Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 530: Cô lâm, quan trọng là cô




Sao boss của anh lại không biết chuyện này được chứ, nếu boss đã làm thế nhất định là có ý đồ thâm sâu gì đó cho nên Trình Mặc vội vàng cúi đầu làm một chàng trai yên tĩnh.

“Nhưng...

ngài Bài nói rằng nó rất quan trọng mà..” Lâm Yên không thể hiểu nổi.

Bùi Duật Thành ngẩng lên nhìn cô gái trước mắt: “Cô Lâm hiểu lầm rồi, tôi nói quan trọng là để chỉ người đưa tài liệu đến.” Lâm Yên chớp mắt: “Hả?” “Chỉ là tôi muốn gặp cô cho nên dù cô đưa cái gì tới đây cũng đều giống nhau.” Bùi Duật Thành nói tiếp, đôi mắt mê hoặc lòng người như màn đêm bên ngoài cửa sổ sát đất.

Bùi Duật Thành biết mình không thể vòng vo với Lâm Yên, cho nên anh không hề che giấu ý đồ của mình.

Quả nhiên lần này Lâm Yên đã hiểu, cô lập tức ho khan khù khụ...

Mẹ ơi! Bùi Duật Thành thế này đúng là thẳng thắn quá rồi đúng không? Cho dù cô đã hơi quen rồi nhưng vẫn không chịu nổi...

Anh không thể...

không thể vòng vo, uyển chuyển một chút sao? Được rồi, nếu như tiếp tục quanh co thì có lẽ cô sẽ không hiểu thật...

Còn về phần Trình Mặc đang yên tĩnh nghĩý đồ của ông chủ nhà mình là gì thì lúc này chỉ có thể lặng lẽ nuốt miếng thức ăn cho chó xuống bụng.

Ý đồ của boss quả thật là vô cùng thâm sâu....

Lâm Yên vô thức ôm lấy gương mặt nóng bừng của mình, cảm thấy bản thân thật không có chút tiền đồ nào.

Tốt xấu gì cũng đã qua lại lâu như thế, cô còn xấu hổ cái gì chứ! Chỉ là tới công ty thăm anh làm việc thôi mà...

Đây chẳng phải là chuyện mấy đôi yêu nhau vẫn hay làm sao? Huống hồ cô còn đang bị Tinh Trầm nhờ vả, phải trau dồi thêm tình cảm với anh...

Thế là Lâm Yên hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, sau đó nhẹ nhàng nói: “Khụ, nếu ngài muốn gặp tôi thì cứ nói thẳng với tôi là được, thật ra tôi cũng nhớ ngài nhưng lại sợ tới công ty sẽ làm phiền ngài thôi...” Bùi Duật Thành như cười như không nhìn cô: “Không phiền, lúc nào cũng hoan nghênh cô tới.” Trình Mặc sờ sờ mũi, lòng thầm nghĩ đương nhiên sẽ không làm phiền rồi.

Cho dù boss có bận thì Trình Mặc cũng tin boss sẽ dứt khoát cho cả Tập đoàn JM tạm nghỉ để biến thành không phiền.

“À, còn bao lâu nữa thì ngài xong việc? Hay là tôi chờ ngài nhé, như vậy thì chúng ta có thể cùng nhau về nhà.” Lâm Yên nói.

Bùi Duật Thành nghe được câu “cùng nhau về nhà” thì ánh mắt hơi lóe lên.

Có vẻ như anh không nghĩ rằng hôm nay Lâm Yên lại sẽ chủ động như vậy.

Ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn thẳng vào cô, một lúc sau anh mới đáp: “Ừ.” Trình Mặc thấy boss nhà mình đồng ý thì không khỏi kinh ngạc, rõ ràng bọn họ phải ra sân bay để cho kịp chuyến bay mà...

Nhưng không đợi Trình Mặc lên tiếng nhắc nhở thì anh ta đã bị ánh mắt của boss mình làm cho sợ hãi đến nuốt ngược lời nói vào trong bụng, không dám ho he câu nào nữa.

K1 thực, nguyên nhân lớn nhất anh ta có thể ở lại bên cạnh Bùi Duật Thành chính là vì anh ta ít nói...

Cho nên anh ta vẫn cứ nên duy trì ưu điểm của mình thì hơn, một chàng trai yên tĩnh biết mà không nói...

P/s: Không biết có bạn đọc nào phát hiện ra bí mật của tôi? Tập đoàn JM viết tắt là JM bì thực là viết tắt của Jong Meng (Manh Quân) ha ha ha...?