Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 704: Giả thì không thật, thật sẽ không giả




“Lúc nãy thấy ả đội trưởng kia khinh bỉ Lão Đại, em chỉ muốn quất chết cô ta thôi! Người thật ngay trước mặt đã không nhận ra còn dám mở mồm chế giễu, trong khi đó lại cung kính lễ độ với một kẻ giả mạo! Lão Đại thế này đúng là phải chịu quá nhiều uất ức rồi!”

Hiện tại, Kỷ Thiệu Nguyên chỉ hận không thể nói cho cả thế giới biết Lâm Yên chính là Yeva.

Nếu hôm nay Lâm Yên không ở cạnh trông chừng cậu ta, có lẽ cậu ta đã không nhịn được mà nói toạc ra hết rồi.

Lâm Yên mỉm cười, nói: “Có cái gì mà uất ức chứ, đợi tiệc tối bắt đầu thì cậu sẽ không phải uất ức nữa đâu.”

Kỳ Thiệu Nguyện nghe thế, hai mắt lập tức phát sáng, hưng phấn hỏi Lâm Yên: “Lão Đại, lẽ nào...

trong tiệc rượu Lão Đại sẽ công khai thân phận của mình? Không không không...

nếu muốn nói thì nhất định Lão Đại phải giao nhiệm vụ này cho em, để em nói! Em sẽ đi mua một cái loa thật lớn!”

Lâm Yên: “...”

“Lão Đại, rốt cuộc Lão Đại có nói hay không, em tò mò sắp chết rồi!”

“Cậu nghĩ nếu tôi nói tôi là Yeva sẽ có người tin?” Lâm Yên cười cười, hỏi lại.

“Hả?” Kỳ Thiệu Nguyên lập tức ngây người tại chỗ.

“Tại sao lại không tin...

tại sao lại không tin Lao Đại chính là Yeva?” Kỳ Thiệu Nguyên tỉnh táo lại rồi mà vẫn cảm thấy khó hiểu, lặp đi lặp lại câu hỏi.

“Giả dụ nhé, nếu bây giờ tôi bảo cậu đi nói cho Vệ Từ Phong tôi chính là Yeva thì cậu ta có tin không?” Lâm Yên hỏi.

“Không tin!” Kỳ Thiệu Nguyên gần như chẳng cần suy nghĩ gì đã trả lời theo bản năng.

“Vệ Từ Phong là một thằng ngốc, kể cả em có nói đi nữa thì cậu ta cũng không tin đầu.

Lão Đại, em nói cho Lão Đại biết nhé, thật ra Vệ Từ Phong vẫn cho rằng Lão Đại muốn tiếp cận cậu ta cho nên mới bắt chước Yeva đấy!”

Lâm Yên: “...”

Lâm Yên không bất ngờ chút nào, đúng là Vệ Từ Phong sẽ cho rằng như vậy.

“Thế đó, chuyện thân phận này giải thích rất phiền phức.” Lâm Yên nhún vai, đáp.

“Không được, Lão Đại mới là Yeva, cho dù không ai tin cũng không sao! Ai không phục thì lôi hắn lên đường đua đua tới khi nào phục thì thôi!” Kỳ Thiệu Nguyên kích động nói.

“Ừ...

đây cũng là một cách hay đấy.” Lâm Yên chống cằm, cười khanh khách nói.

“Ha ha, Lão Đại thấy em thông minh chưa! Lão Đại là truyền kỳ giới đua xe, không phục thì đá đít hết bọn chúng ra khỏi đường đua, để em xem còn ai dám không phục nữa!” Kỳ Thiệu Nguyên kích động đến mức khoa tay múa chân.

“Cũng đáng để suy nghĩ đấy.” Lâm Yên cười khẽ.

“Aiz, Lão Đại còn nghĩ cái gì nữa chứ? Em nhìn bọn họ là đã thấy nóng máu rồi...

À, đúng rồi, trong buổi tiệc rượu tối nay sẽ có một nhân vật lớn từ nước ngoài tới nữa đấy, đó cũng là một fan siêu cấp trung thành của Lão Đại.

Xem ra tối nay sẽ vô cùng náo nhiệt, không bằng nhân cơ hội này...”

Kỳ Thiệu Nguyên nói tới đây thì ngẩng đầu lên, thế nhưng lúc này Lâm Yên đã đi tít ở phía trước.

Đồng thời Vệ Từ Phong với vẻ mặt khó coi đang đi về phía Lâm Yên.

“Lâm Yên!”

Vệ Từ Phong đi tới bên cạnh cô, nhíu chặt chân mày.

“Nói!” Lâm Yên đáp.

“Rốt cuộc Cô muốn làm gì?” Vệ Từ Phong lạnh lùng hỏi.