Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 624: Cung hỷ phát tài




“Được! Để tôi để tôi! Tôi phải đặt cho nó một cái tên thật hay mới được! Tôi rất có kinh nghiệm đặt tên cho mèo con đấy, mấy con chó con hay mèo con trước đây tôi cứu trợ đều do tôi đặt tên cả đấy!” Lâm Yên hết sức tự tin khoe.

Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên nói muốn đặt tên cho mèo con thì lập tức cảnh giác: “Chị dâu, chắc không phải chị lại muốn đặt tên là Phát Tài hay Giàu hay Phật gì đó chứ?!” Lâm Yên quăng cho Bùi Vũ Đường một ánh mắt khinh thường: “Tôi thô tục như vậy sao?” Ánh mắt của Bùi Vũ Đường tràn đầy vẻ hoài nghi, nhìn lại cái ID trò chơi rồi lại nhìn ID Weibo của chị xem, lẽ nào chị không thấy thô tục sao? Lâm Yên quan sát con mèo nhỏ màu vàng này rồi vắt óc suy nghĩ, sau đó nói: “Tên hai chữ hay ba chữ gì đó quá tầm thường, không đủ đặc biệt! Hay là đặt một cái tên bốn chữ đi!” Bùi Vũ Đường không ngờ Lâm Yên lại thật sự thay đổi, bèn hỏi: “Bổn chứ? Tên là gì được nhỉ? Tên tiếng Anh sao? Karelina? Alice? Alexander? Leonardo?” Lâm Yên trầm ngâm một lát, sau đó búng tay một cái tách, nói: “Cung Hỷ Phát Tài!” Bùi Vũ Đường: “???” Lâm Yên mong đợi nhìn sang Bùi Duật Thành: “Ngài thấy cái tên này thế nào?” Bùi Duật Thành: “Ừ, rất hay.” Bùi Vũ Đường: “...” Anh cả, anh nghiêm túc sao? Anh làm ơn nguyên tắc chút được không...

Cuối cùng, dưới sự đồng lòng nhất trí của hai vợ chồng nhà nào đó thì cái tên của mèo con đã được quyết định như vậy, nhũ danh là A Hỷ, tên thật Cung Hỷ Phát Tài.

Lâm Yên và Bùi Duật Thành đi một chuyến tới siêu thị thú cưng để mua những đồ dùng hằng ngày cũng như thức ăn cho mèo con.

Bản thân Lâm Yên đã có kinh nghiệm chăm sóc mèo con và bé mèo ở trong tay cô cực kì ngoan ngoãn, cho dù là tắm rửa hay cắt móng đều rất phối hợp nên A Hỷ nhanh chóng được sửa soạn đâu vào đấy.

Bé mèo ăn uống no đủ xong liền chui vào ổ mèo ấm áp thoải mái ngả bụng đánh một giấc.

Lâm Yên xoa xoa cái bụng căng tròn của nó, tấm tắc nói: “Bảo bối, con đúng là biết tìm chỗ mà ăn vạ lắm đó nha! Vào ngay cửa nhà của tổng tài JM thì đời này của con chắc chắn là đại phú đại quý rồi!” Bùi Duật Thành bật cười: “Ăn vạ tôi cũng đâu có tác dụng gì, nó thông minh ở chỗ biết ăn và bạn gái của tôi.” Ý nói bóng gió tức là bạn gái mới là người có địa vị cao nhất trong gia đình.

Lâm Yên để ý ngoại trừ những lúc giúp cô thì hầu như Bùi Duật Thành không chạm đến bé mèo con nên cảm thấy hơi kỳ lạ: “Ngài sờ nó xem, cái bụng nhỏ mềm sở thích lắm.” Bùi Duật Thành thoáng lưỡng lự: “Nó sợ tôi.” Ngay cả người còn sợ anh, huống chi là động vật.

Lâm Yên nắm lấy tay Bùi Duật Thành, nhẹ nhàng sờ sờ vào bé mèo con: “Không đâu, trên người ngài có mùi của tôi.” Quả nhiên, đầu tiên bé mèo con còn có chút cảnh giác, nhưng sau khi nó ngửi ngửi đầu ngón tay của Bùi Duật Thành thì lại nhanh chóng vùi đầu ngủ tiếp.

Bùi Vũ Đường ngồi xổm một bên nhìn mèo con: “...” Cậu ta theo anh cả và chị dâu đi siêu thị thú cưng mua đồ dùng rồi lại nhìn hai người cùng nhau tắm rửa, cắt móng cho mèo, bây giờ lại phải ngồi đây nghe hai người họ tâm tình...

Cho dù bị tất cả những thiết bị trò chơi và âm thanh ở đây mê hoặc thì cậu ta cũng không thể tiếp tục ở lại trong cái nhà này nữa rồi...

Bùi Vũ Đường: “Anh cả, chị dâu...

em đi đây...” Lâm Yên: “Ơ: Cậu vẫn còn ở đây à?” Bùi Vũ Đường: “...”