Người đàn ông trước mắt lại cố tình giống như rừng rậm mê người bánh ngọt đen, hại cô ngây ngốc đáp ứng làm tấm ván gỗ (*) giúp hắn qua mắt lão ba trong chuyên sắp xếp đi gặp mặt cô gái khác.
Ai biết được người đàn ông này có cử chỉ phi thường không đúng đắn, cư nhiên dạy cô dùng phương pháp 'sắc sắc' để ăn kẹo que, khiến cô thật bối rối thẹn thùng...
Tệ nhất là, cô chỉ là tấm ván gỗ hờ , cư nhiên càng diễn càng nhập vai, vốn là vì món điểm tâm ngọt ăn không bao giờ hết mới đến gần hắn, cuối cùng lại đem chính mình dâng lên, làm cho hắn ăn cái đã nghiền.
Ngoài những món ăn ngọt ngào ra cô không có hứng thú với bất kì thứ gì, nhưng càng đóng với anh cô lại thấy hợp vì anh cho cô những món ăn ngọt ngào mà chỉ anh mới có.
Cứ thế và cô bị anh ăn luôn lúc nào...Anh ăn cô mỗi khi anh nghiện...