sau khi 2 người Long Hạo Thiên và Giang Lai nói chuyện xong một lúc sau có 1 chiếc trực thăng đến đón bọn họ trở lại hoa hạ nhưng lần này không còn ai đeo mặt na nữa. phía bên này Tạ Duyệt Dung đang ngồi không biết nghĩ đến cái gì mà bỗng đứng lên hét lớn
''chán quá chán chết mất''
Hạ Như Yên đang ngồi chơi cùng Hạo Vũ và tiểu ái bị tiếng hét làm cho giật mình quay ra quát lại
''cậu có thể nói nhỏ chút không ở đây còn con nít giật mình thì sao''
Tạ Duyệt Dung cười hì hì quay qua
''xin lỗi mình buồn quá đi shoping đi''
Hạ Như Yên nhìn qua tiểu ái với Hạo Vũ rồi gật đầu
''cũng được vừa hay mình muốn mua chút đồ cho tiểu ái và tiểu vũ''
từ lúc ở chung Hạ Như Yên càng lúc càng có cảm tình với đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện lại còn rất dễ thương này nên cũng chuyển qua gọi tiểu vũ mà tiểu vũ khi cô gọi vậy cũng rất vui
''tiểu vũ chúng ta đi mua đồ nhé cô sẽ mua cho con thật nhiều đồ đẹp dễ thương nữa sao ba con có thể mua đồ cho con như vậy được chứ''
vừa nói cô càng muốn cạn lời với Long Hạo Thiên vì ở chung sợ cậu bé không quen cô đã qua giúp cậu bé xắp xếp và dọn dẹp nhưng khi cô qua phòng thì thấy cậu bé thật sự dọn dẹp phòng rất ngăn nắp và sạch sẽ thậm chí khi thay đồ xong cậu bé sẽ tự biết mang để vô máy và giặt. mọi chuyện đều sẽ bình thường cho đến khi cậu bé cho cô xem tủ đồ của mình vừa nhìn cô đã phải thốt lên
''đây là tủ đồ của con sao''
tủ đồ toàn 2 màu trắng và đen ngoài ngoài trừ những chiếc sơmi là màu trắng còn lại toàn là màu đen xì dù vậy cô cũng không dám làm quá mà chỉ hỏi cậu bé
''con thích màu trắng và đen sao''
cậu bé liền lắc đầu thấy vậy cô nhẹ giọng hỏi
''vậy sao con chỉ toàn đồ như vậy''
cậu bé cắn môi suy nghĩ 3 giây nên bán ông bố của mình không sau 3 giây cậu quyết định
''ba mua cho con và con cũng không biết chọn đồ thế nào''
Hạ Như Yên muốn cạn lời sao có người có thể hướng cho đứa trẻ dễ thương vậy phong cách như vậy chứ từ đó cô đã quyết định sẽ giúp cậu bé thay đổi phong cách. vừa hay hôm nay đang rảnh rỗi vừa hay là cơ hội ra ngoài giúp cậu bé mua đồ rồi dù không dư giả gì nhưng cô sắp đi làm rồi với kinh tế bây giờ chắc vẫn đủ.
vậy là mọi người cùng nhau đi thay đồ để đi mua sắm khi thay đồ xong đi xuống khi đi xuống tiểu ái đã mặc 1 bộ đồ công chúa đáng yêu còn Hạ Như Yên và Tạ Duyệt Dung quyết định cũng mặc váy màu trắng để đồng bộ nhưng khi Hạo Vũ đi xuống thấy 3 người cậu nhìn xuống bộ đồ vest màu đen xì của mình rồi lại nhìn Hạ Như Yên và tiểu ái bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ đang hào hứng bỗng cứng ngắc vẻ mặt không vui chút nào thấy vậy tiểu ái liền chạy lại
''anh ơi anh sao vậy ạ anh không vui ạ''
Hạo Vũ nhìn cô bé cố nặn ra nụ cười gượng; Hạ Như Yên thấy vậy đi lên xoa đầu cậu bé ở chung mấy ngày cô đã nhận ra câu bé rất giống tiểu ái rất thích cô xoa đầu
''con sao vậy không muốn đi sao''
Hạo Vũ lắc đầu rồi nhìn cô
''con muốn được mặc đồ giống mọi người ạ''
nghe câu này Hạ Như Yên và Tạ Duyệt Dung bỗng khựng người lại dù sao cũng là trẻ con nói cho cùng cũng thích đồ dễ thương thoải mái
''được rồi chúng ta đi cô sẽ mua đồ giống vậy cho con được không''
nghe vậy cậu bé mới đỡ hơn mà ra xe vì xe của Tạ Duyệt Dung vì xe đã bảo trì xong nên có thể đi lại thoải mái hơn chỉ một lát sau chiếc xe đã đến trung tâm thương mại vừa xuống xe Hạo Vũ đã lấy điện thoại ra gửi đi 1 tin nhắn cho ai đó. vì sợ đông người 2 đứa trẻ lạc nên Hạ Như Yên đã 2 bên cầm tay Hạ Như Yên đi vào trung tâm mua sắm hôm nay không phải là cuối tuần nên trung tâm mua sắm cũng không đông người lắm.
đúng lúc này bên Long Hạo Thiên bỗng ting lên thông báo có tin nhắn khi đưa lên nhìn anh bỗng thấy là tin nhắn của con trai thằng bé rất hiếm khi chủ động lên lạc trước với anh không lẽ có chuyện gì anh vội mở tin nhắn
''con đang lần đầu đi chơi với mẹ địa chỉ....''
Long Hạo Thiên vừa nhìn tin nhắn liền hiểu ý thằng bé không muốn lần đầu đi với mẹ có chuyện ngoài ý muốn gì sảy ra và đúng hơn thằng bé không muốn sẽ bị quầy rầy mất vui đây cũng là lần đầu thằng bé đi mua đồ nên anh bắt máu lên gọi Từ Nam trợ lý của mình
''Hạo Vũ đang ở trung tâm... hãy bảo vệ tốt cho họ ngoài ra tiếp đãi thật tốt nhưng không được làm quá khiến họ mất vui''
nghe được tin này phía bên Từ Nam cũng lập tức phân phó người làm việc để chắc chắn cậu còn nhắc đi nhắc lại cho bên dưới cũng may đó cũng là sản ngiệp của long thiên nên có thể khống chế dễ dàng. phía bên 4 người Hạ Như Yên vừa đến khu mua sắm đồ cho trẻ em đã có 1 người đàn ông trung niên phía sau là 4 5 người đâng đi theo vừa thấy Hạo Vũ liền chạy lại hỏi
''dạ rất vui được phục vụ các vị không biết các vị có chuyện gì cần phục vụ không ạ''
Hạ Như Yên thấy vậy cũng không nghĩ nhiều chắc là người bán hàng ở đây đang muốn chăm sóc khách hàng mà thôi. còn người đàn ông nói xong liền nhìn Hạo Vũ toát mồ hôi không biết vì vội vàng hay lo lắng vì trước mặt ông là tiểu thái tử trong truyền thuyết đó không thể có 1 chút sai lầm
''chúng tôi muốn mua chút quần áo cho 2 đứa trẻ''
người đàn ông nghe vậy liền niềm nở
''dạ vậy mời ngài qua bên này ạ''
Hạ Như Yên dẫn theo 2 đứa nhỏ đi theo người đàn ông trung niên đến 1 cửa hàng đồ trẻ em khi đoàn người tiến vào nhân viên ở đó liền giật mình 1 cô gái trong cửa hàng liền vội chạy lại
''giám...''
không để cô nhân viên nói xong người đàn ông liền quát
''giám gì mà giám không thấy tôi đang đón tiếp khách hàng sao mau đi lấy nước cho khách hàng''
người đàn ông vội quát lên bên trên đã căn dặn rất kĩ phải tỏ ra bình thường những người này không muốn bị chú ý đó; xong người đàn ông vội quay lại giải thích
''xin lỗi các vị nhân viên cửa hàng là người mới chưa thành thục nghiệp vụ lắm''
''không sao''
Hạ Như Yên không quan tâm nói vì giờ cô đang bận nhìn vào những bộ đồ cực kì dễ thương trên kệ và nghĩ tiểu ái và tiểu vũ sẽ rất đẹp khi mặc lên
''mau lại đây để mẹ chọn đồ cho các con nào''
tiểu hạo và tiểu vũ ngoan ngoãn chạy lại nhận những bộ đồ trên tay Hạ Như Yên rồi Hạo Vũ liền chạy vào phòng thay đồ thấy vậy tiếu ái cũng chạy theo. thấy 2 đứa trẻ phấn khích như vậy Hạ Như Yên cũng rất vui mong chờ ghê 2 đưa ra sẽ có vẻ dễ thương nào đây. mà lúc này Hạ Như Yên không biết phía sau ông giám đốc khi nghe câu mẹ thì tâm trạng ra sao không lẽ đây là mẹ của tiểu thái tử vợ của vị đó mình phải cận thận mới được lỡ làm không tốt vậy chén cơm cũng không còn. vừa nghĩ ông vừa toát mồ hôi nãy mình còn nghĩ đây là 2 bảo mẫu hoặc vệ sĩ gì đó vì dù sao tin đồn về chuyện vị đó không gần nữ sắc có từ rất lâu rồi mà
qq: không gần thì thằng con ở đâu ra chán mấy ông này ghê
đợi 1 lúc thì 2 đứa trẻ đã thay đồ ra trùng hợp là cả 2 đứa trẻ đều chọn thay bộ pikachu cô đã chọn thấy cảnh này mọi người liền tan chảy oa 2 con pikachu thật là dễ thương thật muốn trộm về nhà
''oa dễ thương quá đi muốn ôm quá đi mất''
Tạ Duyệt Dung đang vô hình bông lao ra muốn ôm 2 đứa nhỏ nhưng chỉ có tiểu ái chạy vào lòng cô còn Hạo Vũ nhanh nhẹn lách qua chạy vào lòng Hạ Duyệt Dung may Hạ Duyệt Dung đã chuẩn bị đón trước liền ôm cậu bé vào lòng
''đó thấy chưa thật là dễ thương biết bao''.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
bông lúc này Họa Vũ trong lòng cô cố gắng sát tai nói nhỏ vào tai cô
''mẹ ơi''
nghe 2 từ này Hạ Như Yên trong lòng bỗng thịch lên 1 tiếng đứa trẻ này là quá nhớ mẹ sao nên nhận lầm cô là mẹ cô từ từ đưa cậu bé ra trước mặt cô càng giật mình đôi mắt câu bé đang ngấm lệ tim cô đau thắt lại có lẽ cũng là người làm mẹ nên cô không nỡ lòng liền ôm câu bé vỗ vỗ lưng câu bé an ủi
''không sao mẹ đây''
phía bên kia tiểu ái đang ôm Tạ Duyệt Dung thấy anh trai nhỏ khóc thì giãy ra chạy lại
''anh ơi anh sao vậy ạ anh đau ở đâu sao''
tiểu vũ đang trong lòng Hạ Duyệt Dung cũng ổn định lại chút hơi xoay người xoa đầu cô bé
''không sao tại anh bị bụi bay vào mắt giờ không sao rồi''
nghe câu giải thích của cậu bé Hạ Như Yên càng đau lòng hơn đứa trẻ hiểu chuyện quá thật tội ngiệp rồi cô giang tay ra ôm cả tiểu ái vào lòng
''không sao từ nay mẹ sẽ là mẹ con tiểu ái sẽ là em gái con''
Hạo Vũ liền gật thật mạnh đầu thấy vậy cô liền cười hỏi 2 đứa trẻ các con muốn thử thêm không lúc này tiểu ái bỗng lắc đầu
''dạ không ạ''
cô bé từ nhỏ đã hiểu chuyện mỗi lần đi mua đồ với mẹ chỉ mua 1 2 bộ cô bé thích nhất vì cô bé thấy mẹ mỗi lần làm việc đều rất cực khổ. cô xoa đầu tiểu ái rồi hỏi tiểu vũ
''con có muốn mua thêm không''
cậu bé khẽ lắc đầu rồi trả lời
''không ạ''
thấy vậy cô chuẩn bị quay ra nói với nhân viên lấy 2 bộ này thì đằng sau bỗng có giọng nói cất lên
''nhưng bộ cô ấy đã chọn toàn bộ gói lại''
theo phản ứng mọi người quay qua phía đã cất lên giọng nói thì thấy 2 người với khuôn mặt đẹp trai xuất hiện là Long Hạo Vũ và Giang Lai thật ra 2 người đã đến 1 lúc nhưng vì thấy cảnh này nên mới cố ý dừng lại không đi ra ngay; từ lúc nhận được tin nhắn của con trai 2 người vốn định qua nhà Tạ Duyệt Dung liền chạy tới đây luôn.
p/s chuyện ra hơi chậm mọi người thông cảm nha