Amagi công viên rực rỡ

Mở đầu Vol1




"Tuy hơi đường đột một chút, nhưng Kanie kun, chủ nhật này chúng ta cùng tới công viên giải trí nhé?"

Đúng là hơi đường đột thật.

Một cô gái mới chuyển trường tới, không hề quen biết trước đó, chĩa khẩu súng hoả mai kiểu cổ vào đầu và nói như thế ngay giữa lớp học sau giờ tan trường quả thật khá là "đường đột".

Ba giây sau, Kanie Seiya mới lên tiếng.

"Cô nói là Công viên giải trí à?"

"Đúng vậy."

"Tại sao?"

"Hiện tại tôi chưa thể nói được."

"Vậy còn...khẩu súng này là sao?"

"Để đảm bảo anh không bỏ trốn."

Đó là một khẩu súng sơn trắng tinh xảo được trang trí hoa văn mạ vàng, còn nòng súng, hiển nhiên là đang chĩa thẳng vào đầu Seiya. Thoạt nhìn thì nó có vẻ khá nặng nhưng cô gái kia chẳng hề run tay tí nào.

Nữ sinh mới chuyển trường này tên là Sento Isuzu. Vì thường nghe lũ con trai cùng lớp bàn tàn về cô nên cậu đã bất giác ghi nhớ trong đầu.

Thân hình mảnh mai.

Cặp mắt to tròn và mái tóc cực kì quyến rũ.



Làn da tựa như trong suốt, vẻ ngoài trầm tĩnh, lạnh lùng cùng đôi môi mềm mại.

Đúng là một cô gái xinh đẹp (nếu cổ không chĩa khẩu súng hoả mai vào đầu mình).

Một thằng con trai chân chính chắc chắn đã nhận lời mời hẹn hò một cách vô điều kiện rồi (nếu không có khẩu súng hoả mai).

Được một cô gái nổi tiếng toàn trường từ ngày đầu chuyển đến bắt chuyện, chắc chắn cảm giác không tệ.


"À, có vài điểm tôi cần phải làm rõ đã."

Seiya nói.

"Xin mời."

"Cô...đang dựa vào khẩu súng này và lực sát thương của nó để ép buộc tôi sao?"

"Đúng thế."

"Vậy nếu tôi từ chối thì cô sẽ xử tôi luôn phải không?"

"Đúng vậy."

"Cô nói là 'Cùng tới công viên giải trí nhé', có nghĩa là cô đang muốn dùng vũ khí để đe doạ tôi, ép buộc phải hẹn hò với cô. Tôi giải thích như thế này được chứ?"

Sento Isuzu nhìn chằm chằm Seiya không một chút e ngại rồi nhẹ nhàng gật đầu.


"Đúng thế đấy, vậy còn câu trả lời của anh thì sao?"

"Khoan đã, tự nhiên nói một chuyện như thế này..."

Tiếng súng sượt qua tai.

Viên đạn bay ra từ khẩu súng hoả mai tạo thành một vết nứt toả tròn trên bức tường sau lưng Seiya.

Thêm một phát súng nữa.

Viên đạn thứ hai bay ra, khoan thành một lỗ trên mặt tường. Nó không phải đồ chơi... Là hàng thật sao??? Nhưng thế quái nào một khẩu súng hoả mai nạp đạn qua nòng lại có thể bắn hai phát liên tiếp vậy???

Nòng súng nóng hổi vẫn còn vương chút khói được ấn sát vào thái dương đang run rẩy của Seiya.

"Vậy câu trả lời của anh là gì?"


"Tôi đi"

Ôi, có lẽ không còn cách nào khác.

Ngoài cách đó ra còn có thể trả lời sao nữa?

Vào học kì ba năm cấp ba, đột nhiên có một cô gái xinh đẹp chuyển trường đến. Nhẹ nhàng phớt lờ sự tiếp cận của đám nam sinh chen lấn nhau sang một bên, người cô chọn là cậu học sinh ưu tú tên Kanie Seiya. Lựa chọn này không tệ. Thế nhưng nó sẽ là như vậy trong trường hợp đối phương là một cô gái bình thường. Khác với cô gái đang cầm khẩu súng hoả mai kia.

Seiya là một người nổi tiếng là yêu bản thân quá mức. Bởi vì cậu rất đẹp trai. Thế nhưng cậu lại ghét việc phải tự đi tán tỉnh một cô gái nào đó, điều đó trái ngược hoàn toàn với phong cách của cậu.


Thực tế, Kanie Seiya chính là một kẻ tự luyến và thường tự gọi mình là "Anh đây".

Thông minh sáng láng, thành tích học tập luôn đứng đầu lớp.

Thần kinh vận động cũng rất tốt, đa tài, làm gì cũng giỏi.

Ngoại hình cũng cực kì đẹp trai.

Hễ nhìn thấy tấm kính nào trong thành phố, cậu sẽ đứng lại hờ hững chải lại tóc mái, tự khen thầm mình: "Trời ạ, hôm nay mình vẫn đẹp trai quá."

Nếu những đứa con trai trong lớp khen "Kanie, cậu học giỏi quá, thành tích cũng tốt nữa" thì cậu ta sẽ trả lời là "Đương nhiên, vì đầu óc tôi khác các cậu mà."

Nếu nữ sinh trầm trồ "Kanie đẹp trai quá", cậu sẽ đáp rằng "Không cần cậu phải nói, điều này đã được mọi người công nhận rồi. Đó là sự thật mà."

Kết quả thì cậu chẳng có một người bạn nào. Bạn gái cũng không nốt.

Cậu không cô đơn.

Cậu cũng chẳng hề quan tâm đến chuyện đó.

Bởi vì thiên tài thì khác biệt.

Tại sao một người đẹp trai thông minh như cậu lại phải hẹn hò với một cô gái sặc mùi khả nghi thế kia chứ?