vừa vào đến nhà đã có 2 bóng đen nhỏ lao thẳng vào lòng cô; cũng hơi lạ vì bình thường chỉ có tiểu aia nay có thêm tiểu vũ nữa nhưng cô rất vui cảm giác như thể cả 2 đều là con ruột của cô vậy ở chung với tiểu vũ không được bao lâu nhưng cô đã xem tiểu vũ như con ruột của mình cô ngồi xuống xoa đầu 2 đứa trẻ.
''nào vào nhà đi để mẹ nấu ăn cho 2 đứa nha 2 đứa nay có ngoan không đó''
''dạ có''
cả 2 đồng thanh trả lời
''vậy nay 2 con ở nhà làm gì nào''
''dạ anh trai chỉ con dùng máy tính anh ấy giỏi lắm luôn mẹ''
tiểu ái hào hứng trả lời
''tiểu vũ con biết sử dụng máy tính ư''
tiểu vũ gật gật đầu
''dạ con biết''
nghe vậy Hạ Như Yên càng thêm vui vẻ đưa 2 đứa vào nhà
''đi nào con của mẹ ngoan vậy hôm nay mẹ sẽ thêm đùi gà cho tụi con''
dù mệt bao nhiêu chỉ cần về nhà với đứa con ngoan ngoãn là cô sẽ quên đi hết mệt mỏi. không ai chú ý phía sau dì giúp việc đang kính cận nói chuyện với Long Hạo Thiên
''mọi chuyện tôi đã phân phó dì nhớ cận thận''
''dạ''
người phụ nữ thật ra là đại quan gia của Long Hạo Thiên đã chăm sóc anh ta từ nhỏ ngoài ra bà cũng là người có thân thủ tốt nhất của những người thuộc trang viên riêng của Long Hạo Thiên.Hạ Như Yên đang muốn thay đồ rồi xuống nấu ăn nhưng trên bàn đã có sẵn 1 bàn đầy đủ thức ăn còn có mấy chiếc ly nữa quay lại thấy Long Hạo Thiên đã cầm 1 chiếc túi nữa đi vào.dì giúp việc tiến lên cúi người
''cô chủ cô muốn tắm trước hay dùng bữa trước để tôi chuẩn bị ạ''
bỗng nhiên có người giúp việc lại rất chuyên nghiệp Hạ Như Yên cũng hơi ngại
''dạ dì đừng gọi con là cô chủ nữa cứ gọi con là Như Yên được rồi''
''dạ tiểu thư Như Yên''
ài thật chuyên ngiệp mà thôi gọi sao cũng được
''mà dì tên gì vậy ạ''
dì giúp việc cẫn kính cẩn
''dạ tôi tên bội uyển''
''à được rồi dì bội uyển dì cứ làm bình thường đi con đi tắm rồi xuống ăn ạ''
''dạ để tôi chuẩn bị nước cho Như Yên tiểu thư''
''dạ không cần đâu dì''
nói rồi cô cúi xuống hỏi 2 đứa trẻ
''2 con đói chưa nếu đói chúng ta ăn cơm trước nhé''
cả 2 lắc đầu. Đam Mỹ Hài
''dạ mẹ tắm đi ạ con đợi mẹ nhé''
tiểu ái ngoan ngoãn thưa tiểu vũ bên này cũng lắc đầu
''dạ chưa con muốn đợi mẹ''
xoa đầu 2 đứa trẻ rồi cô mới nhìn Long Hạo Thiên
''anh đợi chút nhé chắc anh cũng chưa ăn gì hay ở lại ăn cơm với mọi người luôn rồi về sau tôi sẽ xuống ngay''
Long Hạo Thiên cười như không để ý nói
''được em không cần để ý tôi''
xong rồi Hạ Như Yên mới quay người đi lên lầu rất nhanh cô đã tắm thay 1 bộ đồ ở nhà rồi đi xuống cô không muốn 2 đứa trẻ đợi lâu.vừa xuống đến cô đã thấy mọi người ngồi sẵn trên bàn ăn trên bàn còn vài ngọn nến không thấy Tạ Duyệt Dung đâu cô thuận miệng hỏi
''dì bội uyển Duyệt Dung chưa về sao''
''dạ Như Yên tiểu thư cô Duyệt Dung nói có việc ra ngoài sẽ không về ăn cơm ạ''
''à vậy thôi mọi người cùng ăn cơm thôi''
thấy dì giúp việc vẫn đứng cô vội nói
''dì bội uyển ngồi xuống ăn với mọi người đi ạ''
dì giúp việc vẫn đứng yên
''tôi chỉ là giúp việc không dám ngồi chung tiểu thư dùng bữa ngon miệng''
Hạ Như Yên nghe vậy kéo tay cô giúp việc
''dì ngồi đi con cũng không nhiều quy tắc vậy đâu với lại con không quen ăn cơm trong nhà mà có người đứng nhìn như vậy''
người giúp việc nhìn qua Long Hạo Thiên thấy anh khẽ gật đầu mới dám ngồi xuống
''cảm ơn tiểu thư''
bà dùng cả đời ở nhà họ long giúp việc nên luôn chú trọng lễ nghĩa đây có lẽ là lần đầu bà ngồi ăn cùng chủ nhân của mình như vậy.
''chúc mừng ngày đi làm đầu tiên của em''
nói rồi Long Hạo Thiên đưa ly rượi lên nhà của Tạ Duyệt Dung không có để rượi sẵn nên đây có lẽ là túi nãy Long Hạo Thiên đem tới cô cũng đưa ly rượi lên
''cảm ơn anh''
thấy vậy tiểu vũ và tiểu ái cũng đưa ly sữa lên đồng thanh
''chúc mừng mẹ''
''cảm ơn con yêu''
cô vui vẻ đưa ly đụng với ly sữa của 2 đứa thấy vậy 2 đứa nhỏ cười tít mắt lên
''chúc mừng Như Yên tiểu thư''
thấy dì bội uyển cũng đưa ly rượi lên cô vợi cụng ly với dì rồi nói
''cảm ơn mọi người hôm nay con rất vui''
nói rồi mọi người cùng đưa ly lên uống cạn cả tiểu vũ và tiểu ái cũng uống cạn ly sữa bữa ăn cũng đã bắt đầu với bầu không khí vui vẻ mọi người tuy ít nói với nhau nhưng nhìn vào lại rất ấm cúng và hài hòa. Hạ Như Yên bỗng thấy vui trong lòng cảm giác như thể gia đình này làm cô hơi nghen lâu lắm rồi cô thậm chí đã quên mất là bao lâu cô mới có cảm giác khó tả này trước kia cô chỉ có tiểu ái chỉ 2 mẹ con tự ăn cơm tự nói chuyện với nhau bây giờ cô có thêm bạn bè có thêm 1 đứa con trai và còn người dì giúp việc cảm giác như trưởng bối trong nhà vậy.