Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 609: Đây là quan hệ bình thường?




“Là tôi.”

Nhân viên kia nhìn thoáng qua chiếc xe rách rưới đằng sau cô, vẻ mặt một lời khó nói hết.

“Vậy mời cô đi theo tôi.” Do đã được huấn luyện nghiêm khắc cho nên nhân viên kia vẫn rất bình thản, khách khi dẫn cô đi vào.

Lâm Yên theo chân nhân viên vào thang máy đi tới tầng cao nhất, sau đó dừng lại trước của một phòng Vip.

Trong căn phòng được bài trí vô cùng xa hoa, đầy đủ tất cả các loại thiết bị giải trí.

Một đám ông chủ nổi tiếng đang uống rượu hàn huyên, có một ông chủ mập mạp nào đó đã say khướt đang cầm mic ca hát.

Giọng ca khá kinh khủng những xung quanh vẫn ngập tràn những tiếng vỗ tay và tán thưởng.

Lâm Yên nhìn lướt qua một chút, thấy rất nhiều những ông chủ bình thường chỉ có thể thấy trong tivi.

Xem ra bữa tiệc ngày hôm nay rất cao cấp đấy.

Thế nhưng cô lại thấy được Bùi Nam Nhứ đang ngồi trên ghế sofa cách đó không xa!

Bùi Nam Nhứ mặc đồ thoải mái, tư thế ngồi cũng không câu nệ.

Trên gương mặt tuấn tú kia là nụ cười như gió xuân khiến cả khu ghế đó nổi bật hẳn lên.

Lâm Yên cho rằng mình hoa mắt, dụi dụi nhiều lần nhìn lại thì thấy đúng là Bùi Nam Nhứ thật.

Anh ta đang ngồi cạnh tổng tài của Đỉnh Phong là Sở Gia Nghêu, hai người họ đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên khác.

Người đàn ông này nhìn khá quen...

hình như là một đạo diễn nổi danh nào đó.

Trong một bữa tiệc thế này mà lại gặp trúng Bùi Nam Nhứ...

Thế này đúng là quá trùng hợp rồi!

Bùi Nam Nhứ rất ít khi ở lại biệt thự, sau khi Bùi Duật Thành đi công tác thì chưa hề về biệt thự dù chỉ một lần, đã nhiều ngày Lâm Yên chưa gặp anh ta.

Không ngờ lại gặp ở đây.

Chuyến đi này đúng là không uổng công mà! Lâm Yên còn chưa kịp nhìn thêm mấy lần thì Lâm Diệu Thông đã đi tới trước mặt cô.

“Sao lâu thế mới đến?” Lâm Diệu Thông nhíu mày nói.

Từ sau khi bị chị Lắng răn đe thì hiện giờ cô lái xe vững y như như một con chó già nên tất nhiên đến chậm rồi.

Lâm Yên không nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề chính: “Tìm tôi có chuyện gì?”

Lâm Diệu Thông quan sát Lâm Yên từ đầu tới chân, thấy cô ăn mặc coi như chỉn chu thì vẻ mặt đa hài lòng hơn một chút: “Theo ba qua đây, giới thiệu vài người cho con biết.”

Nói xong, ông ta kéo Lâm Yên tới trước mặt ông chủ béo đang ca hát kia.

Bùi Nam Nhứ đang bàn chuyện cách đó không xa liếc thấy Lâm Yên thì tỏ vẻ ngoài ý muốn.

Lâm Diệu Thông...

Nếu anh ta nhớ không lầm thì đó chính là ba của Lâm Yên.

Khi thấy Lâm Diệu Thông kéo Lâm Yên tới trước mặt Dương Bách Hùng thì sắc mặt của Bùi Nam Nhứ trầm xuống.

“Ồ, kia chẳng phải là cô bạn gái mà cậu kim ốc tàng kiều sao? Xem ra ba vợ của cậu gọi cô ấy tới không phải là có ý tốt đâu!” Sở Gia Nghêu nhìn theo ánh mắt của Bùi Nam Nhứ, sau đó hí hửng nói vào tại anh ta.

Bùi Nam Nhứ ho khan, bất đắc dĩ nói: “Sở tổng, tôi đã nói nhiều lần rồi, quan hệ giữa tôi và cô Lâm Yên không phải như anh nghĩ đâu.” Sở Gia Nghêu bĩu môi: “Không phải như tôi nghĩ thì chẳng lẽ là quan hệ thân thích thật chắc? Có quỷ mới tin cậu!”

Bùi Nam Nhứ: “...” Sự thật đúng là vậy mà...

Sở Gia Nghêu như cười như không nói: “Hừ, nghĩ tôi mủ chắc? Cô ấy vừa xuất hiện là ánh mắt của cậu lập tức thay đổi, nhìn cậu lo lắng như vậy mà còn nói là quan hệ bình thường?”