Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 734: Áp lực khổng lồ




Thần Z ngẩng đầu, phát hiện Lâm Yên đang khom người quan sát bọn họ thì...

Mộc Mộc: “...” Thần Z: “...” “Thần Z, Mộc Mộc, hai người ngồi đây làm cái gì thế?” Lâm Yên tò mò nhìn hai người họ.

Hơn nửa đêm còn thậm thà thậm thụt thế này thật khiến người khác phải nghi ngờ.

“Tôi...

cô Lâm Yên...

tôi thật sự không ngờ cô lại là...” Lời đã ra gần đến bên miệng, nhưng đột nhiên Thần Z lại phát hiện, nếu bây giờ nói ra thì chẳng phải là gián tiếp thừa nhận anh ta với Mộc Mộc trốn ở đây nghe trộm sao? “Ừ?” Lâm Yên nhướng mày.

“À, tôi không ngờ cô lại quen biết cậu Tôn Thước Nhiễm.” Thần Z chột dạ cười đáp.

Lâm Yên gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi quen nhau từ trước, đúng không Tôn Thước Nhiễm?” Tôn Thước Nhiễm vội vàng để lời: “Đúng thế, tôi với cô Lâm Yên là bạn tốt.” Thần Z và Mộc Mộc nghe vậy liền đưa mắt nhìn nhau.

Không thể không công nhận hai người này diễn rất đạt, nhất là Lâm Yên, không hổ là một diễn viên, từ đầu tới chân đều đang diễn.

Rõ ràng chính là Yeva, Tôn Thước Nhiễm là đồ đệ của cô...

còn nói cái gì mà bạn bè.

“Hai người tới từ lúc nào?” Lâm Yên hỏi Thần Z.

“Bọn tôi...

bọn tôi vừa mới tới thôi! Bọn tôi muốn xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà còn chưa kịp vào thì hai người đã đi ra rồi.” Thần Z cố giả vờ bình tĩnh.

Trước đây, bọn họ có thể tự nhiên nói chuyện với Lâm Yên giống như bạn bè trò chuyện với nhau, thế nhưng bây giờ đã khác...

Thực sự rất áp lực! “Đi thôi, Tôn Thước Nhiễm sẽ chứng minh cô gái kia là kẻ giả mạo.” Lâm Yên nói.

“Ô, là giả mạo thật à?” Mộc Mộc cố làm ra vẻ “ngạc nhiên”.

Tôn Thước Nhiễm gật đầu: “Đúng vậy, đúng là giả mạo.

Lúc đầu tôi không nhận ra...

ngoại hình cũng giống với trời cũng hơi tối...” Mộc Mộc cố nín cười.

Lừa quỷ gì chứ? Rõ ràng là một kẻ bịp bợm đang bao che cho một kẻ bịp bợm khác, không ngờ lại gặp trúng sư phụ của mình ở đây nên bị bóc mẽ, còn nói cái gì mà trời tối nên không nhận ra người.

“Cũng dễ hiểu mà, không nhận ra sư phụ của mình cũng là chuyện bình thường thôi.” Mộc Mộc buột miệng nói.

Cậu ta nói xong thì vẻ mặt của Tôn Thước Nhiễm hơi xấu hổ.

“Không phải, ý của tôi là trời tối quá cho nên không nhận ra được cũng là chuyện bình thường thôi, dáng dấp lại tương đối giống nhau nữa...

ngay cả giọng nói cũng giống!” Mộc Mộc cười cười chữa cháy.

Không sai, giọng nói của cô gái kia quả thật rất giống Lâm Yên, chỉ là không ai nghĩ đến chuyện này mà thôi.

Lâm Yên và Tôn Thước Nhiễm nhanh chóng trở lại.

Lúc này mọi người vẫn đang đứng chờ hai người.

Mộc Mộc thấy thành viên đội K1 liền không khỏi cười khẩy, nhất là nữ đội trưởng của K1 kia.

Nếu cô ta biết Lâm Yên chính là Yeva thì không biết sẽ có biểu cảm gì nữa.

Lâm Thư Nhã liếc thấy Lâm Yên đi cùng Tôn Thước Nhiễm thì nhíu chặt chân mày.

Lâm Yên biết Tôn Thước Nhiễm? Không thể nào! Năm đó khi Lâm Yên còn ở nước ngoài chỉ là một tay đua bình thường, sao có thể có quan hệ với nhân vật như Tôn Thước Nhiệm được? Hơn nữa chính Tôn Thước Nhiễm cũng đã thừa nhận cô gái do cô ta mời tới chính là Yeva...

Giờ chuyện này là sao?