Âm Quan Minh Thê

Chương 98




Tôi lập tức dơ hai tay ra,nhận lấy chuỗi hạt Tế đức tổ sư đưa

Tôi cầm lấy vào trong lòng bàn tay,thì nhìn thấy chuỗi hạt đang lan tỏa một lớp Phật lực,chuỗi hạt này không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng,làm cho người ta không phân biệt rõ màu sắc,mà mỗi hạt đều tràn đầy những vết nứt,cho người ta một cảm giác cổ lão

Tôi lập tức cảm giác được phật lực đang cuồn cuộn không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể mình ,làm cho tôi thấy thah tịnh

Tôi hỏi tế đức tổ sư : “ tế đức tổ sư,xin hỏi vòng hạt này có tác dụng gì?”

tế đức tổ sư trả lời : “ vòng hạt này,chính là thứ lúc ta còn sống sở hữu,bây giờ đã trôi qua nghìn năm,tinh khí của ta hàm chứa bên trong,con mang lên người,cho dù ma quỷ có xuất hiện,cũng có thể bảo vệ 7 8 phần tâm trí của con,để dưới sự khống chế của ma quỷ,tránh việc tự làm hại chính mình”

Nghe vậy,tôi vốn dĩ vô cùng sợ hãi bất an trong lòng lập tức trấn tĩnh đi rất nhiều,có chuỗi hạt này trên người,cũng có nghĩ là,tương laic ho dù minh quỷ trốn trong cơ thể tôi chiếm lấy xác thịt tôi,tôi cũng có thể sử dụng sức mạnh đến từ nó,mà không bị nó khống chế

Như vậy,sau khi có chuỗi hạt này,minh quỷ vốn dĩ là một mối đại họa trên người tôi,ngược lại sẽ trở thanh một chiến lợi phẩm bảo vệ cơ thể khi rơi vào cảnh ngộ nguy hiểm của tôi

Càng nghĩ như vạy,tâm trạng tôi càng trở nên thoải mái hơn,lúc này,tế đức tổ sư một lần nữa mở miệng : “ đỗ minh,con vốn dĩ là người của đạo gia,chưa từng liên quan đến Phật môn,nếu như muốn chuỗi hạt này tâm linh tương thông với con,cần tu hành Phật môn”

Ý trong câu hỏi này của ông ấy không thể rõ ràng hơn được nữa,lẽ nào muốn tôi ở lại trong chùa thừa duyên sao? Nếu như thật sự muốn tôi cạo đầu xuất gia,vậy hứa thiến phải làm sao,cha mẹ tôi phải làm sao?

“ tục gia đệ tử là được rồi” lúc này,Nhất phàm cao tăng bên cạnh nhìn ra sự nghi ngờ trong lòng toi nên nói với tôi như vậy

Nghe vậy,tôi lúc này mới yên tâm hơn,lập tức gật đầu đồng ý

Lúc này,những ánh sáng Phật tỏa ra xung quanh người tế đức tổ sư không ngừng hội rụ lại,chiếu về phía trên,còn cơ thể của tế đức tổ sư,lúc này cũng bắt đầu từ từ khô héo

“ thời khắc của ta đã đến,sắp phải rời đi,nhưng ma quỷ vẫn ở trong nhân thế,tạo nên tội nghiệt của Phật môn,Nhất N iệm…. những tội nghiệt mà con phạm phải,vẫn cần con tự mình trả”

“ đệ tử đã nhớ”

Nhất niệm trụ trì chân thành cúi lạy

Lúc này,tất cả cao tăng cùng đạo trưởng ở trong Phật dường lần lượt cúi lạy cơ thể của tế đức tổ sư,cùng nói : “ cung tiễn tế đức tổ sư quay về cực lạc”

Linh hồn của tế đức tổ sư đã rời đi,ánh sáng Phật lan tỏa không tắt trong Phật đường cũng dừng lại,trả lại sự yên tĩnh

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ,thời gian chưa đến 10 phút,tất cả giống như là chưa xảy ra vậy,khác là,trong tay tôi có thêm một chuỗi hạt mà thôi

Liên quan đến chuyện của minh quỷ,lúc này cũng tạm dừng lại rồi,Nhiễm thiên thành lúc này đi đến gần Nhất niệm trụ trì nói : “ kiếp số của Đỗ Minh đã đến,là họa hay phúc,phải xem sự tu hành sau này của nó,còn bây giờ,những gì tôi nói tôi làm đã hoàn thành rồi,không ở lại lâu hơn nữa”

Nói xong,người của thiên huyền quan dưới sự dẫn dắt của nhiễm thiên thành rời đi,các tăng nhân cũng lập tức mở cửa lớn,Nhất niệm trụ trì cũng lập tức tiễn mọi người ra cửa

Những gì xảy rra trong Phật đường,đã được những tín đồ ở bên ngoài chùa nhìn thấy rõ ràng ,rất nhiều người bắt đầu đến hỏi thăm rốt cuộc là thế nào,nhưng cao tăng trong chùa cũng chỉ trả lời là làm lễ tế,không hề giải thích nhiều

Cho đến giữa trưa,tín đồ đã lần lượt rời đi,Nhaáti enemj đại sư chắp tay quỳ trước tượng Phật

Nhất niệm trụ trì lúc nayf đã cởi áo cà sa của trụ trì xuống ,đổi thành chiếc áo tăng nhân màu nâu cũ nát mà lúc ông ta đi du ngoạn nhân gian mặc,trong mắt ôong ấy sớm đã không còn tinh thần,ngược lại là ánh mắt tiều tụy

Theo ý của Nhất niệm trụ tri,tất cả tăng nhân trong chùa,cùng tôi và hứa thiến đều đến trong Phật đường,trước mặt tất cả mọi người,Nhất niệm trụ trì giao áo cà sa trụ trì cho Nhất Phàm

“ trụ trì,ngài thế này là….” Nhìn thấy áo cà sa trong tay mình,sắc mặt Nhất Phàm cao tăng lộ vẻ bất ngờ

Nhất niệm trụ tri cười khổ một tiếng : “ kiếp nạn minh quỷ,là tội nghiệp lão nạp gây ra,thân là kẻ tội đồ,thì sao có thể ngồi trước mặt phật nữa chứ,làm bẩn vùng đất thanh tịnh”

“ Nhất Phàm,trách nhiệm trụ trì chùa thừa duyên,từ nay về sau giao vào trong tay con,lão nạp sẽ khổ hành trong nhân gian,để chịu trừng phạt cho lỗi lầm này”


Lúc này,nhất niệm đại sư đã quyết,các tăng nhân có khuyên thế nào cũng vô dụng,đành chịu,Nhất Phàm cao tăng nhận lấy trách nhiệm nặng nề Nhất niệm trụ trì giao phó,thành trụ trì tiếp theo của chùa thừa duyên

Sau khi giao xong trách nhiệm,Nhất niệm nhìn tôi ,tràn đầy tự trách nói :” minh quỷ vốn là khổ kiếp của lão nạp,hôm nay lại để tiểu thí chủ gánh chịu,lão nạp áy náy vô cùng’

Nghe vậy,tôi vội vàng gật đầu nói : “ đại sư ngài đừng như vậy,giống như Nhiễm quan chủ nói,đây là số mệnh của tôi,huống hồ cũng đâu phải ý ngài muốn,hơn nữa nếu như lúc đầu ngài ra tay tương trợ,tôi và vợ mình e rằng cả đời này không thể trùng phùng nữa”

Tôi nhìn hứa thiến một cái,sau đó nắm chặt tay cô ấy

“ tiểu thí chủ nhân từ độ lượng,sau này nhất định có báo phúc” nhất niệm gật đầu cung kính nói

Nói xong,nhất niệm nhìn tôi ,trong ánh mắt hiện lên tia lo lắng sau đó,ông ấy lôi một bức hình cũ từ trong người ra ,đưa vào trong tay tôi

Đây là một tấm hình đen trắng,bên mép ảnh đã đổ vàng,trông giống như là ảnh của 5 60 năm về trước,5 người xuất hiện trong tấm hình,còn bối cảnh sau lưng họ,là một vùng sa mặc mênh mông bát ngát”

Người cao cao gầy gầy bên trái bức hình,bên cạnh ông ây còn có một chàng trai béo béo lùn lùn,ở giữa là một tăng nhân trẻ tuổi,trông dáng vẻ của ông ấy,thì rất giống với nhất niệm trụ trì trước mặt,bên cạnh tăng nhân đó,còn có một thanh niên khuôn mặt u ám,một thanh niên trắng treẻo gọn gang

Nhất niệm nói : “ đỗ minh,tấm hình này,là 50 năm trước sau khi lão nạp thoát ra khỏi Lop Nur chụp được,5 người trong bức hình,chính là 5 người may mắn sống sot sau khi đi vào Lop Nu,tỏng đó có tôi”

“ đại sưu,ngài đưa tấm hình này cho tôi làm gì?” tôi khó hiểu hỏi

Nhất niệm đại sư nó : “ hôm nay,lời nguyền thuộc về lão nạp đã chuyển dời trên người thí chủ,bốn người họ cũng gánh trên mình lời nguyền đến từ Lop Nur,một ngày nào đó,cậu nếu như có thể tìm ra họ,có lẽ sẽ có con đường thoát khỏi con minh quỷ này”

“ vậy bọn họ là ai?” tôi vội vàng hỏi

Nhất niệm lắc đầu : “ cuộc đời bể dâu,chớp mắt 50 năm đã qua,lão nạp tuy đồng sinh cộng tử với họ,nhưng cuối cùng chỉ là sự gặp gỡ nhân duyên,rát nhiều kí ức đều đã chôn vùi trong thời gian”

Những lời này của Nhất niệm ,giống như một chậu nước lạnh hất vào tôi,trong bức ảnh ngoài Nhất niệm ra,những người khác tôi đều không biết tên biết họ,nếu như họ thật sự có thể giải được lời nguyền trên người tôi,tôi tìm họ bằng cách nào đây?

Huống hồ,tấm hình này là của thập niên 60,hôm nay 50 năm đã qua,cho dù 4 người họ còn sống,e rằng đều đã tóc bạc da nhăn giống như Nhất niệm,cho dù có trong biển người mênh mông lướt qua nhau,có nhận ra hay không còn chưa chắc

Tấm ảnh này tuy đã cho tôi không nhiều manh mối lắm,nhưng rốt cuộc cũng là thứ duy nhất trước khi đi nhất niệm giao cho tôi,tôi lập tức cẩn thận cất vào

“ Nhất Phàm,sau này chuyện to nhỏ trong chùa thừa duyên,phiền con lo liệu,còn Phật pháp của tiểu thí chủ,lão nap cũng hi vọng con có thể truyền đạt dạy dỗ,giúp cậu ấy sớm đăng lâm phật môn”

Đợi sau khi giao phó xong,nhất niệm đại sư lựa chọn rời đi,đi đến nhân gian khổ hành,còn tôi và hứa thiến cũng ở lại trong chùa thừa duyên,giống như những gì trước đó tế đức tổ sư nói,chuyên tâm tu hành phật pháp, dùng phật lực của bản thân điều khiển chuỗi hạt này,có thể khống chế con minh quỷ ẩn náu trong người tôi không biết lúc nào sẽ trỗi dậy