Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 816: Có lẽ là bug




Lâm Yên nhìn anh ta, trải nghiệm lần này không đủ để cô cảm thấy thỏa mãn.

Anh ta gật đầu, giải thích: “Tác dụng của khoang thuyền này là giúp người chơi tiến vào trạng thái ngủ say, cái mũ kia có tác dụng liên kết vỏ đại não và hệ thần kinh của cô với hệ thống.

Cô có thể tạm hiểu là ý thức của cô tiến vào thế giới trong game mà độ cảm nhận của ý thức trong game là 100%, nên tự nhiên cô sẽ có cảm giác vô cùng chân thật.”

Lâm Yên đần mặt nhìn anh ta.

Sao cô nghe mà chẳng hiểu gì cả?

Thế nhưng sau khi cô vào thế giới trong game thì nó gần như không có bất cứ cái gì khác biệt với hiện thực, đây là điểm khiến Lâm Yên ngạc nhiên nhất cũng là điểm hấp dẫn cô nhất.

“Trò chơi cũng ẩn chứa hiện thực mà thôi.”

Cuối cùng, người đàn ông như cười như không nhìn cô.

“Trò chơi ẩn chứa hiện thực?”

Lời nói của anh ta không khỏi khiến Lâm Yên cảm thấy buồn cười, trò chơi có thể ẩn chứa cả hiện thực kiểu gì?

Trong hiện thực cô là loại người vô sỉ không biết xấu hổ thế kia sao? Tất nhiên, Lâm Yên không để bụng lời này của anh ta.

“Đúng rồi.” Đột nhiên Lâm Yên nhớ ra cái gì đó, “Ông chủ, chơi game này có cần phải đăng kí tài khoản hay gì đó không?”

“Không cần.” Anh ta nhìn Lâm Yên, nói: “Khoang thuyền và mũ VR được thiết kế để phân biệt ý thức của từng người chơi.

Cô có thể coi như là từ lần đầu tiên cô tiến vào trò chơi thì tài khoản của cô đã được xác định rồi, mà tài khoản đó chỉ thuộc về cô.”

Lâm Yên nghe vậy liền sững sờ: “Không phải đầu, lúc tôi vào game thì đã có một nhân vật rồi.

Hệ thống còn nói chào mừng tôi quay lại, nói tôi đã từng tạo nhân vật rồi...”

Ánh mắt của người đàn ông đột nhiên lóe sáng một cách khó hiểu.

Sau một hồi, anh ta nói: “Có lẽ là bug.”

Trong trí nhớ của Lâm Yên, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với game nhập vai thực tế ảo như thế này.

Cô không quá hiểu về thể loại game cho nên ông chủ đã nói là bug thì cô cũng chỉ có thể cho rằng nó là bug.

“Ông chủ, trò chơi này tuyệt quá...

tôi có thể tiếp tục sao?” Lâm Yên nhìn khoang thuyền, trong lòng có chút nóng lòng muốn thử.

Lần trước rõ ràng cô bị hệ thống gài bẫy khiến mình thành kẻ bị hại, trở thành một nhân vật hoành hành ngang ngược, nếu không sao cô có thể bị NPC truy sát?

“Nghỉ ngơi đi.” Anh ta nhìn Lâm Yên, “Cô ở trong game đã chết một lần rồi, cần phải nghỉ ngơi.

Lúc này không thích hợp để tiếp tục chơi nữa.”

Lâm Yên: “...”

Người đàn ông này nói thật khó hiểu, trong hiện thực cố vô cùng khỏe mạnh, hoàn toàn không làm sao hết thì sao phải nghỉ ngơi?

Hơn nữa người chết là nhân vật trong game chứ không phải là cô.

“Nếu có nhiều người để cùng chơi với nhau thì tốt rồi.” Lâm Yên không nhịn được phải cảm thán.

Trò chơi này rất vui, cũng rất kích thích.

Thế nhưng sau khi vào game rồi chỉ có thể tương tác với NPC thì cứ cảm thấy thiếu cái gì đó, nếu có thật nhiều người chơi...

“Có lẽ cô hiểu lầm cái gì đó với trò chơi này rồi.” Đôi mắt xanh lục nhìn thẳng vào Lâm Yên, “Trong game này có rất nhiều người chơi.”