Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 849: Tặng cho tiểu vương tử




Không chỉ Lâm Yên mà mắt của Hạ Nhạc Phong và Mạc Thư Vân cũng sáng rực lên.

“Bốc phải chúng ta đi mà, đây là tặng không điểm đó!” Mạc Thư Vân kích động cầu nguyện.

“Nhất định phải bốc thăm trúng chúng ta! Tốt nhất là ba vòng đấu của Gió Táp đều đụng phải chúng ta!” Nhưng kết quả lại khiến Mạc Thư Vân và Hạ Nhạc Phong thất vọng, đối thủ của Gió Táp không phải là đội xe nhà họ Hạ mà là...

“Đội xe Truy Phong!” Cái tên này vừa được gọi lên thì Lâm Yên suýt nữa cười chảy cả nước mắt.

Đội xe Truy Phong là đội xe hàng đầu của bảng C, đứa nhỏ Bùi Vũ Đường này thật sự quá xui xẻo.

Thậm chí, Lâm Yên còn có thể tưởng tượng ra gương mặt của Bùi Vũ Đường lúc này.

Bùi Vũ Đường mặt mũi méo xệch bước lên sân khấu bắt tay với ông chủ đội xe đổi địch rồi quay đầu, lập tức rời đi.

Xem ra cái danh “tiểu vương tử tặng quà” của Bùi Vũ Đường không phải là hư danh.

Đau khổ nhất là, vị đội trưởng mà cậu ta tốn rất nhiều tiền để mời về kia lại không được ra sân...

Không cần phải nghĩ nhiều, Gió Táp thua trận vô cùng thảm thiết.

Cả quá trình có thể dùng một từ “vô cùng thê thảm” để hình dung, ngay cả Lâm Yên cũng không đành lòng đi xem.

Tại khu chuẩn bị của đội xe Gió Táp, Bùi Vũ Đường thở phì phò nói: “Tôi cảm thấy tôi bị thế giới này ghim rồi.

Tại sao lại là Truy Phong chứ?! Bọn họ muốn đuổi theo gió thì cứ đuổi theo gió đi!” “Đúng vậy đó ông chủ, chúng ta bị thế giới này ghét bỏ rồi! Dựa vào đâu mà ngay trận đầu tiên chúng ta đã gặp đội xe hàng đầu chứ? Cái đội xe Truy Phong kia không đuổi theo gió mà lại đuổi chúng ta làm cái gì?!” “Ở...

nhưng mà tên đội xe của chúng ta không phải là Gió Táp sao?” Một đội viên nào đó cẩn thận nhìn Bùi Vũ Đường.

“Đuổi theo cơn Gió Táp...

đúng là đuổi theo chúng ta thật...” Đội viên kia nói xong, Bùi Vũ Đường lập tức trừng mắt nhìn cậu ta, nói: “Cậu bị sa thải!” Đội viên vừa bị sa thải: “...”

Trên đường đua, sau khi trận thua thảm hại của Gió Táp kết thúc thì tiếp tục diễn ra những cuộc tranh tài khác.

“Đội xe NG và đội xe nhà họ Hạ.” Tên đối thủ được công bố, Mạc Thư Vân lập tức kích động chắp tay: “Ông trời phù hộ, trận đầu tiên đại công cáo thành rồi!” Đội xe NG là một đội xe sơ cấp, hơn nữa còn là đội xe mới thành lập cách đây mấy tháng.

Trong mắt Mạc Thư Vân thì đội xe này còn dễ ăn hơn cả đội xe Gió Táp.

Các đội viên bị bốc thăm trúng cũng lục tục ra sân.

Đội xe nhà họ Hạ rút được Vân Hiên, Hạ Nhạc Phong và một người nữa.

“Cố gắng lên.” Lâm Yên mỉm cười, cổ cũ bọn họ.

“Chị...

yên tâm đi!” Vân Hiên cười nói với Lâm Yên.

Trước khi trận đấu bắt đầu, ông chủ của NG đanh mặt bước lên sân khấu bắt tay với Hạ Định Khôn.

Sau đó cuộc đua nhanh chóng được bắt đầu.

Hạ Nhạc Phong là người đầu tiên ra sân, chẳng biết xảy ra chuyện gì mà cậu ta khởi động xong lại đột nhiên dừng lại, thẳng thắn bị KO (knock out)! Sau đó, nhờ có Vân Hiên cùng một đội viên khác, nhà họ Hạ mới thắng được trận này.

Sau khi trận đấu kết thúc, Hạ Nhạc Phong đen mặt lúng ta lúng túng quay trở lại khu chuẩn bị.

“Đây là cái cậu gọi là cậu lên cậu cũng thắng được?” Mạc Thư Vân nhìn Hạ Nhạc Phong.

“Đây là ngoài ý muốn! Hoàn toàn là ngoài ý muốn!”