Khi đã yêu, cho dù là núi sông cách trở, ta vẫn yêu. Khi đã yêu, cho dù thời gian có là bao lâu, bất kể là mười năm hay cả một kiếp người, ta vẫn yêu. Cô ngay từ lần đầu gặp anh đã bị tiếng sét ái tình làm cho trái tim rung động. Có cảm xúc nài đó len lỏi trong trái tim của cô. Anh là người đàn ông cô yêu, cũng là người duy nhất mà cô muốn dành tặng cả cuộc đời để gửi gắm yêu thương. Cô theo đuổi anh. Một cô gái theo đuổi một chàng trai. Cô bên anh cự tuyệt, cô vẫn như vậy mà kiên trì, quyết chí không bỏ cuộc.
Trải qua bao gian lao thử thách, hai người xa lạ như vậy lại có thể càng ngày càng gần gũi với nhau hơn. Trong tim anh có cảm giác khác lạ đối với cô, như một dòng chảy ấm nóng len lỏi qua từng mạch máu. Anh và cô, có lẽ khi sinh ra đã được ông trời nhận định là dành cho nhau. Nhưng sai con đường tình duyên này lại nhiều trắc trở quá, khiến chẳng ai có thể chịu đựng được sự đau lòng. Phải chăng, đây không phải là nhân duyên, mà chính là nghiệt duyên? Họ yêu nhau nhưng bị cấm cản, cả hai trái tim cùng đau khổ. Chịu đựng áo lực từ hai phía, coi đã không chịu đựng được nữa mà bỏ cuộc, ngày ấy không từ mà biệt bỏ rơi anh. Cô là người theo đuổi anh, nhưng cô lại là người đã đẩy anh đi xa khỏi cuộc sống của cô.