Tiêu Y vào chợ, không tiếc tiền mà lựa tất cả những nguyên liệu cao cấp mà trước đây cả hai chỉ thỉnh thoảng mới dám ăn. Toàn là những nguyên liệu để nấu những món mà Ngự Phong thích ăn. Đối với cô, dù sao cũng là bữa ăn cuối cùng thì cũng phải nấu cho trọn vẹn để mai sau dù không còn bên nhau nữa thì vẫn sẽ nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ này. Cô cũng đã cố gắng tham gia lớp học ấy nên cũng có chút tin tưởng vào khả năng dù căn bệnh ấy cản trở.
Cô đi bộ trên đường, ngắm nhìn bầu trời, cô thở dài:
- Hoàng hôn còn chưa xuống mà anh đã phải lòng người khác rồi ư? Liệu có ai ngăn cản được chuyện này xảy ra không? Liệu chúng ta có được như chuyện của bác ấy không? Hay là anh...
Cô nhớ lại thái độ lúc anh to tiếng nói cô qua điện thoại, và cả hành động mà anh làm cô bị bỏng, bất chợt cô nghi:
< Hay anh ấy...khó chịu vì căn bệnh của mình? Anh ấy nói biết mình vẫn uống thuốc đó, chẳng phải...thái độ đó là vì chán ghét khi biết mình mắc bệnh sao? Chắc có lẽ anh mệt mỏi vì ngày nào cũng phải ăn cơm dở tệ do mình nấu. Thì ra là vậy, nếu em nói ra từ đầu thì có phải anh sớm đã bỏ em rồi đúng không?>
- Vậy là chuyện tình chúng ta không thể giống bác ấy rồi. Tại sao mình lại bị mắc như vậy chứ! ( Cô nhớ lại những bài đăng chia sẻ mà cô đọc trước đây)
Trong tâm trí cô rất muốn níu kéo anh nhưng làm vậy liệu có ích không? Một khi đã ra quyết định là khó có thể thay đồi. Vậy thì chi bằng cô tôn trọng quyết định đó của anh.
Loa...loaloa..Các bạn ơi, chúng ta hãy cùng thử thách bản thân, nhận phần thưởng lớn nào! Món mì cay mới ra mắt, siêu siêu cây cho những tín đồ thích ăn cay. Nhanh tới đăng kí tham gia để nhận những phần quà siêu hấp dẫn nào.Cô tham gia không, nghe nói quà lớn lắm đó.Cô nhìn xem, loại ớt kia cay lắm, người tham gia toàn mấy người cao to thế kia. Tôi nhớ đọc được bài nào đó nói loại ớt này kích thích vị giác kinh khủng lắm, không phải ai cũng chịu được đâu.Khi đi qua trung tâm thương mại, một sạp quán mỳ cay được dựng lên, mọi người đông đúc vây lại xung quanh để xem, bàn tán. Tiêu Y thì thầm:
- Lại là chiêu trò quảng bá sản phẩm mới ư?
Nhưng khi nghe thấy có thể kích thích vị giác, nghĩ tới anh, cũng lâu lắm rồi cô chưa cảm thấy chút vị nào. Cô muốn thử một lần, nhỡ đâu lại có thể khỏi, cuộc hôn nhân này lại có thể quay lại. Cô chen vào, thấy người dẫn chương trình đang sắp xếp.
Còn một vị trí nữa thôi, ai muốn tham gia, nhanh đăng kí với chúng tôi nào. Ai cũng sẽ có phần quà hấp dẫn. Tự tin vào bản thân đi nào, biết đâu được thánh ăn cay lại là bạn!Tôi...Tôi tham gia.Âu, là một quý cô xinh đẹp sao! Đây là giá vị mà chúng tôi sử dụng loại ớt thuộc top cay nhất thế giới đó nha.Không biết quý cô đây...
- Tôi có thể ăn được.
Tiêu Y bước lên trước sự bất ngờ, tò mò của người đứng xem. Vì đa số người tham gia đều là đàn ông, người thì cao to, người thì trông rõ khoẻ mạnh, tự tin. Nhìn thấy có một cô gái có vẻ yếu đuối tham gia thử thách, ai ai cũng phản ứng như vậy là điều dĩ nhiên.
- Quào, một quý cô thật dũng cảm. Liệu có trở thành nữ hoàng ăn cay của chúng tôi? Mọi người hãy cho cô gái ấy một tràng vỗ tay nào!
" Bốp bốp"_ Tiếng vỗ tay kèm theo hò hét cổ vũ của mọi người.
- Mọi người tham gia trong thời gian 1 phút, a mà ăn hết được rồi huýt sáo là coi như hoàn thành. Chúng tôi sẽ tính theo thời gian. Các tuyển thủ sẵn sàng chưa ạ? Rồi bây giờ mọi người hãy cùng đếm ngược chuẩn bị bắt đầu
nao.
"3..2.1. Bắt đầu!"
- Sợi mỳ được chúng tôi làm ra có độ dai....Nếu ai không ăn được cay thì có thể dùng thử loại này, có vị phô mai.
Ngoài ra về loại sốt mỳ cay mà những người tham gia đang ăn, nếu ai muốn thử thách thì có thể mua riêng đó nha...
Người dẫn chương trình nhân lúc đó đang giới thiệu sản phẩm. Trong khi những người kia đang cố gắng nhanh tay gắp từng đũa mỳ lớn cho vào miệng, Tiêu Y bình thản mà ăn. Vì vốn cô cũng không muốn quà cáp hay gì.
Đúng là không phải ớt thường, chưa đến 5 giây sau khi tiếp xúc với lưỡi, vị cay của nó đã làm cho một vài người phải kêu lên. Nó sộc lên, nước mắt phải chảy ra.
Nhưng đối với Tiêu Y thì vẫn là không có vị gì cả, cô cũng không mong chờ gì nhiều nên thất vọng mà từ bỏ. Dẫu vậy, mọi người vẫn ngỡ ngàng khi thấy cô đã ăn mà ly sữa vẫn nguyên, cô không hề động. Cô nói lại với người dẫn đó rồi trở về.
Không có một chiếc xe nào đi qua để bắt, cô bất lực đi bộ, dẫu sao cũng không dám mượn điện thoại gọi điện cho anh tới đón. Khi đang đứng đợi đèn đỏ để qua đường, trong người cô bỗng dưng có chút nóng rát, như có gì đó trào lên. Cô thấy khó chịu, đôi mắt có chút nhòè đi, đỏ dần lên. Có lẽ tác dụng của tô mỳ cay kia, khi ăn thì không cảm nhận được, giờ bắt đầu đã ngấm.