Ăn Miếng Trả Miếng

Chương 9: Chương 9







Anh bước tới gần Tử Ngôn, nắm lấy vai cậu, định lòng sẽ nói vài lời an ủi điển hình.

Vì anh không nằm trong hoàn cảnh đó, làm sao hiểu được bản thân cậu đang cảm thấy như thế nào.

Nhưng khi Tử Ngôn nhận thấy lực kéo từ tay Cố Duệ Thành mà quay sang, trên khuôn mặt cậu không hề có chút gì đau buồn hay là xót thương.

Thậm chí cầu an ủi cũng không có lấy một nét.

Ngược lại, Tử Ngôn thấy Cố Duệ Thành mồ hôi trên người tuôn như mưa thì hết hồn.

Luôn miệng hỏi hắn có chuyện gì xảy ra, cho đến khi nghe được đáp án thì ôm bụng cười không thôi.

"Em đã nói em không sao, không phải là giả bộ để trấn an anh đâu, là không sao thật sự.

Dù em có khóc lóc, van xin, thậm chí là đi theo anh ấy, mọi chuyện cũng không có gì thay đổi phải không? Có khác chỉ là, em lại làm thêm một người nữa phải đau buồn giống mình.

Nhưng em không muốn bản thân lại trở thành bù nhìn, em muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Tử Thanh, mọi chuyện em đều muốn biết."

"Anh sẽ cho người --"

Tử Ngôn lên tiếng cắt ngang lời anh đang nói: "Em sẽ tự làm chuyện đó, anh biết em có lợi thế là gì không?"

Trong lúc Cố Duệ Thành đang suy nghĩ về lợi thế đó, Tử Ngôn bước đến vị trí khi nãy cậu đứng.


Đưa qua cho anh một cái hộp giấy, khi mở ra bên trong lại là thứ khiến anh rất ngạc nhiên.

Một bộ đồng phục với nhiều vết cắt, vài vết cháy xém giống như dấu vết thuốc lá để lại.

Phía dưới là sách giáo khoa, nhưng đã không nhìn ra hình nữa rồi, vì trên đó chằng chịt những chữ viết không nhìn ra hình dạng.


Mục đích có lẽ là để che đi nội dung trang sách, nói chung là hành vi phá hoại điển hình của kiểu bắt nạt trong trường học.

"Anh ấy rất yêu sách nên sẽ không vứt nó đi, áo đồng phục đó là em dùng tiền thi đấu mua cho anh ấy.

Bên dưới cánh tay còn được em dùng chỉ may tên anh ấy lên, là một món quà kỉ niệm.

Đó chính là lý do anh ấy không mang vứt đi mà giấu xuống gầm giường, khi nãy trong lúc dọn dẹp em đã tìm thấy."

Nhìn những thứ này kèm theo câu nói trước đó, Cố Duệ Thanh có lẽ đã đoán được lợi thế mà Tử Ngôn nhắc tới là gì.

Hai người mỗi người một tay, đồ đạt của Tử Thanh cũng nhanh chóng được thu xếp xong.