Angelus Bí Mật Thiên Thần

Chương 8: Thế trận Angelus




Akiko khoanh tay trước ngực, họ đang ở nhà mà Dương Linh thì chẳng biết giải thích ra sao. Saiko vô cùng sốc, bọn con gái ngỡ ngàng nhìn Dương Linh. Thần tượng của họ đang ôm cô gái khác, chuyện này nổi nhất trường rồi.

- Cậu không làm gì sai hết Linh san! Đừng buồn nữa!

- Saiko.. tớ làm sao với cô ấy bây giờ? - Dương Linh buồn bã nhìn Akiko.

- Ishino thừa nhận thích cậu, quá rõ ràng! Tin tớ đi! Đây là định mệnh của cậu!

Akiko khẳng định, dẫu thế Dương Linh vẫn chưa nói lên tình cảm dành cho Shinjo. Cô chẳng biết mình yêu anh ta không. Tất cả ập đến quá nhanh, cô không thể hiểu.

* * *

Thiên thần tính trước rồi nhưng Nakamura hành sự lâu quá. Sáng nay, khi vừa lật mấy sấp tài liệu lên thì vô tình thấy tờ báo cũ hơn năm năm trước. Nakamura không bỏ lỡ thêm cơ hội nào nữa, ông đóng cửa phòng thật lâu. Hôm sau, thanh tra rời khỏi Tokyo cùng hai cộng sự.

Vụ mất bức tượng pha lê Angelus làm nhà Ishikawa đứng ngồi không yên. Bức tượng do nữ nghệ nhân Ishino Yuuki tạo nên. Khoác lên mình vẻ đẹp hoàn hảo, hàng trăm người đến mua nhưng cuối cùng nó thuộc về nhà Ishikawa.

Saki bàn luận nhiệt tình về điều này, Akiko chăm chú nghe. Dương Linh không đến, họ hiểu chứ! Ngay cả Saiko còn giận luôn Akiko mà! Thần tượng Shinjo sắp bị người khác chiếm hữu, họ lo sợ không ngớt!

- Linh san!

Akiko hối hả chạy về nhà, Dương Linh mãi suy nghĩ chuyện Shinjo. Cô chưa biết trả lời anh thế nào. Mặt Akiko nghiêm trọng, cô ngồi xuống kể một mạch.



- Người tạo ra bức tượng Algelus đã chết khi tuổi còn rất trẻ. Cô ấy tên Ishino Yuuki! Nghe quen không Linh san?

Akiko lấy giấy bút ra, cô vẽ một sơ đồ. Dương Linh nhìn nhận vấn đề nghiêm túc. Họ thử làm thám tử bất đắc dĩ bởi xâu chuỗi tất cả sự việc đều liên quan một người.

- Akiko, tớ sẽ đi tìm Shinjo! Anh ấy khiến tớ suy nghĩ về lời nói hôm trước. Dù thế nào cũng phải có câu trả lời. Tớ không muốn ở thế bị động mãi!

Dương Linh nhanh chóng tìm Shinjo. Cô đến hiệu sách, chủ cửa hiệu mở cửa cho cô vào. Shinjo đi vắng, hình như anh biết cô sẽ đến nên dặn dò ông ta. Hộp chocolate để sẵn, một chú gấu bông, anh tặng cô.

Cảm giác bất an trong lòng, cô cầm món quà mà nghĩ ngợi mông lung. Ngoài cô ra vẫn có người lo cho Shinjo, ông ta gặp Nakamura khi hay tin thanh tra vừa về từ Kyoto.

Nhà Ishikawa bằng cách nào đó đã có được bức tượng Angelus. Không lâu sau, cái chết đầy bí ẩn của nghệ nhân Ishino Yuuki gây hoang man dư luận. Cô ta tự sát, nhưng tại sao? Manh mối vụ án đó dần chìm vào quên lãng.

Akiko nghiền ngẫm tin tức trên mạng, Dương Linh ngồi nhìn chú gấu bông Shinjo tặng, lòng cô đầy nỗi ưu tư.

- Linh san, bức tượng mất tích chắc chắn là màn trả thù của nhà Ishino. Theo như tiểu thuyết, con trai hoặc con gái nhà đó sẽ âm thầm tìm lại báu vật gia đình, bày ra đủ trò đánh lạc hướng cảnh sát!

- Thôi nào Akiko, cậu cứ suy diễn mãi!

- Cậu đừng quên, Shinjo là em trai Ishino Yuuki!

Akiko nhấn mạnh, Dương Linh giật mình. Cô không dám nghĩ tới. Chú gấu bông dõi mắt theo hai cô.

* * *

Ba ngày sau, Dương Linh chưa nhìn thấy Shinjo. Cái hiệu sách quen thuộc này nó làm tâm trí cô mệt mỏi. Cô đang đợi trả lời anh, thiên thần bay phía sau cô mỉm cười. Điện thoại cô rung chuông, là Shinjo gọi. Cô mừng rỡ ra mặt, tiếng nói Shinjo thật ấm áp, nó làm lòng cô rối bời.

- Linh san, em đang chờ anh hả? Xin lỗi, làm em lo lắng rồi!

Trời ạ, đã lúc nào mà anh ta còn tưng tưng thế nhỉ!

- Nè!

Cô nhăn mặt, Shinjo này cứ như đi guốc trong bụng. Anh ta xem cô như bạn gái thật sự của mình vậy. Dương Linh chỉ muốn chờ thôi mà anh ta tự nâng mình lên mấy tầng mây.



- Đừng giận, anh đùa chút thôi! Em còn nghe máy hả?

- Ừm!

- Linh san, em có thể.. yêu anh được không?

Câu hỏi bất ngờ, Dương Linh đỏ bừng mặt. Cô ấp úng nói không nên lời. Shinjo vẫn chờ cô, Dương Linh tim đập loạn nhịp.

- Đoàng!

Tiếng súng nổ khiến cô suýt rơi điện thoại.

- A lô! Shinjo! Shinjo!

Vẻ sửng sờ hiện lên mặt cô, điện thoại cúp máy giữa chừng. Gọi lại không được, cô bắt đầu hoang man. Akiko đến, Dương Linh bộc bạch mọi chuyện, họ vội đi tìm Higashi.

- Shinjo đang gặp chuyện, tớ cảm nhận như thế!

Dương Linh ôm con gấu bông, Akiko cố liên lạc với Higashi.

- Linh, tớ đến Waseda đây! Higashi không nghe máy, cậu ở đây chờ tin nha! Tớ đi một mình, gặp Saiko phiền lắm!

- Tớ hiểu, nhưng..

Dương Linh sốt ruột, Akiko rời khỏi nhà. Lòng cô ngỗn ngang sầu não. Con gấu cứ nhìn cô. Tại sao vậy? Cô quan sát nó. Phải! Nó mỉm cười hệt Shinjo. Cô ôm nó vào lòng như Shinjo từng làm với cô.

Thiên thần dùng ít phép màu, con gấu sáng rực lên, Dương Linh chỉ kịp thấy đôi cánh trong khoảnh khắc.

* * *

Akiko tìm khắp nơi mà không thấy Higashi. Lẽ nào anh ta cũng theo Shinjo sao? Akiko bực mình, cô lần quanh mấy cửa hiệu chocolate. Đến ngõ cụt, định quay lại thì..

- Chào cưng! Đi đâu vậy?

Akiko chợn người, mấy tên yakuya đứng trước mặt. Tình hình căng quá, Akiko run bần bật.

- Em xinh quá! Đi chơi với bọn anh nha!

- Không, tôi bận rồi!

Akiko vội chạy thì bị ngăn lại, chúng ghì chặt tay cô. Akiko đau quá mà chẳng làm gì được!

- Bỏ tay cô ấy ra!

Giọng nói nghe quen quen, Akiko ngước lên. Giây phút ấy cô chẳng thể ngờ được.

- Mày nói gì?

- Lắm lời quá!

Kết thúc câu nói, bốn gã yakuya nằm gục dưới đất. Akiko ngỡ ngàng nhìn anh chàng mà cô cho là dở hơi và dễ thương.

- Anh..