Nha Tịnh và Hàn Diên sau khi nhận được chiếc USB mà Từ Ôn đã đánh đổi bằng chính nụ hôn đầu đời của anh, hai người họ tuyệt nhiên cảm thấy rất có lỗi với anh. Nha Tịnh liền đi đến phòng Từ Ôn muốn an ủi anh nhưng đáp lại là sự giận dỗi, la hét của Từ Ôn. Hàn Diên thấy vậy, anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô.
- Em cứ để cậu ấy một mình đi, từ từ cậu ấy sẽ bình tĩnh lại thôi.
- Vâng.
Nha Tịnh nghe Hàn Diên nói vậy, cô chỉ khẽ đáp lời đồng ý rồi cùng anh rời khỏi phòng Từ Ôn. Từ Ôn nằm trên giường, trong đầu anh không ngừng hiện đi hiện lại hình ảnh cơ thể quyến rũ của Gia Hy khi ôm chặt vào người anh, đôi môi đỏ mọng của cô hôn lên mặt, lên cổ và môi anh. Càng nhớ đến những hành động đó của Gia Hy, Từ Ôn cảm thấy cơ thể mình như nóng lên, nhịp tim cũng đập nhanh hơn. Anh chợt nhận ra sự thay đổi của mình nên vội đưa tay tát vào mặt mình một cái rõ đau.
- Nghĩ cái gì vậy thằng khốn này. Cô ta đã cưỡng hôn mày đấy. Mày phải báo thù về chuyện đó mới phải.
Sau khi dặn lòng mình xong, Từ Ôn chậm rãi đưa tay miết nhẹ môi mình vẫn còn dính vết son của Gia Hy. Anh tức giận đưa tay vò rối tóc mình.
- Thằng điên. Mau tỉnh táo lại đi.
Hàn Diên cầm lấy USB cắm vào chiếc máy tính của mình. Sau khi làm vài thao tác để tải file trên chiếc USB, lập tức trên màn hình hiện lên hình ảnh quầy pha chế trong quán bar White. Nha Tịnh và Hàn Diên chăm chú nhìn vào màn hình, không dám lơ là một giây như sợ rằng sẽ bỏ qua bất kỳ chi tiết quan trọng nào. Lúc này, Nha Tịnh và Tịch Sa đang cùng nhau uống rượu và trò chuyện. Qua được một lúc, Tịch Sa đứng dậy nắm lấy tay Nha Tịnh mở cửa để đi ra sàn nhảy. Hàn Diên và Nha Tịnh vẫn tập trung nhìn vào màn hình. Tầm 5 phút sau, cánh cửa kính ở khu vực pha chế lại mở ra một lần nữa, một cô gái diện trên người bộ váy màu đỏ kim đi vào, cô gái đó ngồi vào vị trí kế bên ghế của Nha Tịnh. Sau khi gọi đồ uống cho mình, cô gái đó nhìn vào ly rượu của Nha Tịnh đang đặt trên bàn. Cô gái đưa tay quơ nhẹ lên phía trên ly rượu của Nha Tịnh nhưng cô nhìn đã nhận ra ngay, cô ta đã thành công cho thuốc vào ly rượu của Nha Tịnh. Nha Tịnh nhìn chăm chăm vào bóng lưng cô gái, khẽ thì thầm.
- Tôi có cảm giác cô ta rất quen. Dường như đã gặp qua rồi.
Hàn Diên chỉ khẽ gật đầu rồi tiếp tục cùng Nha Tịnh quan sát nhất cử nhất động của cô gái đó. Sau khi uống vài ngụm rượu, cô gái đó đứng lên để rời khỏi chỗ ngồi, quay người đi ra phía cửa, lúc này, Nha Tịnh mới có thể nhìn thấy rõ mặt của cô gái đó. Nha Tịnh tròn mắt kinh ngạc thốt ra một cái tên.
- Shen?
Hàn Diên nhìn cô, tò mò hỏi.
- Em biết cô ta à?
Giọng Nha Tịnh lo lắng nói.
- Cô ta là thuộc cấp dưới của tôi. Tôi và cô ta vốn là đối thủ của nhau.
- Nếu nói như vậy, có lẽ chuyện em và San vẫn còn sống hẳn đã được cô ta cung cấp cho tổ chức của em rồi.
Nha Tịnh mệt mỏi gật đầu.
- Có lẽ là vậy. Với tính cách của cô ta, đây là cơ hội tốt để trả thù tôi mà.
Hàn Diên nhẹ nhàng ôm lấy cô ngồi vào lòng mình. Giọng anh khẽ hỏi.
- Hai người cùng làm chung tổ chức sao lại có mâu thuẫn với nhau vậy?
Nha Tịnh nghe anh hỏi, cô ủ rũ gục đầu lên vai anh.
- Tất cả là do cô ta gây chuyện với tôi. Tôi và cô ta gia nhập vào tổ chức cùng thời gian với nhau nhưng cô ta chỉ do một người cấp dưới của ông chủ đào tạo, còn tôi do đích thân ông chủ tự mình đào tạo nên trên dưới tổ chức ai ai cũng nể tôi mà không dám gây chuyện hơn thua với tôi. Do được sự nâng đỡ của ông chủ, tôi nhanh chóng được nâng lên cấp độ cao hơn cô ta. Từ đó, cô ta bắt đầu ganh ghét tôi nhiều hơn, nhiều lần tranh dành nhiệm vụ với tôi, rồi còn đòi tỷ thí với tôi để hạ cấp bậc của tôi. Ông chủ cũng bảo tôi đừng chấp nhặt với cái loại người ngu ngốc đó nên tôi luôn làm lơ với mọi lời ganh ghét của cô ta. Trong một lần làm nhiệm vụ, tôi đã suýt chết bởi cô ta.
Hàn Diên nghe vậy liền ôm chặt lấy cô.
- Nếu không nhờ một đàn anh đi cùng ra tay cứu giúp kịp thời, tôi chắc đã ăn ngay phát súng của cô ta rồi. Sau sự việc đó, ông chủ đã không cho phép cô ta nhận nhiệm vụ trong vòng nửa năm và không cho phép cô ta làm nhiệm vụ chung với tôi, đồng thời cấm cả việc cô ta đến gần tôi. Cô ta vốn đã ghét tôi, sau đó còn ghét tôi hơn.
- Bây giờ, em đang bị tổ chức truy sát, đây là cơ hội tốt để cô ta có thể hạ gục em rồi thành công đứng thế vào vị trí của em trong tổ chức.
- Đúng vậy. Nhưng cô ta vẫn có nhược điểm đấy.
Hàn Diên tò mò nhìn Nha Tịnh.
- Cô ta quá thiếu kiên nhẫn và nóng tính nên lúc nào cũng suy nghĩ nông cạn. Chỉ như vậy thôi, cô ta mãi mãi không thắng được tôi.
Hàn Diên nghe xong, anh khẽ bật cười, cưng chiều hôn lên má cô.
- Tôi rất thích sự tự tin này của em.