Nghi một tay chống vai anh, một tay vươn lên cao năm lấy thanh gỗ nhưng khoảng cách quá xa, hoàn toàn không thể với tới. Hai đội khác cũng đã hoàn thành xong phần thi, gương mặt ai nấy đều đau đến trắng bệch vì thảm matxa, sau giây phút xoa chân thì hai đội đều đang tiếp cận thanh gỗ của mình. Hai hàng lông mày của Lôi Hòa Nghi thoáng nhíu lại, Cung Huyền Thương thấy cô như thế mỉm cười một cái rồi đặt cô đứng xuống bản thân mình thì ngồi khụy xuống, tay vỗ lên vai mình, Lôi Hòa Nghi sao có thể không hiểu ý anh, khẽ hé miệng mấp máy nhưng Cung Huyền Thương lại kiên định nhìn cô gật đầu. Lôi Hòa Nghi mím môi dứt khoát đi đến ngồi lên cổ anh, độ ăn ý đã đến mức thượng thừa, không cần lên tiếng hai đôi tay đã nắm lấy nhau để Lôi Hòa Nghi giữ thăng bằng trong lúc Cung Huyền Thương đứng lên.
Không chỉ hai đội còn lại mà từ ekip đến khán giả đều không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt. Cung Huyền Thương trước giờ kiêu ngạo ngông cuồng, trong giới cao quý như thái tử gia không thể khinh nhờn bây giờ lại nguyện ý để một cô gái nhỏ ngồi lên đầu lên cổ mình trước bao nhiêu ánh mắt mà không chút chán ghét, cả khán phòng chìm trong bầu không khí phẳng lặng. Trong lúc bọn họ còn đang ngơ ngác thì tiếng chuông lanh lãnh vang lên, Lôi Hòa Nghi sau khi lấy được thanh gỗ thì được Cung Huyền Thương giữ chân đưa đến chiếc chuông, sau đó cô nhảy xuống gõ vào chuông đại biểu cho việc mình và Cung Huyền Thương đã chiến thắng.
Hai đội còn lại cũng kết thúc ý định gõ chuông, thứ tự hai và ba sẽ được quyết định dựa vào thời điểm đội nào chạy hết thảm matxa trước, cuối cùng đội Mộc Chung thứ hai, đội Chúc Lam cuối cùng. Bốn người sau khi nghe kết quả thì gật gù rồi vừa vỗ tay vừa đi về phía Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi chúc mừng. Lý Doãn cũng đi đến nói vô số lời hoa mỹ về phần thi vừa rồi của hai người. Lôi Hòa Nghi khách sáo cảm ơn một hồi rồi dưới sự dẫn dắt của MC, sáu người đi thay đồ rồi lại chạy đến siêu thị.
Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi lần này nhàn nhã hơn nhiều, nguyên liệu mua ở vòng 1 theo sản lượng siêu thị bán nhưng làm khai vị thì không cần nhiều nên mỗi thứ chỉ dùng một ít, còn dư rất nhiều. Lôi Hòa Nghi cũng đã tính toán kỹ, khai vị, món chính sẽ liên quan sâu sắc với nhau nên sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian mua nguyên liệu. Tính toán này cô đã nói với Cung Huyền Thương lúc trên đường đến siêu thị, trùng hợp là anh cũng có ý định này, cả hai không hẹn bật cười trước sự thán phục của tài xế. Kết quả là hai người chỉ mất tầm 15p để mua những nguyên liệu còn thiếu, thời gian còn dư liền tìm một quán cà phê ngồi nghỉ, còn hào phóng mời cả ekip và nhân viên bấm giờ dùng cà phê, thanh toán dĩ nhiên tính cho Cung Huyền Thương.
Đợi đến khi hai đội kia lũ lượt trở lại thì cảnh tượng mà họ nhìn thấy là Cung Huyền Thương, Lôi Hòa Nghi và ekip ngồi trong quán cà phê thư giãn nghỉ ngơi ăn điểm tâm, không có chút dáng vẻ gấp gáp như bọn họ.
Sau khi thanh toán thì mọi người cùng nhau ra về, lần này sẽ không nấu xong rồi mới vào vòng ba nữa mà sẽ là vào vòng 3 trước rồi nấu món chính cùng khai vị một lúc, bởi lẽ nấu món chính trước thì qua một lúc sẽ nguội mất.
Vòng ba này đơn giản nhưng cũng khó thắng, nguyên tắc thể lệ gói gọn trong một chữ “Đoán”. Chương trình sẽ phát một đoạn nhạc trong vài giây, một lời thoại nhỏ hoặc một câu thơ,... người chơi sẽ phải đoán tác phẩm của đoạn trích đó, đội nào đúng nhiều nhất sẽ chiến thắng.
Lôi Hòa Nghi lại lần nữa đen mặt, phim ảnh, nhạc kịch cô nào biết. Từ lúc đến đây đã đi du học, không có hứng thú với nghệ thuật hay giới giải trí thì làm sao hiểu rõ, ngay cả Lôi Lăng Hàn là Hàn thiên vương nổi danh như thế nhưng bảo cô kể tên tác phẩm của anh cô cũng bó tay. Lôi Hòa Nghi lại liếc sang Cung Huyền Thương, anh bận trăm công nghìn việc thật sự sẽ chịu khó ghi nhớ những thứ này sao.
Không có thời gian nghĩ nhiều, Lý Doãn đã bắt đầu vòng thi. Màn hình lớn bắt đầu phát một đoạn nhạc nhỏ lồng ghép ngoại cảnh vào. Những người ở đây nghe thấy tiếng đàn tranh du dương phiêu lãng mà da diết thì điều nhíu mày chỉ có Lôi Hòa Nghi sáng mắt giơ tay.
- Đây là bản «Quy tình» dùng đàn tranh tấu lên!
Lý Doãn trố mắt nhìn Lôi Hòa Nghi, không ngờ cô còn trẻ như vậy lại biết đến bài khúc cổ xưa như thế này. Mọi người nhìn vẻ mặt của Lý Doãn cứ nghĩ rằng Lôi Hòa Nghi sai rồi nhưng màn hình lớn lại chiếu cảnh bắn pháo hoa chúc mừng Lôi Hòa Nghi trả lời chính xác. Những người khác nhìn Lôi Hòa Nghi xì xào khen ngợi, còn Cung Huyền Thương thì cười mỉm nhìn cô một cái. Nhờ khúc nhạc đệm này mà Lôi Hòa Nghi tự tin lên hẳn, ít nhất cô sẽ không ngồi không bị động.
Tiếp theo là một đoạn nhạc đệm rất ngắn, Chúc Lam, Lộ Sơ lần lượt giơ tay đưa ra những câu trả lời mình nghĩ đến nhưng đều sai.
Cung Huyền Thương một tay lén nắm lấy bàn tay của Lôi Hòa Nghi sờ nắn một tay đưa nhẹ lên đáp.
- Bài hát «Tương tư», do Lôi Lăng Hàn sáng tác và trình bày!
Lôi Hòa Nghi giật mình nhìn Cung Huyền Thương rồi nhìn màn hình lớn, trả lời đúng rồi, trong lòng không khỏi có một trận xấu hổ, tác phẩm của anh trai cũng không nhớ, cô làm em gái thật đáng thất vọng, Cung Huyền Thương bật cười, ngón trỏ gõ lên mu bàn tay cô an ủi. Lôi Hòa Nghi mím môi thẳng lưng chờ câu hỏi tiếp theo.
Tiếp theo là một bộ phim điện ảnh nổi tiếng, lời thoại vừa dứt, Vu Lâm Văn đã có câu trả lời chính xác. Thêm vài câu nữa, đội nào cũng bỏ túi được 2 - 3 câu đúng, nãy giờ đều là Cung Huyền Thương trả lời, Lôi Hòa Nghi trừ câu đầu tiên vẫn chưa lên tiếng lần nào.
Màn hình lớn tiếp tục chiếu đến một cảnh đêm đẹp đẽ nhộn nhịp với những chiếc đèn lồng và dòng người tấp nập, theo đó một câu thơ lướt qua:
“ Ngọc hồ quang chuyển,
Nhất dạ ngư long vũ. ”
Lôi Hòa Nghi lại giơ tay, nhanh nhạy đáp:
- «Thanh ngọc án» của Tân Khí Tật!
Mọi người lại một lần nữa được một phen ngạc nhiên. Sau khi kiểm tra là đáp án chính xác thì mọi người đã có một cái nhìn khác về Lôi Hòa Nghi.
Chúc Lam mím môi không vui, rõ ràng Lôi Hòa Nghi không hay trả lời nhưng khi trả lời lại gần như chiếm hết hào quang, không cam lòng mà gượng cười nói:
- Xem ra Rachel rất am hiểu thi từ ca phú, bài thơ «Thanh ngọc án» này có chút xa lạ với mọi người, không biết Rachel có thể đọc bài thơ đó cho mọi người mở mang tầm mắt không?
Cứ nghĩ Lôi Hòa Nghi còn trẻ như vậy trả lời được cũng chỉ là may mắn thôi, làm sao có thể thuộc cả bài thơ, ai ngờ câu trả lời của cô lại khiến Chúc Lam ngơ ngác.
- Có thể, tôi rất sẵn lòng!
Lôi Hòa Nghi thuận thế rút tay mình ra khỏi tay Cung Huyền Thương, lợi dụng góc độ chỉnh micro mà lườm anh một cái. Sau đó đứng dậy hắng giọng rồi đọc lên bài thơ:
Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ,
Cánh xuy lạc, tinh như vũ.
Bảo mã điêu xa hương mãn lộ.
Phụng tiêu thanh động,
Ngọc hồ quang chuyển,
Nhất dạ ngư long vũ.
Nga nhi tuyết liễu hoàng kim lũ,
Tiếu ngữ doanh doanh ám hương khứ.
Chúng lý tầm tha thiên bách độ,
Mạch nhiên hồi thủ,
Na nhân khước tại,
Đăng hoả lan san xứ.
Dịch nghĩa
Gió đông thổi làm nở ngàn cây hoa,
Cuối cùng rơi rụng, như mưa sao.
Ngựa quý, xe chạm trổ (đi qua), hương bay khắp đường.
Tiếng tiêu phượng uyển chuyển,
Ánh trăng sáng lay động,
Suốt đêm cá, rồng vui múa.
(Đầu đội) mũ hình con ngài, tơ liễu vàng rủ,
Cười nói vui đùa đi qua, hương bay thoảng.
Tìm người giữa đám đông trăm ngàn lần,
Bỗng nhiên quay đầu lại,
Người ở ngay đó,
Ở nơi lửa đèn tàn.
(Thanh ngọc án - Tân Khí Tật)
Lôi Hòa Nghi đọc xong, cả sân khấu im phăng phắc, Cung Huyền Thương là người đầu tiên vỗ tay và vỗ rất to, mặt như ngửa lên trời tràn đầy tự hào kiêu ngạo như muốn nói: Nhìn đi, vợ yêu của tôi đó, vừa giỏi lại đẹp, chỉ có thể là bé con nhà tôi!
Mọi người nghe Cung Huyền Thương vỗ tay cũng ào ào vỗ tay theo, hình tượng của Lôi Hòa Nghi trong mắt bọn họ lúc này không khác gì tiểu tiên nữ xinh đẹp ngọt ngào không vướng bụi trần đang đi lịch kiếp. Ban đầu cũng có người nghi ngờ Lôi Hòa Nghi đọc không đúng nên đua nhau tra Baidu ai ngờ cô đọc không sai một chữ, ngữ điệu cũng rất hay, không thua gì những giáo viên dạy văn.
Lôi Hòa Nghi đối với sự nhiệt tình của mọi người chỉ có thể cúi đầu cảm ơn rồi trở lại ghế ngồi tiếp tục xem câu hỏi. Câu vừa rồi của cô đã giúp đội hai người có được 5 câu trả lời đúng, đứng vị trí đầu tiên. Đội của Chúc Lam 4 câu, Lộ Sơ 3 câu. Còn lại 8 câu hỏi, đội Lộ Sơ trả lời được thêm 2 câu, đội Chúc Lam trả lời thêm được 3 câu, Cung Huyền Thương trả lời được 1 câu, Lôi Hòa Nghi lại trả lời thêm được 1 câu về sáo trúc cổ xưa, tỉ số lúc này là Lôi Hòa Nghi - Chúc Lam hòa nhau 7 câu, chỉ còn một câu quyết định thắng thua. Đối với Lôi Hòa Nghi thì ván này thắng hay thua cũng không quan trọng nữa, tráng miệng với cô căn bản không có gì khó.
Nhưng ban tổ chức lại không nghĩ như vậy, vê mặt Lý Doãn sau khi nghe thông báo thì căng thẳng hẳn lên.
- Ban tổ chức vừa có thông báo câu hỏi cuối cùng này sẽ có thay đổi một chút, mời mọi người xem.
Màn hình lớn đột nhiên xuất hiện một mảng tranh được cắt xén rồi phóng to, với tình trạng này muốn biết mảnh ghép này thuộc bức tranh nào là rất khó, phải có hiểu biết rất rõ về hội họa và có đam mê cực lớn may ra mới có thể.
Lôi Hòa Nghi nheo mắt nhìn còn Cung Huyền Thương thì chỉ lướt qua rồi quay đầu nhìn cô vợ nhỏ của mình, ánh mắt ngập ý cười và tin tưởng. Cuối cùng Lôi Hòa Nghi cười tươi nhìn Lý Doãn, giơ tay đáp:
- Là bức tranh “Thiên lý giang sơn đồ” (Nước non ngàn dặm) của Vương Hy Mạnh - một thần đồng mỹ thuật sống dưới thời Bắc Tống.
Câu trả lời chắc chắn chứ không hề có ý hỏi lại như khẳng định bản thân tuyệt đối không sai. Lần này vẻ mặt Lý Doãn thật sự không chỉ dùng hai từ “ngạc nhiên” để miêu tả nữa mà phải là “khiếp sợ”.
Cung Huyền Thương gật gù vỗ tay, thầm nghĩ ‛Vợ mình có khác’, mặc dù Cung Huyền Thương vừa nhìn đã nhận ra nguồn gốc mảnh ghép được cắt nằm trong bức tranh nào bởi lẽ anh đã từng cùng ông nội đi xem triển lãm tranh cùng các cán bộ cấp cao và đã gặp qua bức tranh này, ông nội nán lại giảng giải cho anh một lúc lâu về nguồn gốc bức tranh nên Cung Huyền Thương cũng có chút ấn tượng. Anh vốn có thể trả lời ngay nhưng anh tin tưởng Lôi Hòa Nghi sẽ nhận ra hơn nữa anh muốn nhường hào quang cho cô vì thế lựa chọn rút lui để Lôi Hòa Nghi triển lộ tài năng và tri thức của mình. Bây giờ sẽ không ai dám nói cô gái của anh là bình hoa di động nữa, cô là tài nữ, là thiếu nữ tài sắc vẹn toàn, là người của anh.
Màn hình lớn còn chưa công bố kết quả thì Lý Doãn đã vỗ tay, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng tầm hiểu biết của Lôi Hòa Nghi thực sự ngoài sức tưởng tượng của cô ta, điều này Lý Doãn không cách nào phủ nhận.
Thái độ của Lý Doãn cũng đã thể hiện tất cả, mọi người không hẹn cùng đứng dậy vỗ tay hoan hô cho Lôi Hòa Nghi. Rõ ràng là một gameshow ẩm thực nhưng lại bị tri thức rộng như đại dương của Lôi Hòa Nghi chiếm hết spotlight. Mặc dù vậy đạo diễn lại không chút khó chịu mà mừng rớt nước mắt thiếu điều quỳ xuống xin Lôi Hòa Nghi làm khách mời cố định cho chương trình.
Kết thúc vòng cuối cùng, Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi tiếp tục đứng vị trí thứ nhất ung dung đi mua nguyên liệu. Sau khi trở lại trường quay mọi người lại tiếp tục vào bếp, Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương cùng nhau phối hợp ăn ý, rất nhanh đã hoàn thành xong phần lớn món ăn. Trong suốt quá trình hai người không giao tiếp nhiều, chỉ nhìn ánh mắt nhau rồi gật đầu khiến mọi người ù ù cạc cạc nhưng bù lại sự ăn ý của cả hai lại khiến tất cả phấn khích không thôi.
Nếu như hai đội còn lại các cặp đôi cùng chen chúc trong một gian bếp nhỏ thỉnh thoảng sẽ va vào nhau rồi lại khách sáo xin lỗi thì Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi lại chưa từng va chạm nhau. Cô chuyển hướng thì Cung Huyền Thương cũng sẽ vô thức đổi hướng để không va vào người cô, cho dù cùng nấu ăn cũng sẽ không cùng nhau chọn một loại gia vị.
Sự ăn ý không như bình thường này khiến mọi người không thể ngừng suy đoán mối quan hệ của cả hai, nhưng có lẽ biểu hiện của Lôi Hòa Nghi quá xuất sắc cho nên phản ứng của mọi người tương đối tích cực, đây cũng là hiệu quả mà Cung Huyền Thương muốn.
Thời gian trôi qua đến khi tiếng đồng hồ vang lên thông báo kết thúc thì mọi người đứng dậy lần lượt mang thành quả của mình ra bàn. Sau đó tất cả đến ghế ngồi xuống đợi kết quả.
Một đầu bếp phong thái ung dung đĩnh đạc bước ra trong những tiếng vỗ tay của khán giả. Lôi Hòa Nghi nhận ra ông ấy là một đầu bếp nổi tiếng với các món ăn truyền thống Trung Hoa, có lẽ chủ đề hôm nay là món cung đình nên thay vì mời một đầu bếp Michelin thì sẽ là một đầu bếp với món ăn truyền thống.
Vị đầu bếp giới thiệu đơn giản về bản thân rồi giải thích giản đơn về ẩm thực cung đình giúp mọi người có cái nhìn tổng quát hơn để khi ông đánh giá mọi người sẽ không quá khó hiểu.
Sau đó vị đầu bếp đi đến ba bàn trưng bày thành quả của 3 đội, lần lượt là đội Lộ Sơ, Chúc Lam vẻ mặt ông tỏ ra không quá ngạc nhiên nhưng cũng không khen ngợi hay thất vọng, có thể ông đoán được mấy vị minh tinh này sẽ không thể làm được hương vị cung đình chính thống.
Đến khi dừng lại trước bàn của Lôi Hòa Nghi, đôi mắt vị đầu bếp sáng lên như sao, dụi mắt rồi nhìn kỹ lại sao đó vẻ mặt vui mừng thẳng lưng mỉm cười vỗ tay.
- Mặc dù chưa nếm thử nhưng có lẽ tôi đã đoán được đội nào đã chiến thắng rồi!
MC Lý Doãn nhướng mày tiến tới:
- Dư tiền bối xem ra rất hài lòng với những món ăn này!
- Thật ra nhìn bằng mắt thường mọi người cũng có thể thấy được cách bày trí, màu sắc món ăn đều hoàn mỹ vô khuyết. Khéo tay trang trí đẹp như vậy chẳng lẽ hương vị lại khiến người khác thất vọng được sao?
- Tiền bối nói không sai, vậy chúng ta có thể bắt đầu cho điểm được rồi!
- Vậy lão đây cũng không khách khí được!
- Mời tiền bối!
Dư tiền bối nhẹ nhàng cầm đũa và bát lên, mỗi món gắp một ít vào bát rồi thử, từ khai vị đến tráng miệng. Sau khi lau miệng lại bật cười:
- Tôi có một người bạn thân là vị đầu bếp nổi tiếng đang giảng dạy tại Học viện Ẩm thực quốc gia, ông ấy dạy cũng là những món ẩm thực cung đình này. Hôm nay nếu ông ấy có mặt ở đây thưởng thức được những món này, nhất định sẽ đóng cửa sám hối trong phòng một thời gian dài vì trước giờ vẫn luôn tự tin trù nghệ cung đình của mình là số một. Hương vị này thật sự là hương vị hoàng gia mà chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm, quá xuất sắc!
Một câu cũng chưa từng hỏi là đội nào nấu nhưng đã hết lời khen ngợi khiến ánh mắt mọi người không ngừng đổ dồn về phía Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương. Dư tiền bối cũng nhìn theo, Cung Huyền Thương thì không cần phải ngạc nhiên, ông chỉ ngạc nhiên vì Lôi Hòa Nghi còn trẻ như vậy lại có thể có được trù nghệ mà cả đời ông hay người bạn thân của mình cũng khó mà có được.
- Cô gái trẻ, có thể cho ta biết cháu học nấu ăn từ ai không?
Lôi Hòa Nghi ngượng ngùng nhìn Dư tiền bối rồi nhìn Cung Huyền Thương, anh nhẹ nhàng vỗ vai cô, nhắc nhẹ:
- Không cần lo, cứ trả lời theo ý em muốn!
Lôi Hòa Nghi đứng dậy, chào hỏi một hồi rồi đáp:
- Trù nghệ này của cháu cũng là có cơ may học được thôi ạ, người thầy đó sau khi chỉ dạy một phen đã lui về ở ẩn rồi ạ, cháu tôn trọng quyết định của ông ấy nên cũng không đi tìm!
Lôi Hòa Nghi trả lời nửa thật nửa giả, vẻ mặt lại chân thành khiến mọi người phần lớn đều tin lời cô. Dù sao trù nghệ được đầu bếp nổi tiếng khen lấy khen để cũng không thể nào là tự học được, phải có cao nhân chỉ dạy.
Chúc Lam ngồi một bên không cam lòng nhìn Lôi Hòa Nghi tỏa sáng, vẻ mặt mỉm cười đứng dậy.
- Không biết Dư tiền bối cảm thấy câu trả lời của Rachel thế nào?
- Có lẽ cô bé này không nói dối, hậu duệ của đầu bếp hoàng thất có lẽ vẫn còn tồn tại, biết đâu cô bé có cơ duyên học được tinh hoa một đời của bọn họ. Người càng giỏi càng thích sống yên bình, ở ẩn cũng không phải không thể. Ta cũng xem như trưởng bối, không thể cứ làm khó vãn bối mãi được. Cô gái nhỏ, phần thi nãy giờ của mọi người ta có nghe qua. Không thể không nói một câu, thế hệ trẻ ngày nay rất khó tìm được một người vừa có tài vừa có sắc, đôi mắt lại không vướng tạp chất như cháu. Hi vọng cháu có thể giữ được sự tốt đẹp này!
Chúc Lam nắm chặt váy, ánh mắt nhìn Lý Doãn một cái, cô ra gượng cười sau đó nói với Dư tiền bối:
- Rachel thật sự rất thông tuệ, có đều bây giờ cũng có rất nhiều người giỏi, rất nhiều cô gái thông thạo ca hát nhảy muốn, chơi nhạc cụ... Dư tiền bối đâu thể vì Rachel trù nghệ tốt mà ưu ái nha!
Dư tiền bối đưa tay lên miệng bật cười.
- Những thứ người khác biết cô bé ấy có lẽ cũng biết nhưng không thể hiện, nhưng những thứ cô bé đó biết như đàn tranh, sáo trúc, thi từ ca phú... những người khác có biết không và biết được bao nhiêu?
Chỉ như vậy Lý Doãn đã không cách nào phản bác, đành đưa chủ đề trở về với chương trình.
Lôi Hòa Nghi được khen thì chân thành đáp lại sau đó ngồi xuống, Cung Huyền Thương liền ghé vào tai cô nói nhỏ:
- Anh nhất định không để sự thuần khiết trong ánh mắt em vị vấy bẩn!
Lôi Hòa Nghi ngượng ngùng nhìn anh trừng mắt, hai má dần đỏ lên như ngầm chấp nhận nhưng cô đâu ngờ người dạy hư cô lại là anh!
Về phía Dư tiền bối, ông cũng kiên nhẫn thử hết các món ăn của hai đội còn lại rồi cho điểm. Đội của Cung Huyền Thương đạt điểm tuyệt đối, hai đội còn lại điểm trung bình kèm theo rất nhiều lời góp ý chân thành khiến mọi người muốn không phục cũng khó. Dư tiền bối còn đanh thép tuyên bố:
- Nếu nghi ngờ kết quả có thể lên thử món ăn rồi đưa ra ý kiến!
Nghe vậy không ai dám ý kiến vì idol mình nữa thì rất sợ sẽ ôm thất vọng về mình.
Không ngoài dự đoán Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương giành chiến thắng. Phần thưởng cực kỳ phong phú, tiền thưởng đối với hai người cũng chỉ là một con số, ngoài ra còn có vé máy bay du lịch, nhiều voucher ăn uống ở nhà hàng sang trọng, nhiều phần quà giá trị từ nhà tài trợ... Nhưng Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương không phải người sẽ để tâm đến những thứ này, đối với cả hai đều ý nghĩa nhất là cả hai đã cùng nhau chiến thắng trước sự hoan hô của mọi người. Ít nhất đây là một khởi đầu tốt đẹp cho cả hai. Trong khoảng khắc hai người đứng ở trung tâm trong sự chúc mừng chiến thắng đã cùng quay đầu nhìn đối phương, ánh mắt ta chạm nhau, tình ý miên man, cả hai không hẹn nở nụ cười yêu thương nhìn người kia.
Cảnh tượng đó được camera ghi lại, trở thành một trong những khoảnh khắc nổi tiếng để đời của chương trình.
Sau khi kết thúc buổi quay, ekip được ngồi lại dùng bữa. Ekip lúc trước phụ trách dõi theo quá trình đi siêu thị của Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương may mắn được thưởng thức thành quả của cả hai. Vừa ăn miếng đầu tiên đã kích động suýt rơi lệ sau đó ăn lấy ăn để không quên gói một ít mang về cho người nhà. Làm sao mà ngờ được có một ngày bản thân có thể ăn được món ăn do Cung Ảnh đế quyền lực và tiểu tiên nữ đi siêu thị mua nguyên liệu về nấu, điều này đủ để bọn họ ngẩng mặt lên trời kiêu ngạo cả đời trong giới ekip.
Còn Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương sau khi tạm biệt mọi người một trước một sau rời khỏi trường quay sau khi vệ sĩ thông báo đã kiểm soát được fan. Hai người bình yên leo lên xe trở về nhà, Lôi Hòa Nghi ban đầu bảo anh đưa về Lôi gia nhưng không ngờ người đàn ông này lại một mạch chở cô về thằng nhà anh. Dù sao cũng không phải chưa từng ở lại nên cô cũng thoải mái nằm dựa ra ghế chợp mắt một tí.
✻ ✻ ✻
Chương sau... nguyên cái địa ngục sau lưng chú Thương nhà tôi :-)
Spoil:
- Bé con, em sợ gì chứ, anh cũng không ăn em. Ngoan, lại đây!