Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 751: Mày nhảy thay tao




Bùi Duật Thành: “...”

“Cô cần nghỉ ngơi.” “Không cần nghỉ ngơi! Tao muốn ra ngoài chơi cơ! Mau dẫn tạo ra ngoài chơi đi! Chẳng lẽ mày muốn để tạo ở nhà một mình vào ngày lễ thế này à? Quá tàn nhẫn! Đừng nghĩ mày không chế được cơ thể tạo thì không thèm nhìn đến mong muốn của tao nhé, nếu mày không dẫn tạo đi chơi thì tao...

cứ sẽ làm ầm lên đấy!!!” “Hoa cầm trong lòng, tôi muốn mang em về nhà, trong quán bar khuya khoắt đầu biết được thật giả.

Mời người lắc lư thỏa thích, quên đi nỗi đau trong lòng, em là người hấp dẫn nhất em có biết chăng...

Tới đây nào vẽ cùng tôi nào, vẽ rồng bên trái, vẽ cầu vồng bên phải...” Lâm Yên lèm bà lèm bèm chán chê, cuối cùng còn nghêu ngao hát.

Bùi Duật Thành: “...”

Trước mặt anh, cô luôn tỏ vẻ cực kì ngoan ngoãn, dường như đây là lần đầu tiên anh thấy một bộ mặt khác của Lâm Yên.

Bùi Duật Thành đang đau đầu thì đột nhiên Bùi Vũ Đường từ trong nhà đi ra.

“Trời ạ, chị dâu, chị đã đi đâu thế? Em tìm chị cả nửa ngày rồi, gọi điện không thấy nhấc máy, làm em lo chết mất!” Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên liền yên lòng.

“Sao cậu lại ở đây?” Bùi Duật Thành hỏi Bùi Vũ Đường.

“Hôm nay không phải lễ Tình nhân sao? Anh cả nhà em không ở nhà nên em sợ chị ở một mình sẽ buồn rồi lại nghĩ vẩn vơ, cho nên em mới cố ý tới đây chơi với chị!” Bùi Vũ Đường nịnh nọt.

Bùi Vũ Đường vừa nói vừa cẩn thận quan sát biểu cảm của Lâm Yên: “Chị dâu, đúng là có đôi khi anh cả nhà em hơi vô tâm.

Nhưng chị đừng buồn, chẳng qua công việc của anh ấy bận rộn quá mà thôi...” Bùi Duật Thành quét mắt nhìn Bùi Vũ Đường, hiện tại anh đã bị tiếng hát lèm bèm không ngừng nghỉ của Lâm Yên tẩy não cho nên cuối cùng vẫn cất bước ra khỏi biệt thự.

“A? Chị dâu, chị dâu?” Bùi Vũ Đường vội vàng đuổi theo, “Chị dâu vừa mới về đã lại muốn đi đâu thế?” “Lâm Yên” không chút biến sắc nói: “Nhảy disco.” Bùi Vũ Đường: ???” Di...disco?!! Lễ Tình nhân mà chị dâu lại một mình đến quán bar nhảy nhót, đây chẳng phải là nhảy vào ổ sói hay sao? Bùi Vũ Đường sợ chết khiếp, lập tức theo sát: “Chị dâu, chị bình tĩnh: Chị dâu...

ba! Ba! Chờ đã! Ba đẹp như vậy mà một mình đi bar vào tối lễ Tình nhân thế này quá nguy hiểm!”

Cuối cùng Bùi Vũ Đường chỉ có thể đảm đương vị trí cận vệ cùng Lâm Yên tới quán bar.

Đến trước cửa, Bùi Vũ Đường vẫn chưa từ bỏ ý định: “Ba muốn đi vào thật à? Nhỡ đầu bị anh cả của con biết được thì làm sao bây giờ?” Bùi Duật Thành không nói gì, Lâm Yên lẩm bẩm trả lời ở trong đầu: “Anh cả nhà cậu đâu có cảm tôi đi nhảy đâu.” Thấy “Lâm Yên” không nói gì, Bùi Vũ Đường lại càng cuống: “Ba à, hay là chúng ta tìm cái khác để chơi đi! Hay là...

đua xe nhé? Chúng ta đi đua xe có được không?” Lâm Yên nghe thể liên hơi dao động, nhưng cuối cùng vẫn gạt đi: “Quên đi, chăm cái chân cho tốt đã! Không đi!” Bùi Vũ Đường thấy “Lâm Yên” vẫn muốn đi vào liền hô: “Quán bar cao cấp như thế này đắt lắm ba à!”.

Lâm Yên liếc mắt nhìn về phía bảng hiệu của quán bar, nói: “Đúng là đắt, nhưng hôm nay miễn phí toàn bộ cho con gái, món hời như vậy tội gì không lấy!” Bùi Duật Thành: “...”