Đại Địa Nữ Thần Trượng được Miểu Miểu toàn lực thi triển, phát ra Ma lực cực kỳ đáng sợ. Đây đã là lực lượng mạnh nhất mà Miểu Miểu có thể sử dụng rồi. Đúng như Cơ Động nói, nàng ta không cách nào thi triển toàn bộ sức mạnh của Thần khí này. Một mặt, nàng ta chỉ mới là Ma sư Thất Quan, mặt khác, nàng ta cũng không có được Cực hạn Ma lực.
Nhưng mà, dù Đại Địa Nữ Thần Trượng được tăng cường Ma lực đi chăng nữa thì vẫn không cách nào đột phá được màn hào quang đang quây lấy thân thể Cơ Động ở trung tâm. Mặc dù màn hào quang tựa hồ lung lay sắp đổ, nhưng dựa vào sức chống đỡ của Lục Long Lục Xà, vẫn hoàn toàn không ảnh hưởng đến Cơ Động ở bên trong. Mà chỉ cần không bị ngoại giới ảnh hưởng, thì hắn đã có thể thi triển toàn bộ lực lượng của mình.
Cơ Động giơ cao Liệt Diễm song kiếm, khoảng cách giữa hai thanh kiếm sát lại chỉ còn một thước. Lúc này hắn đã tiến vào một trạng thái huyền diệu trước nay chưa từng có, ý niệm và Linh Hồn Hỏa hoàn toàn dung hợp với nhau. Vô số ánh hào quang rực rỡ chói lọi từ trên thân thể hắn không ngừng phát ra, khí tức cao ngạo của Quân vương đã đề thăng đến cực điểm. Khí chất tràn ra trên người hắn tựa hồ có chút mâu thuẫn, Hỏa Diễm Quân Vương bạo lực mạnh mẽ, Ám Viêm Ma Vương lại ưu nhã âm lãnh. Vậy mà lại đồng thời xuất hiện trên người hắn, lại hoàn toàn hợp thành một thể. Thoáng nhìn, toàn thân Cơ Động dường như đang phát tán ra một loại mị lực tà dị hết sức đặc thù.
Oanh long long! Thân hình Cơ Động đang đứng trên thân Đại Diễn Thánh Hỏa Long đột nhiên bành trướng, trong nháy mắt cả thân thể hóa thành màu vàng rực rỡ, đồng thời đối nghịch lại với màu đen thâm thúy. Hai loại màu sắc giao hòa với nhau, năng lượng ba động kinh khủng kia lại làm cho cơ thể hắn tăng vọt, cao tới ba thước. Đó chính là thân thể của Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương.
Giữa nơi màu vàng và đen giao nhau là Liệt Diễm Song Kiếm, song kiếm lóe ra từng đạo tia sáng lấp lánh. Giờ phút này, Cơ Động đã chân chính đem Ma lực toàn thân đề thăng đến cực hạn, hoàn toàn không giữ lại chút nào.
Màn hào quang kia lóe lên một chút rồi lập tức ổn định lại, thân thể Quân vương lại xuất hiện biến hóa. Không còn là Hỏa Diễm Quân Vương hay Ám Viêm Ma Vương nữa, mà là một loại năng lượng thể nửa trắng, nửa đen, cao đến năm thước. Ở chính giữa ngực của năng lượng thể xuất hiện một ngọn lửa màu trắng sữa chậm rãi lay động. Mặc dù ngọn lửa kia rất nhỏ bé, nhưng cần phải nghi ngờ, nó là điểm trọng yếu nhất trên người Cơ Động lúc này. Bất luận là ai, khi lướt nhìn qua đều bị ngọn lửa này thu hút mà không rời mắt đi được.
Thân hình khổng lồ cao năm thước kia tựa hồ đã tan ra cùng với Liệt Diễm Song Kiếm, tạo thành một thể, màu sắc của quầng sáng hoàn toàn giống nhau.
"Không tốt." Nhìn một màn kinh diễm trước mát, trong mắt Miểu Miểu toát ra mấy phần kinh hoảng. Có lẽ nàng ta đã cảm nhận được, sau một khắc nữa mình sẽ phải đón nhận cái gì. Nhưng mà, Cơ Động đã thi triển đến mức này thì nàng không cách nào ngăn trở nữa rồi. Đại Địa Nữ Thần Trượng trong tay huơ một vòng trên không trung, một quầng sáng xám xịt nồng đậm lóe lên, lập tức xuất hiện một bộ khải giáp màu xám tro, đem thân thể Miểu Miểu hoàn toàn bao phủ lại, đồng thời Đại Địa Nữ Thần Trượng trong tay nàng ta cũng biến mất.
Thần khí đúng là Thần khí, ngoài khả năng công kích, thì ra Đại Địa Nữ Thần Trượng lại có thể hóa thành khôi giáp tiến hành phòng ngự. Nhưng Miểu Miểu cũng không hề xông lên, bởi vì nàng không dám. Trong lòng nàng ta đã sinh ra một tia sợ hãi. Bởi vì sau khi Cơ Động biến ra thân thể của Song hỏa Quân vương, lúc ngọn lửa màu trắng sữa giữa lồng ngực hắn bùng cháy lên, thì Đại Địa Nữ Thần Trượng trong tay nàng rõ ràng đã run rẩy một chút. Là Thần khí thì đều có linh tính, cho nên khi cảm nhận được mối uy hiếp của ngọn lửa đó, Đại Địa Nữ Thần Trượng mới có phản ứng như thế. Miểu Miểu mơ hồ nghĩ ngợi, ngọn lửa trắng kia là cái gì, tại sao lại khiến cho nàng sợ hãi đến vậy?
Một Ma Sư sở hữu Cực hạn Song hỏa đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng rồi, không ngờ hắn còn có cả Hỗn Độn Hỏa. Cảm giác này đúng là không thể hình dung được! Miểu Miểu vẫn cho rằng tất cả những gì nàng trả giá đều xứng đáng. Phụ thân nàng, cũng là Minh chủ Ma Minh đời trước, lúc nàng mười tuổi đã nói cho nàng biết, thân là Minh chủ của Ma Minh thì vĩnh viễn không thể nào sống quá năm mươi tuổi. Bởi vì dòng tộc của nàng, đã lấy toàn bộ sinh mệnh lực của mình mà tẩm bổ nuôi dưỡng Đại Địa Nữ Thần Trượng. Nhưng Miểu Miểu vẫn không hề cảm thấy hối hận, vì nàng cảm thấy nó đáng giá. Con người ta bất quá sống hơn một trăm năm, sống quá bình thản thì sống lâu hơn cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chẳng thà làm một tia sáng diễm lệ bùng cháy lên.
Có Đại Địa Nữ Thần Trượng, nàng vẫn cho rằng mình gặp may mắn, bởi dù những trưởng lão Ma Minh, thực lực cao hơn nàng vẫn không thể tạo thành uy hiếp gì với nàng được. Vì vậy Minh chủ truyền thừa của Ma Minh trước giờ không hề xuất hiện vấn đề gì to tát. Nhưng mà, vào giờ khắc này, sự kiêu ngạo trong nội tâm nàng đã xuất hiện dao động. Mặc dù nàng sở hữu vận may, có được Thần khí trong tay, thì so sánh với Cơ Động trước mắt, tựa hồ vẫn kém hắn rất rất nhiều. Bởi dù cho hắn không có Thần khí, nhưng lại có tánh mạng dài hơn nàng, có hai ngọn lửa mang thuộc tính cực hạn, có Tổ hợp kỹ của bản thân, thậm chí còn có cả Hỗn Độn Hỏa.
Tại sao? Tại sao ông trời lại hậu đãi hắn như thế chứ?
Cho dù thực lực cường đại như thế nào, thì Miểu Miểu cũng chỉ là một thiếu nữ hai mươi mốt tuổi, làm sao mà tránh khỏi trong lòng không sinh ra chút cảm xúc ghen tỵ cho được.
Ngọn lửa vàng kim chói chang hòa cùng với ngọn lửa màu đen thâm thúy, trong một tích tắc đã từ trên Liệt Diễm song kiếm cuồn cuộn bắn ra. Chỉ khác mỗi chỗ, ngọn lửa vàng kim thì ngưng tụ thành một cái chùy khổng lồ, mà ngọn lửa màu đen, lại ngưng kết thành một tầng băng cứng rắn đen kịt, giống như màu sắc trên thân của Diễm kiếm vậy.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Thực Nhật Phượng Hoàng, đồng thời cũng phun ra toàn bộ Ma lực của chúng. Hai màu đen trắng đan vào nhau trên không trung, tạo thành một cảnh tượng cực kỳ diễm lệ, một cái Âm Dương Ngư khổng lồ lơ lửng giữa tầng không.
Không sai, Cơ Động chính là đang thi triển kỹ năng của hai Đại Quân Vương. thông qua Liệt Diễm song kiếm trong tay. Hắn rõ ràng cảm giác được, mỗi lần Linh Hồn Hỏa bùng lên, thì Liệt Diễm song kiếm dường như cũng xuất hiện những biến hóa cực kỳ vi diệu. Bởi lúc này, hắn đồng thời phóng thích cả hai Tất Sát Kỹ, nhưng chỉ tiêu hao một nửa Ma lực so với quá khứ mà thôi. Điều này hiển nhiên là vì tác dụng của hai đại Thứ Thần khí.
Khi Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Cấm Bách Thiên Diễm Dương Chùy, và Tất Sát Kỹ của Hắc Ám Viêm Ma Vương, Cấm Bách Thiên U Diễm Băng, đồng thời được phóng thích ra từ Liệt Diễm song kiếm, thì ngay thời khắc ấy hắn liền có cảm giác, dường như hai thanh kiếm này đang hô ứng lẫn nhau vậy.
Chung quanh cơ thể Cơ Động đã bao phủ hoàn toàn bởi quầng sáng của của ngọn lửa hai màu đen trắng thuần túy. Đây là lần đầu tiên Cơ Động đồng thời phóng thích hai Đại Tất Sát Kỹ. Lúc trước, khi hắn thi triển Nhật Nguyệt Âm Dương Giới, hai Tất Sát Kỹ này đều phân biệt trước sau mà phóng ra. Chỉ có thời khắc trước mắt này, dưới sự phối hợp của Linh Hồn Hỏa, hắn đã có thể phóng thích một lúc cả hai Đại Tất Sát Kỹ. Thân thể Song hỏa Quân vương, cuối cùng đã bộc lộ ra lực lượng mạnh nhất. Trong cơ thể hắn bây giờ, một nửa thân là Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, nửa kia là Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa, cảm giác kỳ dị mà vô cùng tuyệt vời lan tỏa khắp toàn thân Cơ Động.
- Hợp nhất! Liệt Diễm Kiếm!
Ánh sáng chói lọi của Cực hạn Song hỏa bùng nổ, hai thanh trọng kiếm dài hơn chín thước, mang theo Diễm Dương Chùy cùng U Diễm Băng, cứ như vậy trong nháy mắt hòa làm một thể trên đỉnh đầu Cơ Động.
Ngay khi chúng hợp nhất, một tiếng rít vô cùng bén nhọn, dường như muốn xé toạc linh hồn, lanh lảnh vút lên từ trong hai thanh trọng kiếm. Cơ Động chợt có cảm giác, Linh Hồn Hỏa trong cơ thể hắn dường như muốn trào thoát ra bên ngoài. Liệt Diễm song kiếm giống như một xoáy nước khổng lồ, cơ hồ ở trong phút chốc đã cắn nuốt toàn bộ lực lượng trong người hắn. Mà Linh Hồn Hỏa, lúc này đã trở thành mối liên lạc duy nhất của hắn với hai thanh trọng kiếm.
Không chỉ Liệt Diễm song kiếm, mà Lục Long Lục Xà đang chống đỡ màn hào quang quanh người Cơ Động trong nháy mắt cũng vỡ tan, biến thành Hỏa nguyên tố thuần túy nhất, điên cuồng hướng Liệt Diễm song kiếm ào ào cuộn tới. Liệt Diễm song kiếm thì giống như một cái vực sâu không đáy, tham lam cắn nuốt toàn bộ Ma lực mà chúng sinh ra.
Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi, Đại Diễn Thánh Hỏa Long Mao Đài và Ngũ Lương, cũng thừa nhận sự cắn nuốt giống như vậy. Ma lực khổng lồ của bọn chúng bị quét sạch trong nháy mắt. Đại Diễn Thánh Hỏa Long chỉ có thể bằng vào lực lượng mạnh mẽ của cơ thể mới có thể chống đỡ, phi hành trên không trung. Còn Hỏa Nhi đã trực tiếp quay về Chu Tước thủ trạc.
Cơ Động vô cùng kinh hãi, vốn hắn chỉ muốn đem toàn bộ lực lượng của mình chém ra, xem tột cùng sẽ phát sinh hiệu quả như thế nào. Ý tưởng của hắn là tập trung toàn bộ sức công kích của Quần Thể Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới lại, đánh sâu vào Đại Địa Nữ Thần Trượng và Ngũ Hành Đại Trận. Nhưng hắn không hề nghĩ tới, khi Liệt Diễm song kiếm tổ hợp cùng một chỗ, lại sinh ra lực thôn phệ kinh khủng như thế. Nếu như không có Linh Hồn Hỏa tồn tại, có lẽ linh hồn của hắn cũng sẽ bị cắn nuốt mà tiêu tan rồi.
Cái này, là lực lượng của mình sao? Trong lòng Cơ Động thoáng run rẩy. Cho dù có Linh Hồn Hỏa chống đỡ, hắn vẫn khó mà tin tưởng cho được.
Song kiếm hợp bích, phát ra thanh âm inh ỏi đinh tai, làm cho Ngũ Hành Đại Trận trên bầu trời kịch liệt chấn động. Tổ hợp Ma lực tạo thành từ Ngũ Hành Đại Trận, cũng không cách nào ngăn cản nổi thanh âm này. Những Ma Sư Lục Quan của Ma Minh có cảm giác linh hồn của mình giống như vừa bị đánh trúng một đại chùy vậy. Nếu không phải do Ngũ Hành Đại Trận tạo nên một tổ hợp Ma lực hết sức cường đại chỉ sợ bọn họ đã không cách nào chống đỡ đến giờ rồi.
Song kiếm hợp bích, tràn ngập khắp không gian là những thanh âm khó mà hình dung được. Hư ảnh hai Đại Quân Vương đã hoàn toàn biến mất, nhưng sau lưng Cơ Động, lại hiện lên một thân ảnh kỳ lạ khác. Một thân ảnh màu đỏ, không phải là Đồ Đằng, mà chân chính là một nhân ảnh đỏ rực lửa hồng. Hết sức hư ảo, hoàn toàn trong suốt, nhìn qua giống như là một tầng sương mù mỏng manh vậy. Cái hư ảnh này được tạo thành như thế nào, tại sao lại xuất hiện, Cơ Động hoàn toàn không biết, chẳng qua hắn mơ hồ cảm giác được, hư ảnh này cùng với Liệt Diễm song kiếm có liên quan. Hơn nữa, từ tình trạng hư ảo, trong suốt của hư ảnh, hắn cũng biết, Ma lực mà hắn phóng thích còn xa xa không đủ để triệu hồi lực lượng của hư ảnh.
Màu đỏ này, trừ Cơ Động ra, chưa một kẻ nào từng thấy qua. Mà chính bản thân Cơ Động, thỉnh thoảng mới nhìn thấy trên người Liệt Diễm mà thôi. Đây cũng không phải màu đỏ của Bính Hỏa, mà là một loại màu đỏ hết sức đặc thù.
Thân ảnh rực lửa hồng này cao chừng trăm thước, hai cánh tay chụm lại trên đỉnh đầu, trong bàn tay hư ảnh, một thanh cự kiếm dài cũng dài đến trăm thước, đâm thẳng lên trời cao.
Trước người Cơ Động tràn ngập một màu đỏ rực, Liệt Diễm song kiếm trong tay của hắn cũng đã biến thành màu sắc kỳ dị, mà cực kỳ đẹp đẽ này.
Hàng loạt thanh âm vù vù kịch liệt không ngừng phát ra từ khải giáp Đại Địa Nữ Thần Trượng trên người Miểu Miểu. Nàng ta đã cảm giác được, Đại Địa Nữ Thần Trượng chiếm vị trí cao nhất trong lòng hòa cùng một thể với mình này, đang tràn ngập một hơi thở sợ hãi. Đúng, Thần khí này đang sợ hãi!
- Không, chuyện này quyết không thể có! Đại Địa Nữ Thần Trượng, người là Thần khí a! Làm sao người đối mặt với Thứ Thần khí của Cơ Động kia lại cảm thấy sợ hãi cơ chứ?
Nhưng sự thật không phải tùy theo ý nghĩ của nàng mà thay đổi. Ở giữa chiến trận, tầng tầng hư ảnh không ngừng từ Đại Địa Nữ Thần khải giáp tán ra, mà thân thể Miểu Miểu dưới sự khống chế của nó không ngừng lùi về phía sau.
Trong không khí, Ma lực xám xịt tràn ra từ Thần khí Đại Địa Nữ Thần Trượng vốn dày đặc tựa như keo thì khi tiếp xúc với sắc đỏ kỳ dị kia, liền giống như băng tuyết tan rã dưới ánh mặt trời lập tức biến mất.
Ngay lúc này, tại vị trí của hư ảnh rực lửa đó, một luồng hào quang đỏ rực cao hàng trăm mét ngùn ngụt đâm thẳng lên trời cao. Đồng thời, oanh một tiếng, Ma Vực của Đại Địa Nữ Thần Trượng và Ngũ Hành Đại Trận trong nháy mắt tan tành. Hai mươi lăm Ma Sư của Ma Minh và tọa kỵ lập tức bị chấn văng tán loạn, máu tươi tung tóe phun ra, hiển nhiên đã bị thương rất nặng. Bạn đang đọc chuyện tại Đọc Truyện
Nhưng bọn họ thật rất may mắn rồi, bởi vì quầng sáng đỏ rực xuất hiện sau khi song kiếm hợp bích kia, chân chính không công kích bọn họ. Chẳng qua đó chỉ là chấn động, dư ba sau khi Quang kiếm màu đỏ ngưng tụ mà thôi.
Không ai có thể tưởng tượng nổi, chỉ mới thành hình kỹ năng thôi, cũng đã đột phá toàn bộ Ma Vực của Thần khí Đại Địa Nữ Thần Trượng và Ngũ Hành Đại Trận. Điều này, có thể là sự thật sao?
Ngay cả Cơ Động cũng vô pháp tin tưởng. Mặc dù hắn phóng thích ra thân thể của Song hỏa Quân vương, phóng thích ra sáu cái Ngũ Hành Pháp Trận, cộng với Ma lực bản thân, Ma lực của Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Hỏa Nhi, trong nháy mắt tăng lên đến trình độ cực kì kinh khủng, còn có cả Tồn Trữ Pháp Trận tích trữ Lục Long Lục Xà, thì cùng lắm những lực lượng này tối đa chỉ chạm đến ranh giới của một Chí Tôn cường giả mà thôi. Nhưng rõ ràng trước mắt, thanh kiếm đỏ rực xinh đẹp này, lại tràn ngập sung mãn một loại lực lượng mà Cơ Động không thể hiểu không thể biết! Nó hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Nhật Nguyệt Âm Dương Giới.
Nhật Nguyệt Âm Dương Giới là Sơ Cấp Tất Sát Kỹ, mà cũng không cùng một cấp độ với nó, thì đã chứng minh một điều, công kích do Song kiếm Hợp bích của Cơ Động tạo ra, đã đạt đến trình độ Trung Cấp Tất Sát Kỹ. Phải biết, hắn chẳng qua chỉ là một Ma Sư Lục Quan thôi! Lực lượng hắn vừa thi triển lúc nãy, đã không thể dùng hai chữ kỳ tích đơn thuần để hình dung nữa rồi.
Không phải là lực lượng của hắn! Chẳng lẽ? Chẳng lẽ là lực lượng của Liệt Diễm song kiếm? Đúng vậy, đây giống như là trong nháy mắt khi Song kiếm Hợp bích, Liệt Diễm song kiếm đã bị Linh Hồn Hỏa của hắn thiêu đốt mà tạo nên cái gì đó.
Bất kỳ suy nghĩ nào lúc này cũng dư thừa, vì điều đó đã không có ý nghĩa gì nữa! Thanh kiếm đỏ rực kia rốt cục vẫn phải vung lên, mang theo ý chí, mang theo Ma lực không gì sánh nổi mà chém xuống.