"Ưm... Chồng à... Em muốn anh..."
Nhìn mặt anh, dục vọng của Phương Niên ngày càng mãnh liệt.
Muốn hôn anh, ôm anh, bị anh lấp đầy.
"Ngoan, đổi bộ học sinh kia đi, anh muốn nhìn." Giọng anh dịu dàng như nước, hướng dẫn từng bước.
"Vâng."
Phương Niên đồng ý, cởi đồng phục y tá gợi cảm trên người, sau đó mặc bộ học sinh màu xanh trắng kia vào.
Bộ đồ này thoạt nhìn không có gì đặc biệt.
Nhưng vừa mặc vào mới phát hiện điều ảo diệu của thiết kế.
Người trên là kiểu dáng bó sát siêu ngắn, phác họa đường cong đầy đặn quyến rũ của cô, lộ ra khoảng eo trắng yêu kiều.
Phía dưới là váy xếp li cạp cao siêu ngắn, phối với quần tất cùng màu.
Cô vừa thay đồ xong cho Giang Ngộ nhìn thấy, đôi mắt người đàn ông bên kia đã sáng lên.
"Chồng à..." Cô gọi anh.
"Gọi thầy đi."
"Thầy Giang."
Cô lập tức hiểu, mở to đôi mắt vô tội phối hợp với anh.
"Nào, lấy gậy rung ra, đặt trên vú em đi."
"Thầy?" Học sinh nữ hơi không tiếp thu nổi yêu cầu vô lý anh bất ngờ đưa ra.
"Niên Niên ngoan, nghe lời." Anh như dỗ dành đứa trẻ.
"Vâng."
Cô hơi đỏ mặt, nghe lời lấy cây gậy rung màu hồng nhạt ra.
Bật công tắc lên, cô nhắm nó ngay lên đầṳ ѵú nhô ra của mình.
"A..."
Dòng điện truyền đến, bầu vú cô lập tức nảy lên theo, núm vú dưới lớp áo cũng mau chóng săn lại.
"Thầy ơi... A..."
Học sinh nữ thanh thuần trên ga giường vàng nhạt không nhịn được vặn vẹo, truyền dục vọng mãnh liệt cho người bên kia màn hình.
Yết hầu người đàn ông nhấp nhô, thân dưới đã cương lên từ lâu, anh mạnh mẽ nhịn xuống, tiếp tục trấn an người đầu kia điện thoại.
"Phương Niên, thả vú em ra."
Anh cố ý gọi cả họ tên cô, dùng loại giọng điệu và thân phận bậc thầy xa lạ.
"Vâng..."
Cô gái nghe vậy, cởi một bên quần áo của mình ra, lộ ra nửa bên vai ngọc và hơn nửa ngực sữa.
Hình dạng đầy đặn, trắng nõn nhẵn mịn, dù cách màn hình nhưng người đàn ông vẫn có thể ảo tưởng nhéo nó mềm cỡ nào, ăn nó ngọt chừng nào.
Ánh mắt anh nóng hơn, ra lệnh cho cô: "Tự mình xoa, ấn gậy rung xuống núʍ ѵú để nó run lên."
"A..."
Cô run rẩy làm theo, năm ngón tay mảnh khảnh xoa vú sữa tuyết trắng của mình, tự sướng dâm mỹ ngay trước mặt người đàn ông.
"A... Ưm... Thầy..."
Cô thoải mái lại khó chịu, không nhịn được khóc lên.
Mắt to rưng rưng nước, dáng vẻ thực sự yếu đuối đáng yêu, giống như bị người giày vò.
"Đổi bên kia." Anh khàn giọng tiếp tục ra lệnh.
"Vâng..."
Cô lại cởϊ qυầи áo bên phải, xoa nắn y vậy, nhắm gậy rung ngay núʍ ѵú mình.
"A... Thầy... Em ngứa quá... Huyệt nhỏ rất ngứa..."
"Ha."
Người đàn ông rên lên một tiếng, đôi mày nhíu chặt, hận không thể chui ngay vào màn hình, xuất hiện bên cạnh cô, nhét gậy thịt của mình vào cái miệng khẽ nhếch kia của cô, để cô không ngứa ngáy vậy nữa.
"Cởi quần lót ra, nhét gậy vào đi."
"Thầy..."
Nghe vậy, cô vừa sợ hãi vừa kích động, chần chờ không hành động.
"Ngoan, thầy muốn em được thoải mái."
"Vâng... Được..."
Thầy thật dịu dàng, lại còn đẹp trai đến vậy.
Mà cô cũng thật sự rất ngứa, cần được thỏa mãn khẩn cấp.
Vì thế cô cởi quần lót, xốc cao váy dài thuần khiết lên, dạng rộng chân trước mặt người đàn ông, nắm chặt gậy rung lớn màu hồng, nhét vào trong huyệt của mình.
Trong màn hình là một màu đỏ phấn nộn, hoa huyệt ướŧ áŧ của cô phóng to trước mắt, sau đó lại bị ngón tay cô che đi.
"Huyệt nhỏ của Niên Niên thật xinh đẹp."
Cô được khen rất vui vẻ, động tác nhét vào cũng nhanh hơn.
"Ưʍ..."
Trước kia cũng lén chơi đùa nhưng cũng chỉ là ngón tay.
Cái gậy rung này mô phỏng hình dáng đã đành, ngay cả kích cỡ cũng rất giống cái đó của anh.
Hơn nữa trên thân gậy còn có hạt tròn nổi lên.
Vừa mới hơi nhét vào, cô đã không chịu nổi, động tác chậm lại.
"Thầy..." Cô cắn môi, đáng thương vô tội nhìn anh.
"Hic..."
Trời rất lạnh, cả người anh lại sắp cháy đến nơi rồi.
Nóng quá, rất muốn nhét đầu lưỡi vào thân thể cô uống chút nước ngọt.
Đáng tiếc anh không thể.
Không chỉ không thể mà còn phải trơ mắt nhìn lãnh địa vốn thuộc về mình bị những thứ khác xâm chiếm.
Ánh mắt lập tức tràn ngập ghen tỵ, người đàn ông gần như nghiến răng nghiến lợi chỉ dẫn cô: "Xoa âm đế đi, nhét chậm vào."
Cô gái nghe lời làm theo, ngón trỏ chậm rãi vân vê hột nhỏ nhô ra, đồng thời tiếp tục nhét gậy rung vào.
Vô số hạt trên thân gậy cứ thế cọ qua vách trong mẫn cảm của cô, từng chút đều là tra tấn cực hạn. Cô không ngừng run rẩy, dâʍ ŧɦủy̠ không ngừng nhỏ giọt.
Nhưng cô không thể dừng, bởi vì quá ngứa, cũng muốn làm anh vui vẻ.
"A..."
Cùng với tiếng hét chói tai, cuối cùng gậy rung cũng hoàn toàn đi vào.
"Niên Niên, bật công tắc lên."
Giọng người đàn ông xứng với gương mặt hoàn mỹ của anh, giống như ma quỷ anh tuấn tà ác, dụ dỗ người phạm tội.