Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 535: Không lừa được chính mình




Bùi Vũ Đường thấy Bùi Duật Thành cúp máy thì gấp đến mức quay vòng vòng.

Quả nhiên anh cả nhà cậu vẫn là một người không hiểu tình cảm là gì, cứ như vậy sao có thể yêu đương thuận lợi chứ! Nếu như chuyện tình cảm của anh cả không thuận lợi thì sao cậu ta có thể có được chỗ dựa vững chắc là chị dâu chứ? Nếu như không có chị dâu làm chỗ dựa thì chẳng phải những ngày an nhân của cậu ta sẽ biến mất, phải quay trở về địa ngục sao? Lúc này, có người gõ cửa phòng khách sạn của Bùi Duật Thành.

Trình Mặc cẩn thận bước vào: “Bùi tổng...” Bùi Duật Thành vừa xem tài liệu vừa nói: “Nói đi.” Trình Mặc ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Bùi tổng, tôi tới xác nhận lại lịch trình, tiếp theo vẫn theo như kế hoạch ạ?” Bùi Duật Thành ngẩng đầu, nói: “Không thì sao?” “Không...

không có gì...

ạ” Trình Mặc vội vàng nói, “Ý của tôi là...

tôi chỉ tới để xác nhận lại để tránh có sai lầm thôi.” Còn chẳng phải anh ta lo boss biết ngày mai là lễ Tình nhân lại bất thình lình đặt vé máy bay về nước để ở bên bạn gái sao! Bây giờ thấy boss trả lời như vậy, lại nhìn dáng vẻ làm việc chăm chỉ kia thì Trình Mặc cảm thấy vô cùng xấu hổ với suy nghĩ vừa rồi của mình.

Xem ra anh ta đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.

“Tôi đã chuẩn bị ngay đây!” Sau khi xác nhận xong, Trình Mặc lập tức rời khỏi phòng.

Sau khi Trình Mặc rời đi không lâu, Bùi Duật Thành bắt đầu tập trung xem xét những tài liệu cùng các bảng biểu phức tạp cần dùng đến ngày mai.

Thế nhưng, ba giây đồng hồ sau...

Người đàn ông đang dựa người trên ghế xem tài liệu đột nhiên cảm thấy một cơn mệt mỏi quen thuộc ập đến, tiếp đó là cả người anh hoàn toàn mất đi ý thức...

Lúc Bùi Duật Thành tỉnh lại lần nữa thì cảnh tượng trước mắt đã thay đổi...

Anh vô thức cử động ngón tay, sau đó giơ tay lên.

Trước mắt anh là một đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn của một cô gái....

Anh nhanh chóng nhận ra được đây là cơ thể của Lâm Yên.

Trong mắt anh xẹt qua vẻ bất đắc dĩ.

Xem ra dù anh có lừa được người khác nhưng vẫn không lừa được chính mình.

Những lời lúc nãy của Bùi Vũ Đường, tuy anh tỏ vẻ không thèm để ý đến nhưng chung quy vẫn để trong lòng...

Thế nhưng...

Khi Bùi Duật Thành nhập vào cơ thể Lâm Yên thì bất ngờ bị tiếng nhạc đinh tai nhức óc đập vào tai.

Anh nhìn ngọn đèn nhấp nháy chói mắt trên đỉnh đầu, trò đua xe trên màn hình lớn trước mặt...

hình như đây là trò đua xe mà Bùi Vũ Đường thích nhất...

Xung quanh Lâm Yên vứt một đống vỏ bia, trên bàn là đủ loại đồ nhắm như tôm hùm đất, sò biển, cổ vịt, lạc rang...

Chị dâu buồn biết bao nhiêu...

Dù chị dâu không nói gì đi nữa thì trong lòng chắc chắn là rất khó chịu! Chị dâu không có bạn bè, vào một ngày vui vẻ thế này mà bạn trai lại không ở bên cạnh sẽ đau lòng cỡ nào, yếu đuối cỡ nào...? Đau lòng...

Yếu đuối...

Bùi Duật Thành nhớ lại những gì Bùi Vũ Đường nói kết hợp với cảnh tượng trước mắt: “...”