"Ha ha ha ha, đoạn này thật sự rất mắc cười á, đợt tui đọc trong sách, khúc này đã thấy mắc cười rồi, giờ xem lại đoạn này vẫn thấy hài vãi."
"Kỹ thuật diễn xuất của Lăng Thanh tốt như vậy sao? Cậu ta không phải là người mới à? Sao tôi thấy cậu ta diễn đỉnh quá dzay?"
"Tui hiểu tỷ tỷ vì sao ngay từ đầu không muốn đăng video này lên rồi, ai mà nguyện ý cho người ta thấy mình bị một người mới gõ đầu đâu [ che mặt ], tiểu tỷ tỷ không cần mặt mũi sao?!"
"Má tức vãi nồi, tỷ tỷ của tui đã nỗ lực đóng phim nghiêm túc như vậy, thế mà còn bị bịa đặt, buộc phải đem video của mình ra làm sáng tỏ, tỷ tỷ đúng thật là không dễ dàng mà!"
"Thằng ôn kia đâu rồi mày bò ra đây cho bà! Lúc giải thích chuyện này không ai mắng nó, mà ngược lại mấy người chạy đi mắng Tần Nhạn Dư và Lăng Thanh, Lần Nhạn Dư cùng Lăng Thanh làm gì sai à? Người ta nghiêm túc chuyên nghiệp như vậy, sau khi kết thúc công việc còn cùng nhau đối thoại tập diễn, chẳng lẽ như vậy là sai hay sao? Kết quả lúc người ta bác bỏ tin đồn thì không ai tin, thằng ôn kia tung đại tung thí một cái video thì mấy người tin sái cổ!"
"Bọn họ không tin, bọn họ chỉ muốn mượn chuyện này núp sau lưng hất nước bẩn thôi!"
"Bây giờ tin chưa, hả? Muốn coi thời gian ra vào thì có video thời gian ra vào, muốn có bằng chứng ba người đôi diễn cũng có video đối diễn, mấy thằng nhãi hất nước bẩn còn gì để gáy nữa không? Ngậm mỏ lại hết đi!"
"666, vẫn là tỷ tỷ lợi hại, có quay video, bằng không thì lũ người kia không biết còn muốn bôi đen tới chừng nào!"
(666: quá trâu bò.)
"Cái video này, ha ha ha ha, tỷ tỷ yên tâm, chúng em không cười chị đâu, chúng em cảm thấy chị siêu cấp xinh đẹp, siêu cấp nỗ lực! Vô cùng chuyên nghiệp! Vô cùng đáng yêu!"
Tần Nhạn Dư: . . . .Thật vậy à? Nếu em không cười lớn tiếng như vậy thì chị có lẽ sẽ tin đó.
"Mấy người đừng nói nữa, thảm vẫn là Chung Hoán thảm, rõ ràng từ đầu tới cuối Chung Hoán đều ở đó, một đám đều không cho Chung Hoán có tên, Chung Hoán làm sai cái gì sao? Trong phim là nam phụ, ngoài đời cũng là nam phụ, quá ngược!"
"Ha ha ha ha ha ha ha, đau lòng Chung Hoán, chính mình tỏ vẻ bản thân có ở đó, còn bị cười nhạo là đang ngụy tạo bằng chứng, nói cậu ta ngụy trang, đúng là thảm mà!"
"Không ổn rồi, tôi bị Chung Hoán làm cho cười chết rồi, tôi bây giờ phải đi đu anh ấy mới được, tiểu ca ca đúng là quá khó khăn mà!"
"Hâm mộ đoàn phim Đào Hoa quá đi, diễn viên ai cũng nghiêm túc như vậy, kết thúc công việc còn chạy đi tập diễn với nhau, đã lâu rồi chưa từng thấy qua đoàn phim nào chuyên nghiệp được thế cả."
"Tui vẫn thấy kì á, sao kỹ thuật diễn xuất của Lăng Thanh lại tốt như vậy? Tân nhân bây giờ đều là quái vật à?"
"Đúng vậy, anh ấy diễn đoạn lúc nãy đỉnh quá đi, chỗ nào cũng không giống như một tân nhân cả!"
"Có thể làm cho Tần Nhạn Dư cùng Chung Hoán chủ động đi tìm ảnh đối diễn, hơn nữa còn cho phép ảnh chỉ đạo, Lăng Thanh đúng là quá lợi hại mà!"
"Nói thật, xem video này xong tui còn tưởng đâu Lăng Thanh mới là người xuất đạo sớm nhất nữa kìa, ảnh đúng thật là . . . . quá siêu mà!"
"Phắc, tui vốn không tin Tần Nhạn Dư cùng Lăng Thanh là một đôi, nhưng sau khi xem video này xong, tui lại cảm thấy hai người này có chút gian tình ó [ che mặt ]."
"Tui cũng vậy nè, tui cảm thấy hai người có chút ngọt, đặc biệt là lúc Lăng Thanh lấy quạt gõ đầu Tần Nhạn Dư, Hạ Triều Dương cũng rất thích lấy quạt gõ đầu Triệu An Ninh á!"
"Lăng Thanh đẹp trai quá đi, dù mặc đồ cổ trang hay hiện đại gì cũng đẹp, đúng là hiếm thấy mà!"
Đoạn video của Tần Nhạn Dư up lên, rõ ràng là khiến mọi người đều kinh ngạc, người qua đường ăn dưa không nghĩ tới cô còn có chiêu này.
Một đám người đều không khỏi giờ ngón tay lên tỏ vẻ bội phục.
Lúc này cho dù còn có người muốn bôi đen nhảy nhót lung tung nói không tin, đều không tới phiên Tần Nhạn Dư và Lăng Thanh ra tay, những người ăn dưa vụ này đều mỗi người một miệng mắng bọn họ rụt về cả rồi.
Tổ đoàn phim thấy vậy lập tức xuống tay cho nhân viên công tác làm một clip ngắn dài 40s về bộ phim.
Vừa tới đầu giờ chiều, video đã hoàn thành, liền lập tức đăng lên, cọ nhiệt độ của Tần Nhạn Dư và Lăng Thanh.
Cư dân mạng vừa mới ăn dưa buổi sáng xong, đang chuẩn bị ngừng một chút liền thấy người hô:
《 Báo!! Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu thả phúc lợi cho con dân!! Siêu đẹp luôn!!! 》
Vì thế một đám người ăn dưa vừa buông máy liền lập tức cầm lại ăn đợt dưa mới —— bắt đầu xem phúc lợi.
"Phắc! Đẹp vãi linh hồn! Tui biết Tần Nhạn Dư mặc đồ cổ trang siêu xinh đẹp nhưng mà tui lại không biết Lăng Thanh mặc lên lại có thể đẹp trai đến nhường nàyyyyy!"
" U là trời, Lăng Thanh không phải tân nhân hả, nhìn ổng giống tân nhân chỗ nào má? Cái biểu tình kia rõ ràng là nam thần màaaaaaa"
"A a a a ca ca lại muốn lấy mạng tui rồi, cái tạo hình này, ui chừi ưi chết mất thôi!"
"Tôi đã chết, chết dưới dung mạo đẹp trai của ca ca, huhuhu."
"Tui rốt cuộc đã hiểu fans Lăng Thanh tới từ đâu rồi, ổng mặc cổ trang đẹp chết mất, tui đã nhúng tay vào rồi, bây giờ không thể thoát ra được nữa."
"Bộ đen thì đẹp trai, bộ trắng thì ấm áp, hai bộ đồ này tạo hình đều y như nguyên tác a a a a a, tui không nghĩ muốn chia rẽ nam nữ chính đâu, tui chỉ muốn bê nhánh hoa thủy tiên Hạ Triều Dương của tui đi hoiiiii"
"Lầu trên bê cho tui một nhành thủy tiên nữa, tui cũng thấy hoa thủy tiên này siêu cấp đẹp trai!"
"Chẳng lẽ không ai giống tui cảm thấy Lăng Thanh với Chung Hoán thiệt đẹp đôi hả? Cảnh đánh nhau trong video kia, cả hai đều đẹp trai chết mất, tình địch biến tình nhân, cảm giác thiệt là yomost quá đi!"
"Được hết á, tui còn có thể ship Lăng Thanh x all nữa kìa, Đào Hoa Tiếu xông lên!"
"Xông lên, ca ca cố lên!"
Chưa được bao lâu, video phúc lợi của《 Tam Nguyệt Đào Hoa Tiếu 》lại một lần nữa lên đỉnh hot search, fans Lăng Thanh tăng lên không ngừng. Lăng Thanh nhìn Weibo của chính mình, rất vừa lòng mà mỉm cười.
Tuy rằng cùng Tần Nhạn Dư tạo nên tai tiếng làm hắn có chút không đoán trước được, nhưng cũng nhờ scandal này mà có thêm nhiều người biết hắn là ai, hơn nữa còn có nhiều người chuyển qua làm fans của hắn.
Khá tốt, Lăng Thanh nghĩ, trước mắt phát triển như vậy, so với hắn tưởng tượng còn muốn thuận lợi hơn.
Fans của Tần Nhạn Dư và Chung Hoán qua sự kiện này cũng ngày một nhanh chống tăng lên, tuy rằng tốc độ không bằng Lăng Thanh, nhưng đối với bọn họ mà nói, cũng là một điều kiện thuận lợi.
Thậm chí có thể nói là quá có lợi ấy chứ, đến nỗi buổi tối có người muốn nhảy ra bôi đen, nói có phải hay không đây là tiết mục chính bọn họ tự đạo tự diễn?
"Đầu tiên là có một người nhảy ra tung scandal, sau đó để cho cư dân mạng sôi nổi thảo luận, thì nam nữ chính cùng Chung Hoán nhảy ra bác bỏ tin đồn, tiếp theo thì clip chứng minh được tung ra vô cùng nhanh chóng, đây không phải là vì mọi chuyện đều được chuẩn bị tốt rồi sao? Một vòng tròn như vậy, mấy người cứ từ từ mà thưởng thức đi*!"
(Cứ từ từ thưởng thức đi: 你品, 你细品 đây là một trend ở Trung xuất hiện vào năm 2020 và nó có hẳn meme luôn, câu nói này được cư dân mạng dùng để đùa cợt ý bảo người khác nên suy nghĩ mọi chuyện theo chiều sâu hơn đi.
Meme: )
Một câu nói ra làm cả fans ba nhà: Tần Nhạn Dư, Lăng Thanh và Chung Hoán đuổi theo tức giận mắng chửi, thẳng cho đến khi anti fans đó nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào, trên mạng lúc này mới khôi phục được sự yên bình.
Lại qua mấy ngày diễn, Lăng Thanh thấy bản thân mình hiếm khi được một buổi chiều không có lịch, liền nói với Chung Hoán và Tần Nhạn Dư hôm nay được nghỉ: "Tôi có việc hôm nay phải ra ngoài, hai người tự do hoạt động đi."
Tần Nhạn Dư nghĩ hắn muốn đi tìm Vu Thần, ánh mắt tự giác có chút đau thương.
Còn Chung Hoán cái gì cũng không biết, tâm tư đơn giản, hỏi: "Đi đâu đó? Bận gì à?"
"Tôi đi gặp em trai tôi." Lăng Thanh trả lời.
Chung Hoán ngạc nhiên: "Cậu còn có cả em trai à?"
"Ừa."
Không chỉ có một đứa đâu, mà tận hai cơ.
Lăng Thanh thở dài, cùng Tần Nhạn Dư và Chung Hoán nói lời tạm biệt rồi cho Tiểu Lưu nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó mới thay quần áo, rời khỏi phim trường.
Hắn cũng không sốt ruột đi gặp Thư Đồng, mà bảo tài xế chạy đến chỗ Vu Thần trước.
Vu Thần mới vừa xử lý văn kiện của tổ kế hoạch, đang chuẩn bị gọi thư ký đưa cà phê vào cho mình, liền nghe điện thoại trên bàn reo lên, thư ký ở đầu dây cung kính nói: "Vu tổng, Lăng Thanh tiên sinh tìm anh."
Vu Thần sửng sốt, vội vàng nói: "Cho em ấy vào."
Bí thư tắt điện thoại, dẫn hắn đến văn phòng của Vu Thần.
Thẳng đến khi Lăng Thanh vào cửa, cô mới cau mày âm thầm suy đoán vì sao Lăng Thanh lại đến tìm Vu Thần.
Họ quen nhau sao? Bạn bè à?
Thư ký Tôn không rõ lắm, bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng cô đem chuyện đi bát quái chia sẻ với nhóm khuê mật của cô.
Tôn xinh đẹp:【!!! Cấp báo! Cái người lần trước có tai tiếng với Tần Nhạn Dư - Lăng Thanh, thế mà đi tìm ông chủ của chúng ta!】
Lý mỹ lệ: 【Mi nói tìm Vu tổng á hả? 】
Tôn xinh đẹp: 【Chứ còn ai nữa mẹ? Không thì còn ai khác à? 】
Vương tiêu sái: 【Sao? Thấy rõ người không? Lăng Thanh có thiệt đẹp y như trên video không?】
Tôn xinh đẹp: 【 Thấy rõ luôn, u là trời, đẹp trai muốn chết!!! So với mấy người phát ngôn cho công ty chúng ta trước kia còn đẹp hơn á! Chắc cậu ấy không phải là tới để nói chuyện đại ngôn đó chứ?】
Tôn xinh đẹp: 【Công ty chúng ta hình như sắp cho ra sản phẩm mới, nhưng mà cũng không đúng, đại ngôn không phải là nên để người đại diện tới nói hay sao? Sao cậu ấy lại nói được?】
Vương tiêu sái: 【Hoặc là đơn thuần chỉ là tới tìm Vu tổng vậy thôi? Hai người đó cũng có thể là bạn bè mà.】
Tôn xinh đẹp: 【Cũng có khả năng! Bạn bè của trai đẹp quả nhiên cũng là trai đẹp, cũng không biết loại đẹp trai cực phẩm như Vu tổng cuối cùng sẽ rơi vào tay cô gái may mắn nào nữa.】
Lý mỹ lệ: 【Hoặc là chàng trai may mắn nào [ buồn cười ][ buồn cười ]】
Vương tiêu sái: 【Biết đâu được là Lăng Thanh thì sao [ buồn cười ]】
Tôn xinh đẹp: 【Vãi nồi! Tổng tài công, minh tinh thụ, chèo thôi xị em! 】
Lý mỹ lệ: 【Trong nháy mắt bà đây có thể não bổ ra một bộ ngọt sủng bao dưỡng văn ó. 】
Vương tiêu sái: 【kwsl!】
(Kwsl có nghĩa là "It's killing me!")
Vu Thần nhìn người trước mặt, kinh ngạc nói: "Sao cậu tới đây?"
"Surprise!" Lăng Thanh cười.
Hắn đi đến trước bàn làm việc của Vu Thần, hỏi: "Hôm nay có bận không?"
"Cũng tạm."
"Vậy anh bận đi, buổi chiều đi với tôi đến gặp Thư Đồng."
Vu Thần hiểu ra: "Cậu tính sẽ nói chuyện thân thế với Thư Đồng hôm nay?"
"Đúng vậy."
"Được, vậy tôi đi với cậu."
"Anh cứ bận trước đã." Lăng Thanh nói: "Tôi hơi mệt, mượn sô pha của anh một chút."
Vu Thần đứng lên: "Đừng ngủ ở sô pha, phòng tôi có giường."
Anh đi đến phòng ngủ trong văn phòng, mở cửa ra nhìn Lăng Thanh: "Ngủ ở đây đi."
Lăng Thanh cũng không khách khí, đi theo vào.
Phòng ngủ này tuy rằng kém hơn phòng ngủ ở Vu gia, nhưng cũng may chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ, từ giường, buồng vệ sinh, tủ quần áo, tủ đầu giường, cái gì cũng không thiếu.
Vu Thần kéo tủ quần áo ra: "Nếu cậu muốn đổi sang áo ngủ thì lấy trong này một bộ, cái nào cũng còn mới."
Lăng Thanh nhìn nhìn, lấy trong tủ ra một bộ áo ngủ: "Cái này."
"Vậy cậu nghỉ ngơi đi." Vu Thần nói.
Lăng Thanh nghe vậy duỗi tay câu cổ anh, cười khẽ: "Anh không ngủ với em hả cưng?"
Vu Thần nhìn hắn cong mắt trêu ghẹo, cố ý nói: "Em muốn anh ngủ với em sao?"
"Sao anh hỏi ngược lại em, là em hỏi anh trước mà, anh phải trả lời vấn đề của em chứ!"
Lăng Thanh vòng tay ôm cánh tay anh: "Ngủ hay không nè?"
Vu Thần nhìn hắn, đột nhiên duỗi tay đè lại vai con người nghịch ngợm này, đem hắn đẩy ra, sau đó trực tiếp hôn lên.
Lăng Thanh không nghĩ anh sẽ hôn mình, không tự giác cười cười, ôm cổ anh đáp lại.
Vu Thần đem người ôm vào trong lòng, tay vòng ôm eo hắn, một bên hôn môi một bên nhẹ nhàng cắn môi trêu chọc.
Chờ đến khi một màn này kết thúc, môi của Lăng Thanh cũng trở nên ửng đỏ, ươn ướt no đủ, căng mộng quyến rũ.
Vu Thần nhịn không được lại hôn xuống, Lăng Thanh trả thù cắn lại môi anh.
Vu Thần cũng không giận, đem hắn ôm chặt vào lòng, dịu dàng nói: "Ngủ."