Ám Dục Hoành Lưu

Chương 43




Phía trên hôn Chu Giai, phía dưới hai tay giữ mông cậu ép sát vào háng mình, Hà Dã như hóa thành dã thú điên cuồng, chỉ hận ăn được thịt Chu Giai vào bụng xong mới chịu dừng.

Chu Giai phóng đãng để yên cho Hà Dã thực hiện bất cứ hành động nào trên cơ thể cậu. Cậu đắm chìm trong khoái cảm Hà Dã dành cho cậu, quấn lấy cơ thể Hà Dã, lắc eo phối hợp với sự va chạm của hắn, trong miệng rên rỉ. Cứ một lúc Hà Dã lại nhẹ nhàng, cứ một lúc Hà Dã lại mạnh bạo, ngón chân cậu cứ co rụt lại chà nhẹ lên sau mông Hà Dã, chà đến mức mảng da ấy cũng nóng lên.

Chú chim của Hà Dã vừa cứng vừa nóng, khuấy đảo bên trong cái mông của Chu Giai như trào ra cả nước, khi rút ra cắm vào đều tạo ra âm thanh bạch bạch, mặc dù đã ẩn núp trong chăn nhưng vẫn khiến người ta nghe mà đỏ mặt, nghe đến nóng bừng cả người.

Chu Giai cảm thấy mình sắp bắn rồi, Hà Dã quá mạnh mẽ, cứ làm cậu mãi mà không chịu dừng chút nào. Cậu sướng đến mức cả người ngứa ngáy, chỉ có thể dán sát lên người Hà Dã, một tay mò xuống nơi bị Hà Dã cắm, nhét một ngón tay trắng nõn vào, một tay cầm lấy anh em đang cương của mình mà tuốt lên tuốt xuống. Một lát sau, sau huyệt cùng bị hai phe kích thích, không ngừng co chặt, thịt huyệt bên trong hút cắn.

“ĐM!”

Hà Dã bị bên trong mông Chu Giai hút cắn, dương v*t lại cương lên. Hắn nhìn đôi mắt khép hờ của Chu Giai, tay hắn đặt lên bàn tay đang tự an ủi của Chu Giai.

“A~ Đừng!”

Quy đầu của Chu Giai được lòng bàn tay thô ráp của Hà Dã chạm vào, trong phút chốc cậu không chịu nổi mà cong chân kẹp chặt lấy eo hắn. Hà Dã hít một hơi, vội vàng rút vũ khí đang đâm chọc sau huyệt của Chu Giai, đặt trước cửa hang, bị cái miệng nhỏ khít ấy không ngừng ngậm lấy hút vào.

Lồng ngực phập phồng lên xuống, Hà Dã thở hồng hộc sờ tay lên cái miệng nhỏ đằng sau của Chu Giai, cảm giác chỗ đó có hơi sưng lên, hôn cậu hỏi: “Có đau không?”

Chu Giai đè dương v*t của mình dính lên bụng, cũng thò tay xuống sờ thử, thở gấp nói: “Không đau, có hơi tê.” Vừa nói ánh mắt vừa đảo qua nơi khác, sau một lát lại trở về gương mặt Hà Dã, cậu liếm môi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Anh đi vào…có hơi ngứa.”

Hà Dã nghe thấy, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Chu Giai, ngón tay sờ lên miệng huyệt phía sau rồi chen vào, nhanh chóng rút ra cắm vào mấy lần. Sau đó hắn còn cố ý bôi dịch thể dính trên ngón tay lên đầu v* trái của Chu Giai, xoa nắn chơi đùa nó, cười nói: “Đại Hắc Xà mệt rồi, cho nó nghỉ ngơi đã.”

Chu Giai nghe vậy liếm môi, nhướn mày hừ hừ, giọng khàn đặc: “Đúng là anh không được…Ưm!”

Hà Dã tay nghịch đầu v*, há miệng cắn lên môi Chu Giai, vói lưỡi vào bên trong quấy rối một trận lại đi ra. Hắn lại cắn lên đầu v* bên phải của cậu một phát, ngẩng đầu lên híp mắt nhìn cậu, nói: “Em có biết cợt nhả khiêu khích Đại Hắc Xà sẽ có hậu quả gì không?”

Chu Giai uốn éo vòng eo, đưa tay cấu véo lên cơ bụng săn chắc của Hà Dã, không biết sống chết chà ngón chân lên sau mông hắn, nín cười nói: “Không biết, em chỉ biết Tiểu Hắc Tử không ổn cho lắm.”

Hà Dã nghe vậy, ánh mắt biến đổi. Đó là tinh thần chiến đấu được khơi dậy của những người đàn ông sau khi bị khiêu khích, với khí thế thề không bỏ cuộc.

Hết lần này tới lần khác Chu Giai còn khiêu khích Hà Dã, sờ tay vào chim hắn, ngón tay còn vân vê quy đầu tròn tròn phồng lên, cậu thở hổn hển nhướn mày: “Hay là chúng ta đổi thử xem? Anh nằm, em đến?”

Hà Dã nhìn Chu Giai, nhìn rất lâu. Ánh mắt kia khá là… Chu Giai bị hắn nhìn đến mức nổi da gà, đỏ mặt dời mắt đi, im lặng không dám cợt nhả thêm câu nào nữa.

Hà Dã thở gấp, duỗi tay với lấy hộp bao cao su và bôi trơn nhét ở kẽ hở đầu giường. Sau khi lấy được, hắn nhét vào tay Chu Giai, kiên quyết nói với cậu: “Xé ra rồi đeo vào cho anh.”

Chu Giai cầm lấy cái gói nhỏ vuông vuông, nghe thấy giọng khàn khàn của Hà Dã thì mím chặt môi, ngoan ngoãn xé gói ra, cầm màng cao su trong suốt đưa tay xuống. Cậu đeo bao cao su cho Hà Dã, vừa đeo vừa lẩm bẩm: “Lần trước là do anh đeo quá chặt, còn không bóp hết không khí ra nên mới bị thủng…Anh phải làm giống em đây này.”. Kiếm Hiệp Hay

Hà Dã mắt tối sầm quan sát Chu Giai đeo bao cao su lên dương v*t cho hắn. Đến khi Chu Giai chuẩn bị xong, hắn bèn ôm lấy lưng cậu ngồi thẳng trên người mình. Chu Giai giật cả mình, lập tức ôm lấy vai hắn. Hà Dã không nói năng gì, một tay ôm sát Chu Giai, một tay kéo chăn ra đầu giường, mở tung cái chăn trùm lên cái giá gỗ ở đó.

Chu Giai còn chưa rõ Hà Dã định làm gì, Hà Dã đã quỳ chân di ra đầu giường mấy bước, đặt cậu lên cái chăn, một tay giữ lấy một bên bắp đùi cậu tách ra hai bên, áp lên eo cậu.

Cái mông Chu Giai được Hà Dã ôm lấy, đầu gối của Hà Dã đặt lên kệ đầu giường, hắn nhấc eo từ từ nhét vũ khí của mình chen vào trong thân thể Chu Giai. Chu Giai ôm cổ Hà Dã, cúi đầu nhìn xuống dưới, nhìn cây hàng vừa to vừa cứng hoàn toàn chui vào trong cơ thể mình, ngửa cổ nức nở rên rỉ.

Hà Dã một tay vòng qua giữ eo Chu Giai, một tay vắt ngang qua vai cậu túm chặt đầu giường, eo bắt đầu hoạt động, động tác vừa nhanh thô bạo.

Chu Giai bị Hà Dã rút ra tiến vào, thi thoảng lại nghiền qua xung quanh điểm mẫn cảm, ngửa cổ há miệng kêu không ra tiếng, da đầu tê dại, sau lưng đau nhức, co chân siết chặt mông hắn.

Hà Dã làm Chu Giai rất rất không kiềm chế, cắm đầu cắm cổ mà làm, mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm Chu Giai. Hắn hôn cậu, liếm cổ cậu, cổ họng khàn khàn hỏi: “Có được không ư? Hửm? Làm em như vậy, anh vẫn không được à?”

Chu Giai bị khống chế, cảm thấy sự ngứa ngáy trên thân thể mình đều bị những cái va chạm của Hà Dã làm cho biến mất, miệng nhếch lên nhưng lại giống như muốn khóc. Cậu nghe thấy Hà Dã vẫn cứng cổ hỏi cậu vấn đề được hay không được, hai tay cào lên sau lưng hắn, rên rỉ không thành câu trọn vẹn.

“Được…Được…Còn không được sao?…A…Ha…Đừng có làm chỗ đó…Em không ổn…Hà Dã!”

Hà Dã tức cười, ôm eo cậu, tay mò xuống dưới xoa mông Chu Giai, còn vỗ bốp một cái lên mông cậu, nói: “Anh vẫn cảm thấy chưa ổn, chơi em bắn ra thấy sao? Hửm? Chậc…Đừng có hút chặt như thế chứ!”

Nghe thấy hai chữ “chơi bắn”, cơ thể Chu Giai run lên, cậu lắc đầu ưm a nghẹn ngào nói không được, nghe thấy cái giá đầu giường bị động tác của cậu và Hà Dã làm cho vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt. Mặt cậu đỏ gay, Chu Giai há miệng cắn lên vai Hà Dã, cầu xin hắn: “Nhanh lên đi, nhanh lên đi…A, em không chịu được…!”

Hà Dã nghiến răng đâm mạnh vào trong cơ thể Chu Giai, ghìm lấy cơ thể cậu lên người hắn, sau đó thu tay về xoa dịu cậu nhỏ đã cứng rắn đến phát đau của Chu Giai.

Gần như Chu Giai thét lên tiếng kêu chói tai, lắc eo muốn trốn khỏi khoái cảm nổ tung. Hà Dã không cho cậu trốn, giữ chặt lấy eo cậu, thô bạo đâm chọc, còn thủ dâm giúp cậu.

Đến thời điểm cao trào, Chu Giai cứ tưởng rằng cậu đã bị Hà Dã làm đến ngất xỉu trên giường. Cái loại cảm giác vừa kích thích vừa mãnh liệt này một khi được trải nghiệm khiến cậu vừa thích vừa sợ.

Hà Dã cũng không kiên trì được nữa. Lúc Chu Giai bắn tinh, cái lỗ phía sau cắn rất chặt, khiến hắn trực tiếp “vứt vũ khí” đầu hàng, hung ác chen vào bên trong thân thể cậu, bắn toàn bộ vào trong bao cao su.

Chu Giai thở hổn hển, ôm lấy cổ Hà Dã, môi kề môi hắn. Hà Dã ôm chặt cậu, hôn cậu, cổ họng còn bật ra tiếng cười vui sướng.

Hôn đủ rồi, Chu Giai thở phào nhẹ nhõm, cả người mềm oặt dán lên người Hà Dã, cảm nhận dương v*t của Hà Dã trượt ra khỏi cơ thể cậu, cúi đầu nhìn, có chút đắc ý đụng trán lên cằm hắn, nói: “Thấy chưa?”

Hà Dã tụt bao cao su ra, ném vào trong thùng rác, ôm lấy eo Chu Giai ngã xuống giường, sau đó kéo chăn lên đắp. Hắn khoan khoái mơn trớn cơ thể ướt đẫm mồ hôi của cậu, hôn khóe miệng cậu, hỏi: “Thấy gì?”

Chu Giai nói: “Bao cao su không bị thủng đó.”

Hà Dã ngây người, cười ra tiếng, ôm lấy Chu Giai, để cậu nằm đè lên người hắn, nói: “Ừ, sau này đeo bao là việc của em.”

“C*c.”

Chu Giai há miệng cắn lên đầu v* đậm màu của Hà Dã, áp mặt vào lồng ngực đang đập thình thịch, liếm môi thở gấp nghỉ ngơi, hưởng thụ tình yêu tốt đẹp qua những cái vuốt ve.

Hà Dã híp mắt, tay sờ lên mặt Chu Giai, sờ một lúc lại không đứng đắn nhét ngón tay vào trong miệng cậu.

Chu Giai ngắm Hà Dã kĩ càng, cắn lấy ngón tay hắn không cho di chuyển, sau đó nghĩ đến vết thương trên đầu ngón tay hắn, vội vàng túm lấy tay hắn lôi ra cẩn thận quan sát.

Ừm, tốt rồi, lên da non rồi.

Hà Dã quan sát chăm chú động tác của Chu Giai, ôm lấy cậu, lại tranh thủ lần mò ra sau huyệt của cậu. Chu Giai được vuốt ve mà rên hừ hừ, nghĩ đến vừa rồi Hà Dã nói làm một lần không đủ, cái mông lại siết chặt lấy ngón tay đang chọc vào của Hà Dã ngay lập tức.

Nhưng Hà Dã chỉ sờ một cái thăm dò, sau đó hắn xoa nắn hai gò mông Chu Giai nói: “Hơi sưng, không làm nữa.”

Chu Giai nghe vậy nhúc nhích hai chân, chạm tay lên vuốt môi Hà Dã, hỏi hắn: “Anh muốn làm không?”

Hà Dã không trả lời, nhưng thứ đồ chơi cương cứng bên dưới đang chọc vào bắp đùi Chu Giai, câu trả lời đã quá rõ ràng.

Chu Giai thở dốc một tiếng, hôn lấy lòng bàn tay rụt lại của Hà Dã, dịu dàng nói: “Muốn làm thì làm, anh làm nhẹ nhàng thôi, đừng có giống như vừa rồi, chắc sẽ không sao đâu.”

Hà Dã cười, lắc đầu nói: “Anh sợ anh không khống chế được. Em quá lẳng lơ, anh vừa chạm vào là không chịu nổi, chỉ muốn chơi em mạnh bạo thôi.”

Chu Giai đỏ mặt nhìn hắn, không còn chút khí thế nào nói: “Còn dám nói em lẳng lơ nữa là em đánh anh đấy, anh có tin không?”

Hà Dã cười không dừng được, giơ tay vỗ bốp lên mông Chu Giai mấy phát, vỗ đến mức khiến Chu Giai ngẩn người.

Hà Dã nói: “Anh tin, nhưng mà lần sau anh vẫn dám nói.”

Chu Giai vừa tức vừa buồn cười, chống tay lên giả bộ muốn đánh hắn lại bị Hà Dã ôm lấy đè xuống giường, môi kề môi khó tách rời.