Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 718: Chờ mong kỳ tích xuất hiện




Vệ Từ Phong hung hăng trừng mắt với Lâm Yên.

Cậu ta hoàn toàn không thể hiểu nổi cô gái này đang giở trò quỷ gì, chẳng lẽ cô ta nhất định phải nuốt cái chuông kia mới chịu được? Lâm Yên đang tự làm khó dễ chính bản thân mình.

Thế nhưng Vệ Từ Phong sẽ không nói gì thêm nữa, dù thế nào cũng là do chính Lâm Yên tự muốn ăn quả đắng.

Thần Z đi tới bên cạnh Lâm Yên, khó xử nói: “Cô Lâm Yên, cô đang muốn...”

Thần Z và Mộc Mộc cũng không thể hiểu nổi hành động vừa rồi của Lâm Yên trong bữa tiệc.

Đương nhiên bọn họ thừa nhận thực lực của Lâm Yên, đối với bọn họ cô chẳng khác nào một đại thần, thế nhưng đối thủ lần này lại là Tử thần đường đua Yeva!

Lần bại trận duy nhất của Yeva chính là lần tai nạn đáng sợ trên đường đua.

Rốt cuộc Lâm Yên nghĩ cái gì mà đưa ra yêu cầu tỉ thí, còn nói thua sẽ nuốt cái chuông kia?

Lâm Yên chỉ mỉm cười, đáp: “Chưa biết chừng tôi có thể thắng được Yeva đấy.”

Thần Z: “...”

“Thắng Yeva?” Mộc Mộc khiếp sợ không thôi, “Cô Lâm Yên, trừ khi người này là kẻ giả mạo Yeva, chứ không có chuyện cô có có thể thắng được Yeva...

Ý của tôi không phải là chế kỹ thuật của cô không tốt mà là Yeva thật sự quá mạnh.”

Lâm Yên bật cười khanh khách: “Ấy, nói không chừng cô ta chính là kẻ giả mạo thì sao? Cứ chờ kỳ tích xảy ra đi, tôi cũng không muốn nuốt cái chuông kia đâu.”

Một lát sau, đoàn người di chuyển tới đường đua.

Những chiếc xe được sử dụng trong màn biểu diễn vừa rồi vẫn đang được để nguyên ở trong sân.

Kẻ giả mạo bước vào sân, ngồi vào chiếc xe đua màu bạc của mình.

Trong ánh mắt chờ xem trò hay của mọi người, Lâm Yên tùy tiện chọn lấy một chiếc xe để sử dụng.

Lâm Thư Nhã thấy Lâm Yên ngồi vào xe thì ý cười trong mắt càng sâu.

Cô chị của cô ta đúng là ngu xuẩn.

Cô ta còn chưa kịp tìm Lâm Yên gây phiền phức, Lâm Yên đã tự chạy tới cửa dâng mạng.

“Thư Nhã, em không cần quan tâm đến cô ta, cứ để cô ta tự sinh tự diệt đi.” Hàn Dật Hiên nói.

“Nhưng dù sao chị ấy cũng là chị của em...” Lâm Thư Nhã nhỏ nhẹ nói.

Hàn Dật Hiên nghe vậy chỉ thở dài, “Em lương thiện quá...” (?

Không đợi Hàn Dật Hiên nói tiếp, trên đường đua đã truyền đến tiếng động cơ gầm rú.

“Ha ha, tôi thật sự tò mò không biết lúc cô ta nuốt cái chuông kia sẽ có biểu cảm thế nào.”

“Người như vậy, cũng đáng đời.” “Khiêu khích ai chẳng được lại khiêu khích đúng Yeva, đúng là tự tìm đường chết mà.” Bùi Vũ Đường xoắn xuýt, đợi Lâm Yên thua rồi thì cậu ta phải cứu cô thế nào đây?

Cậu ta có nên gọi điện cho anh cả hay không? Không được, nếu như để anh cả biết cậu ta đưa chị dâu tới đây thì cái chân của cậu ta sẽ bị đánh gãy mất!

Nhưng, nếu không nói thì đến lúc chị dâu bị ép nuốt cải chuông thì phải làm sao đây?

Nếu bị ép nuốt thật thì cậu ta đâu chỉ bị đánh gãy chân thôi đâu...

Cờ lệnh phất lên, chiếc xe màu bạc cùng chiếc xe màu đỏ do Lâm Yên điều khiển lao khỏi vạch xuất phát.

Cuộc đấu bắt đầu, mọi người không tiếp tục bàn tán nữa mà tập trung quan sát cuộc đua giữa “sư tử và chó”.

Tốc độ của chiếc xe màu bạc rất nhanh, ngay từ những phút đầu tiên đã vượt lên trước chiếc xe màu đỏ một chút.

Thế nhưng, lúc chiếc xe màu bạc chuẩn bị vượt qua thì chiếc xe màu đỏ bất ngờ bẻ lái lướt qua bên trái trong nháy mắt, sau đó chặn trước ở phía trước chiếc xe màu bạc.