Ngay sau ngày Linh Lan nhập viện, tài xế chiếc xe ô tô đã đâm cô ấy đã đến thăm. Mặc dù ông ấy không có sự sai phạm khi tham gia giao thông, tuy nhiên, vì một người đã bị tông phải nhập viện trước mũi xe khiến ông ấy không thể nào nguôi ngoai được.
Bố mẹ của Linh Lan cũng tỏ vẻ cảm ơn vì ông ấy đã đến thăm và cũng chuyện trò đôi chút. Ông ấy kể lại là sau khi cua phải vào gần chỗ Linh Lan đang đứng thì bất ngờ cô ấy bị ngã lao ra mặt đường. Mặc dù là tài xế gạo cội nhưng đứng trước sự việc bất thình lình thì ông cũng không thể nào xử lý được. May mắn là cô ấy không có bị đa chấn thương.
Linh Lan cũng nhớ rõ là cô đứng rất vững ở chỗ đó, cũng cách lòng được khoảng 1 mét rưỡi. Nhưng đột nhiên, có một lực mạnh tác động phía sau khiến cô ấy bị văng ra ngoài. Sự việc diễn ra nhanh chóng tới nỗi đến khi cô tỉnh táo và nhớ ra điều này cũng đã là ngày hôm sau.
Cảnh sát cũng ghé đến bệnh viện để lấy lời khai. Qua camera ghi lại tại hiện trường thì thời điểm đó có một người đàn ông lạ mặt, tiến tới và xô Linh Lan ra ngoài. Theo phán đoán cùng các bằng chứng hiện có, không loại trừ khả năng đây là một vụ án giết người không thành, cho nên đã chuyển từ vụ án tai nạn giao thông sao một vụ án hình sự.
Gia đình của Linh Lan cũng bày tỏ nguyện vọng mãnh liệt đối với các chiến sĩ công an tìm được hung thủ, để bắt hắn chịu sự phán quyết đúng người đúng tội của pháp luật.
Hơi sốt ruột muốn tìm ra ai đã hãm hại cô bạn thân của mình, Gia Hân liên hệ với Quốc Thiện để nói rõ với anh các nghi vấn của mình. Anh nghe một hồi cũng đồng ý liên lạc với bên hình sự để xin đoạn camera bằng chứng kia, với hy vọng sẽ sớm kiếm được hung thủ.
Anh tới thăm Linh Lan cũng tranh thủ đưa đoạn video cho cô xem, cùng với một giỏ hoa quả.
Thấy anh tới, Linh Lan mỉm cười trêu chọc:
- Quý hóa thật đấy. Em lại được người bận trăm công ngàn việc tới thăm bệnh. Không biết được hưởng lợi từ ai không đây. – Cô vừa nói vừa nhìn Gia Hân đang ngồi ở chiếc ghế đối diện đang chăm chú nhìn vào màn hình di động.
- Dù sao cũng là bạn bè với nhau, em bị tai nạn thì anh phải tới thăm chứ. – Quốc Thiện trả với bằng khuôn mặt chân thành.
"Xì, ai là bạn bè với anh chứ. Có mà bạn bè với người anh đang tán tỉnh thì có." – Linh Lan nghĩ.
Thành thật mà nói thì không ai không nhận ra được là Quốc Thiện đang có ý với Gia Hân. Mặc dù cũng muốn giúp anh sớm ngày có được người đẹp, nhưng nhớ lại câu chuyện quá khứ khi anh đã từ chối Gia Hân, khiến cô ấy thảm không dám nhớ lại thì bọn cô cũng không muốn giúp nữa. Phải tự lập cách sinh thôi!
- Linh Lan, mày nhìn xem, mày không quen người này đúng không? – Nói rồi Gia Hân hình ảnh của một người đang lén lút tiến ra sau lưng cô ấy trong ngày tai nạn đó.
Linh Lan nhìn kỹ một chút rồi nói:
- Không, tao chưa gặp người này bao giờ.
- Trên người hắn ta có yêu khí màu xanh lá giống như yêu khí đã điều khiển xác hồ tinh con ở Hội An. Em nghĩ kẻ đứng sau có thể là cùng một người.
Yêu khí của từng loại yêu tinh mặc dù có cùng tên gọi, tuy nhiên, chúng khác nhau ở màu sắc dưới con mắt của người có công năng đặc dị. Vả lại, ở thời kỳ sau thiên biến thứ 5, yêu tinh có yêu lực mạnh mẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay, cho nên, không khó để phân biệt được ai là kẻ đã nhúng ta vào chuyện này.
Mặc dù cô có thể lần theo dấu vết của yêu tinh qua yêu khí còn vương lại của chúng, nhưng tên này là một kẻ thông minh, hắn ta điều khiển cả người và hồ tinh con rất tinh vi, khó lòng nào mà lần theo dấu vết được.
- Mọi người đang nói gì thế? Em không hiểu. – Linh Lan ngơ ngác nhìn hai người đang nói những thứ mà cô ấy hoàn toàn không hiểu được
- Công nghệ truy tìm nhân dạng của mình hiện tại cũng khó lòng tìm được người đã cố ý hãm hại em vào hôm qua. Bên công an đã phát lệnh truy nã rồi, hy vọng là nhờ sự giúp đỡ thêm của nhân dân thì sẽ tìm được tên đó. – Quốc Thiện nói - Nhưng mà anh cũng thắc mắc, tại sao kẻ chủ mưu lại hại em chứ? Em cũng không phải là người có năng lực đặc biệt mà.
Đây cũng điều Gia Hân thắc mắc. Nếu như hắn cố ý hãm hại cô thì cũng có nguyên do, vì cô là khắc tinh của chúng, nhưng đằng này, Linh Lan cũng không phải là người có thể là biến số trong các kế hoạch của chúng được.
Thật là kỳ lạ!
oOo.
Ở trong một khu biệt thự khá có tiếng trong thành phố, một người đàn ông điển trai và nam tính đang ngồi trên ghế sô pha nhìn những người xung quanh với bộ mặt thất vọng. Khí lạnh phảng phất xung quanh anh ta khiến cho những người hiện diện trong căn phòng cũng không dám thở mạnh.
À không, đa số những thứ đang hiện diện trong căn phòng này không phải là người.
- Các người làm cho ta rất thất vọng. Những lời hứa quyết tâm thực hiện kế hoạch của các người bị vứt cho chó gặm hết rồi à.
Người phụ nữ ủy mị và xinh đẹp duy nhất trong phòng khách tỏ vẻ:
- Thưa ngài, không phải là bọn em không cố gắng, nhưng cô chị của ngài toàn xông ra làm hỏng kế hoạch mà chúng ta đang tính toán, ngài cũng bảo là không được đụng đến gia đình của ngài mà.
Gia Hưng nhíu mày nói:
- Vậy các ngươi vô dụng là vì lỗi của ta đúng không? Chỉ là một người phàm có vận may ăn được viên Thiên Châu vô dụng đó cũng khiến cho các người lên voi xuống chó. Đúng là lũ bất tà và vô dụng.
Gia Hưng,... À không đúng. Nói chính xác ra thì người đang đứng trước mặt không phải là Gia Hưng. Linh hồn của đứa trẻ chết yểu đó đã đi đầu thai chuyển kiếp rồi, còn linh hồn tồn tại trong thể xác đó chính là Giao Long – yêu thú thời thượng cổ.
Mặc dù đã bị phong ấn ở núi Ngũ Hành Sơn mấy nghìn năm, nhưng tâm trí của hắn chỉ dừng lại ở thời điểm cơ thể bị dẫn dụ vào phong ấn. Tuy nhiên, chỉ có yêu hồn của hắn được thoát ra ngoài, thân thể giao long to lớn chỉ còn cách để lại để đánh lừa bọn Đạo sĩ. Nhưng khi hắn vừa xuống chân núi đứng nhìn cảnh tượng xa lạ thì bọn chúng lại đuổi tới. Hết cách, hắn chỉ đành nương theo một chiếc xe ô tô đang lao băng băng trên đường để tránh bọn chúng.
Đó là xe của bố mẹ Gia Hân đang trên đường tới bệnh viện phụ sản. Bà Liên đau đớn ngồi bên ghế lại phụ vừa rên la trong đau đớn, còn ông Mạnh thì đang toát mồ hôi hột vừa cố gắng lái an toàn nhất có thể. Xui rủi thế nào mà đứa bé trong bụng bị quấn dây rốn quanh cổ, không thể sống được lâu, cho nên hắn nghĩ, hiện tại mình đang cần tìm nơi lẩn trốn để chờ lấy lại sức mạnh, sao không mượn thân thể đứa bé này để tạo ra một nhân dạng mới.
Sau đó cũng bởi vì đánh lừa được 12 bà mụ, hắn an toàn trở thành "người" mà không ai hay biết, cho đến khi hắn học mẫu giáo, thì có một người đàn ông tự xưng là Thụ Yêu tới và nói cho hắn biết là hắn ta đã cứu hắn ra ngoài.
Dù nghe được lý do của hắn ta là muốn tôn hắn lên làm thần – thứ mà hắn suýt làm được trong quá khứ, hắn vẫn không tin tưởng lắm, bởi vì trên đời không có ai cho không- ai thứ gì. Nhưng hắn có mục đích cần đạt được, hắn cần phải lên trời mới gặp được người đó.
- Bạch Kê Tinh, ta đã chờ tin tức của ngươi, nhưng đáp lại ta thì ngươi đã làm gì? – Hắn đã cho Bạch Kê Tinh sức mạnh để hóa người hoàn toàn, vừa cho hắn mướn yêu lực để cho hắn toàn mạng để tẩu thoát cả sức mạnh của thân tiên. Nhưng tên này đã khiến cho hắn thất vọng.
- Thưa ngài, địa ngục canh giữ cẩn mật, mà tiểu nhân lại mất cuốn sách Thiên thuật đó rồi. Xin ngài thư cho thời gian...Á. – Chưa nói hết câu thì Bạch Kê Tinh bị đánh cho vỡ vụn. Cả cơ thể phàm trần đi mượn cũng như yêu hồn của hắn, tất cả, biến mất trong không trung.
- Đồ vô dụng. Mấy nghìn năm ở trên trời chỉ khai được trí. Sau mấy nghìn năm ở dưới trần, cả cuốn sách con con cũng không thuộc hết được. Những thứ như này, ta không muốn giữ lại.
Nóng giận khiến đôi mắt Gia Hưng chuyển sang màu bạch kim, cùng với dưới da, vô số vảy màu lam đậm pha ánh lục hiện lên thấy rõ.
- Xin ngài bớt giận. Đừng để những thứ râu ria bên ngoài làm ảnh hưởng đến đại cuộc. – Người đàn ông điển trai tiến lên nói. Nếu để ý thì sẽ thấy anh ta rất giống người đàn ông kỳ lạ mà Gia Hân đã gặp được trong ngôi nhà cổ ở Hội An với ông Trương Nhật Trung.
Vừa dứt lời, Giao Long động tay, khiến chàng trai bảnh bao bị đánh văng ra sau tủ kính đựng rượu với vẻ chật vật:
- Ngươi đang dạy ta cách làm như thế nào sao?
- Thưa ngài, tiểu nhân không có ý đó. – Tay Thụ Yêu giữ trên ngực nơi vừa bị đánh một chưởng vừa quỳ xuống đối diện người đàn ông lo lắng nói. Sau khi bị đánh bật ra ngoài, tóc trên đầu hắn chuyển thành màu xanh lá cây.
- Thưa chủ nhân, sau khi lấy lại thân thể, ngài càng bội phần mạnh mẽ ạ. – Ngư Tinh với dáng vẻ nịnh nọt tiến lại gần nói. Hắn tôn sùng người trước mặt như một vị thánh, bởi vì đối với những loài yêu thuộc tính thủy như hắn thì sự tồn tại của người trước mặt như một biểu tượng, không ai có thể thay thế.
- Cứ theo kế hoạch mà làm. Ta không muốn kẻ nào dám làm những thứ mà ta không yêu cầu đâu. – Vừa nói vừa liếc Thụ Yêu đang quỳ ở phía đối diện rồi biến đi mất.
Những người đang đứng ở đây thấy vậy thì thở hắt ra. Hồ Tinh thấy vậy thì nói:
- Sợ chết mất. – Nói xong ngồi bật xuống ghế sô pha. – Ta đã nói ngươi không nên làm vậy rồi mà. May mắn người không trách tội ngươi.
Người đàn ông lúc nãy còn đang chật vật phủi bụi trên áo vest của mình rồi đĩnh đạc đứng lên nhìn người phụ nữ đang bày ra vẻ yêu mị rồi nói:
- Ngươi thì biết cái gì. Nếu để người biết được cô ta chính là người mà người đang tìm thì kế hoạch đổ bể hết. Các ngươi cũng biết lý do mà tại sao ngài ấy muốn độ kiếp thành thần mà. Ta không muốn suy tính mấy chục năm của ta bị đổ bể đâu.
Đúng là việc hắn muốn hắn có ý đồ khác khi giải thoát Giao Long ra ngoài, tuy nhiên, đó chỉ vì nghĩ cho toàn thể yêu tinh mà thôi. Tất cả phải vì đại cuộc.
- Tên Chuột Tinh kia đúng là tự cao tự đại. Đúng là không thể nào tin được. May mà ngươi nhanh trí, không thì bị đám Đạo sĩ pháp sư đó dò la ra được. – Ngư Tinh nhìn tủ rượu đắt tiền đang bị lỡ tan tành rồi lắc đầu tiếc nuối nói.
- Ta làm việc dĩ nhiên sẽ không có kẽ hở. Còn cô, không phải thì tôi cứu cô thì hiện tại không có cơ hội mà đứng ở đây đâu. – Rồi nhìn qua người phụ nữ rồi nói tiếp – Cho nên, cô biết cái gì nên nói cái gì không mà đúng không?
Với bản tính lươn lẹo thì việc bán đứng bọn hắn để đi nịnh nọt Giao Long cũng có khả năng. Mọi người ở đây, nghe danh người ấy để tụ họp lại, ai cũng có suy tính riêng của mình, nhưng không ai muốn lột bộ mặt thật kia ra cả.
- Hình như tôi không mời mà đến thì phải. – Một giọng nói đột ngột vang lên.