Hai người ngồi ở ven bể bơi, BigBaby lôi trong tủ lạnh ra một lố đồ hộp.
- Hey, ăn pizza hay croissant?
Cả hai món này Mẫn Tiên đều hạn chế ăn vì sợ béo, nhưng đang ở nhà người khác mà kén chọn thì không hay, nên cô chọn bừa.
- Croissant!
BigBaby đặt bánh lên khay và nướng lại một chút. Trong lúc đợi thì lôi hết trái cây trong tủ lạnh ra, kèm vài chai đồ uống.
Có lẽ do đói nên Mẫn Tiên ăn ngon hơn mọi ngày, cô ăn hẳn hai chiếc bánh sừng bò và mấy quả nho nữa. Trong khi BigBaby mới là người đói trước thì giờ chả có tâm trạng mà ăn, mọi sự chú ý đều va vào vẻ sống động của cô gái ngồi cùng mình.
Thi thoảng ánh sáng dọi xuống làn nước bể bơi rồi phản chiếu lên gương mặt hai người.
- No quá.
Mẫn Tiên ăn xong rồi cảm thán, ở ngoài trời đã tối hơi lạnh, khi BigBaby dọn đồ ăn thừa vào bếp thì cô ngồi sofa. So với nhà họ Lê, nơi này có phần xa hoa hơn một chút.
- Tẩy trang không?
BigBaby cất lời làm Thảo Tiên hơi giật mình, cô cầm điện thoại lên soi soi, lớp trang điểm đã lem nhem hết cả. Do bị hôn, hay do ăn uống nhỉ?
- Ừ, nhìn kinh quá.
Hai người đứng cạnh nhau trong phòng tắm, tẩy trang sạch sẽ rồi nhìn nhau trong gương và cười.
- Đây mới là dáng vẻ giống hôm đầu chúng ta gặp nhau.
- Èo, xấu hơn mà. Hiếm có ai thấy mặt mộc của tôi lắm.
- Tôi được coi là đặc biệt rồi.
Mẫn Tiên khẽ cười, cô là người có tính đề phòng, nhưng đối diện với gương mặt nai tơ xinh trai của BigBaby thì khác.
Anh nhìn môi cô, sờ lên chỗ sưng thật dịu dàng.
- Xin lỗi!
Cô bối rối quay đi, bâng quơ lí nhí.
- Ừ, lúc ăn uống hơi xót.
BigBaby luôn ở thế chủ động, hai tay áp má Mẫn Tiên giữ lại đối diện mình, rồi ham hố hôn lần nữa.
Cái hôn thật nhẹ nhàng ôn nhu, tới mức Mẫn Tiên bị cuốn theo, hai tay giữ lấy eo đối phương mà phối hợp.
Lê Mẫn Tiên dùng chút lí trí còn sót lại, rời khỏi người BigBaby.
- Thế này không đúng lắm đâu.
- Cô cũng thích mà. Khi nãy cô còn nhắm mắt tận hưởng nữa.
- Không phải, là anh dụ tôi trước.
- Có phải hay không thử lại lần nữa sẽ rõ.
BigBaby áp cả người Mẫn Tiên dựa vào tường, rồi hôn nấy hôn để, có phần cuồng loạn hơn và mạnh mẽ hơn. Mẫn Tiên bị khống chế thở không ra hơi, có sợ hãi, nhưng khi cảm nhận được lưỡi đối phương đang quấn quýt trong miệng mình thì cô hoàn toàn chết chìm trong sự kích thích này.
Là đàn ông con trai, lại còn ở địa bàn của mình nên BigBaby rất tự tin. Anh nhấc cả người cô lên, Mẫn Tiên phải vòng tay ôm qua cổ BigBaby mới thăng bằng được.
- Thơm vậy?
Cái hôn của BigBaby rất cuốn, Mẫn Tiên cảm giác mình sắp rơi vào bẫy vẫn không nỡ buông ra.
- Thích không?
Cái gật đầu khiến BigBaby rất hài lòng, khi nãy ăn xong anh đã xịt miệng vị bạc hà thơm mát.
Hai người hôn nhau từ phòng tắm ra ngoài, khi BigBaby đang định tiến về phòng ngủ liền bị Candy Lee nhắc nhở.
- Không đâu!
Anh mỉm cười vén tóc cô ra sau, Lê Mẫn Tiên vẫn đu trên người BigBaby và từ chối.
- Ừ, không tới phòng ngủ!
Mẫn Tiên yên tâm rồi tận hưởng nụ hôn tiếp. Cô được đặt nằm xuống sofa, BigBaby đang đè ở trên hôn tới tấp.
Nụ hôn không còn yên phận, trượt xuống cổ, rồi lại lên vành tai. Đến bàn tay BigBaby cũng hư hỏng vuốt dọc eo Mẫn Tiên. Cả người cô run lên, hơi thở hổn hển như khẩn cầu.
- Dừng lại đi!
- Thật là muốn dừng?
BigBaby ghé sát vào tai Mẫn Tiên thủ thỉ, hơi thở nam tính phả vào nơi vành tai nhạy cảm lại càng làm cô thêm ngứa ngáy. Hai mắt cô long lanh hơi đỏ lên.
- Ừm.....Dừng lại!
Lời nói ngắt quãng này đã phản bội cô, trong mắt BigBaby giờ cô rất diễm lệ và nũng nịu nữa.
Tay BigBaby luồn tới nơi thầm kín bên dưới, Mẫn Tiên rùng mình trợn mắt cảnh cáo, còn anh thì cười nguy hiểm.
- Thế này mà muốn dừng? Đừng dối lòng nữa, cơ thể cô đã nói lên tất cả rồi.
Lê Mẫn Tiên xấu hổ không để đâu cho hết, những ngón tay thon dài của BigBaby phủ đầy chất lỏng nhầy nhụa.
Cô đẩy BigBaby ra, rồi đứng lên muốn về.
- Cảm ơn đồ ăn của anh, tôi phải về đây.
BigBaby đã căng cứng cả người, liền kéo tay Candy Lee rất mạnh, vừa vặn để cô ngồi trên đùi và đối mặt nhau.
- Tôi lại không muốn cô về, tôi nghiện hôn cô mất rồi.
Tay BigBaby giữ gáy cô, tay còn lại giữ eo cô ghim lấy để cô không chạy thoát. Cả thân dưới Lê Mẫn Tiên ướt nhẹp không chịu nổi nữa, lí trí cũng tiêu tan, dần dần bị đối phương dẫn dắt.