Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 685: Khác nhau?




Tôi chẳng cần biết cậu là ai hay có thân phận gì thì cậu cũng phải dọn đồ cút xéo cho tôi.

Tôi đầy tính thẳng chứ không có ý xấu, cậu sẽ không trách tôi chứ?” Mạc Thư Vân cười cười.

Hạ Minh Khải nghe xong chỉ lạnh mặt nói: “Mày huấn luyện tao?” “Ha ha, nếu không phải tôi nể mặt lão gia tử và cô Lâm Yên thì tuyệt đối tối sẽ không huấn luyện loại phế vật giống như cậu đâu.” Mạc Thư Vân nói.

“Mày nói ai là phế vật?” Trên trán Hạ Hùng nổi gân xanh.

“Ô, xin lỗi...

không phải là phế vật mà là một kẻ đã không có kỹ thuật lại còn cuồng vọng tự đại, không nhìn rõ trình độ thực sự của mình.” Mạc Thư Vân sửa lại.

“Anh Khải, đội trưởng Mạc thừa sức huấn luyện chúng ta.

Nếu không nhờ chị Yên và ông nội thì cho dù chúng ta có bỏ bao nhiêu tiền thì anh ấy cũng không đồng ý dạy chúng ta đâu...” Hạ Nhạc Phong nhíu mày nói với Hạ Minh Khải.

“Đấy nhìn xem, mọi người nhìn xem, rất hiểu chuyện, cũng rất biết ăn nói, cùng là họ Hạ mà sao khác nhau lớn thế?” Mạc Thư Vân nhìn Hạ Nhạc Phong, nói, “Nhất định là ba cậu đã dạy dỗ cậu rất tốt.” Hạ Hùng nghe thể thì ánh mắt nhìn Mạc Thư Vân lại càng thêm ấm trầm, nói ba của Hạ Nhạc Phong dạy dỗ tốt thì có khác nào đang mắng Hạ Minh Khải không có gia giáo! “Lão gia tử, con người tôi rất thẳng thắn, không hề có ý xấu bao giờ, tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho đội xe cho nên với tôi sẽ không có cái gọi là quan hệ họ hàng thân thích.

Lão gia tử, tôi tin ông có thể hiểu tôi.” Mạc Thư Vân nói với Hạ Định Khôn.

Hạ Định Khôn gật đầu, nói: “Tôi hiểu, không sao.

Thật tình mà nói cậu nói rất đúng, đội xe nhà họ Hạ đúng là phải có quy củ!” “Lời của lão gia tử, mấy người cũng nghe thấy rồi đấy.

Hạ Hùng với Hạ Minh Khải, hai người đi làm việc trước đi.

Nếu có chuyện gì tôi sẽ tìm hai người sau.

Bây giờ là lúc quản lý cấp cao bàn chuyện, hai người ở lại đây không phù hợp.” Mạc Thư Vân nói.

“Quản lý cấp cao bàn chuyện? Cái gì là quản lý cấp cao bàn chuyện?” Hạ Hùng hằn học hỏi.

“Hai đứa đi ra trước đi.” Không đợi Mạc Thư Vân lên tiếng, Hạ Định Khốn đã nói.

Lão gia tử đã lên tiếng, hai cha con Hạ Hùng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể ấm ức rời đi.

Chờ hai người họ đi hẳn, Hạ Định Khôn lấy ra một bản hợp đồng cổ đông, Mạc Thư Vân cũng không nói gì, kí tên mình vào đó.

Những chuyện vặt vãnh sau này không cần phải xử lý vội.

“Thần tượng, lão gia tử, trước tiên hãy để Vân Hiền với Nhạc Phong thử đua một vòng đi.” Mạc Thư Vân nói.

Trình độ của Hạ Nhạc Phong thể nào đương nhiên là Hạ Định Khôn biết, còn Vân Hiển thì ông không rõ ràng.

Cậu bé đó là do Lâm Yên dẫn về, nhìn qua có vẻ trầm mặc ít nói, người có tính cách thế này thì không thích hợp với bộ môn tốc độ cao này cho lãm.

Đương nhiên, trình độ của cậu ta thể nào thì cần phải vào đường đua mới có thể kết luận.

“Bây giờ sao?” Hạ Nhạc Phong hỏi.

“Nếu không thì chờ đến mua quýt à?” Mạc Thư Vấn đáp.

Hạ Nhạc Phong: “...”