Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 543: Anh ta là ông nội của tôi!




Bùi Vũ Đường: “Không phải thì sao?” Lâm Yên không phải bạn gái của cậu ta nhưng là ba của cậu ta đấy! “Thì tôi nghĩ cậu không có tư cách yêu cầu tôi rời đi.” Người đàn ông kia khinh thường đáp lại, sau đó nhìn về phía Lâm Yên, “Mạo muội làm phiền cô, tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Triệu Ngạn Khải.” Bùi Vũ Đường nghe thấy cái tên này thì chẳng hiểu sao lại cảm thấy quen tai, thế nhưng lại không nhớ ra được là ai nên lầm bầm trong miệng: “Triệu Ngạn Khải?” “Hừm, tôi đếch cần biết anh là ai! Nói cho anh biết cô gái này là chị dâu của tôi, anh có biết anh cả nhà tôi là ai không? Nếu như để anh ấy biết được có người dám trêu chọc vợ mình thì một đầu ngón tay của anh ấy cũng dí chết mười kẻ như anh đấy!” Bùi Vũ Đường hung hăng uy hiếp.

Triệu Ngạn Khải nghe vậy lập tức cười lớn, hoàn toàn coi Bùi Vũ Đường thành một thằng nhóc thích dọa người.

“Ở Để Đô, nhà họ Triệu tuy không được tính là đứng đầu nhưng Triệu Ngạn Khải này không phải là kẻ người khác có thể trêu vào.

Thế mà cậu dám nói một ngón tay của anh cậu có thể đi chết mười người như tôi...” Anh ta cười lạnh, “Nếu anh cậu đã lợi hại như vậy thì cứ gọi ra đây đi, tôi muốn nhìn xem anh ta di chết tôi như thế nào!” “Anh...” Bùi Vũ Đường bị dáng vẻ phách lối của đối phương làm cho tức đến gần chết, suýt nữa tự phá bỏ vỏ bọc ngụy trang của mình.

Triệu Ngạn Khải im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi một câu: “Nhóc con, cậu có biết tổng tài của Tập đoàn Bùi thị, Bùi Duật Thành là gì của tôi không?” Bùi Vũ Đường nghe thấy tên của anh cả mình liền sửng sốt: “Anh cả...

khụ.

Bùi Duật Thành là gì của anh?” Triệu Ngạn Khải: “Anh ta là ông của tôi!”

“Phụt khụ khụ khụ khụ...” Bùi Vũ Đường suýt nữa bị sặc chết bởi chính nước miếng của mình, “Anh nói cái gì cơ?” Đừng nói tới Bùi Vũ Đường, ngay cả Lâm Yên cũng giật mình: “Hả! Cái tên này nói cái gì vậy? Từ lúc nào Bùi Duật Thành lại có một thằng cháu nội lớn đùng thế này?” Bùi Duật Thành rù rì nói: “Chính bản thân anh ta cũng không rõ chuyện này.” Quả thật là anh không nhớ mình có thằng cháu nào thể này cả.

Bùi Vũ Đường liền cười ha hả: “Bùi Duật Thành là ông của anh? Vậy tôi nói anh ấy là anh của tôi đấy! Anh nằm mơ đi!” Triệu Ngạn Khải “hừ” một tiếng, dáng vẻ giống như đang rất xem thường Bùi Vũ Đường: “Nhóc con, ở Đế Đô này có ai không biết Bùi Duật Thành chính là ông trẻ của tôi? Nếu cậu không tin thì cứ đi hỏi thử xem!” Tới lúc này, Bùi Vũ Đường mới nhớ ra vì sao cái tên Triệu Ngạn Khải lại quen tai như vậy.

Triệu Ngạn Khải này chắc không phải...

đại thiếu gia của tập đoàn Uy Viễn đó chứ? Nếu là thật thì đúng là có chuyện như vậy...