Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 582: Nguy cơ




Trước kia cô nghĩ Lâm Yên là kiểu người tiết kiệm chăm lo việc nhà, là vợ hiền không thích lãng phí, nhưng hiện giờ cô không biết Lâm Yên là kẻ bủn xỉn hay đơn thuần chỉ là thích tiết kiệm nữa...

“Còn thừa chút khoai tây này, em có muốn đóng hộp mang về luôn không?” Triệu Hồng Lặng nhìn Lâm Yên, nói.

Lâm Yên nghe vậy liền mỉm cười, thế nhưng chưa kịp nói gì thì liếc thấy mấy vị khách mới tới đang ngồi ở cái bàn phía xa xa.

Cô trầm ngâm một lúc, sau đó nói với Triệu Hồng Lăng: “Chị Lăng, chị về trước đi, em còn có chút việc.” Triệu Hồng Lăng liền gật đầu: “Ừ, chị về đây.” “Khoan đã...

chị Lăng cho em mượn xe chị” Lâm Yên nói.

Triệu Hồng Lăng không nghĩ nhiều, lập tức để lại chìa khóa xe: “Đi cẩn thận một chút, xe chị mới mua đấy.” “Chị Lăng đang sỉ nhục khả năng lái xe của em đó à?” Lâm Yên bật cười.

Triệu Hồng Lăng: “.” Lấy được nhân vật Yeva thì nghĩ mình chính là Yeva luôn đó hả? Khả với chả năng.

Sau khi Triệu Hồng Lăng đi rồi, Lâm Yên liền thong thả đứng dậy đi tới quầy tính tiền: “Bao nhiêu?” “Hai trăm bốn mươi tệ.” “Có chút xíu đồ ăn mà đòi hai trăm bốn mươi tệ: Khoai tây xào bao nhiêu tiền?” Lâm Yên hỏi.

“Ba mươi tám tệ.” Lâm Yên u oán nhìn người đàn ông trung niên: “Ông chủ, khoai tây của ông đào từ trong núi sâu ra hả?”

Sau khi thanh toán xong, Lâm Yên cầm lấy chìa khóa xe đi ra ngoài.

Tới gần bãi đỗ xe, Lâm Yên liếc về phía sau, không có ai.

Chẳng lẽ vừa rồi cô nghĩ nhiều sao? Lúc nãy trong tiệm cơm, cô luôn cảm thấy mấy vị khách kia có cái gì đó bất thường, bọn họ vừa đặt chân vào đã cố ý quan sát cô.

Một lúc sau, Lâm Yên đột nhiên vỗ vỗ cái gáy của mình với vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

Cô chợt nhớ ra bây giờ cô là người của công chúng rồi, là một diễn viên có danh tiếng.

Người có thể khiến tất cả cư dân mạng cùng đồng lòng chửi bới mà còn không nổi tiếng sao? Thế nhưng đúng lúc này, mấy gã đàn ông ở tiệm cơm hồi nãy đã xuất hiện trong bãi đỗ xe.

Tên để đầu đinh, mặc áo khoác gió trong số đó vừa thấy cô liền làm hành động cắt cổ.

“Người ở bãi biển lần trước chính là cô ta, đừng để cô ta chạy!” Một gã đàn ông khác nhìn Lâm Yên rồi lạnh giọng nói.

Đám người này nói chuyện với nhau bằng tiếng nước ngoài, thế nhưng Lâm Yên vẫn có thể hiểu được.

“Bãi biển?” Lâm Yên như có điều suy nghĩ.

Tức là đám người này có liên quan tới đám người tấn công cô lần trước ở bãi biển gần nhà họ Hạ.

Lâm Yên lập tức mở cửa xe rồi lao vào, tiếng gầm của động cơ vang lên trong nháy mắt, Lâm Yên lao ra khỏi bãi đỗ xe.

Đúng vậy, hảo hán không chịu cái thiện trước mắt, hai tay không đọ được bốn tay, huống hồ bao nhiêu tay như vậy thì cô chạy trước vẫn hơn! Tốc độ lái xe của Lâm Yên rất nhanh, thế nhưng tính năng của chiếc xe này có hạn, mã lực không đủ nên không thể cắt đuôi chiếc xe kia được.