Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 511: Nhất định là giả mạo




Thế là, lúc chiếc xe màu đỏ lướt qua vạch đích thì ngoài hai tiếng động cơ của hai chiếc xe ra thì toàn trường không phát ra bất cứ một âm thanh nào.

Vệ Từ Phong ngây người, đờ đẫn nhìn hai chiếc xe.

Lão Đại của cậu ta, Tử thần đường đua Yeva thế mà lại bị Lâm Yên đánh bại...

Chuyện này có thể xảy ra được sao? Nhưng diễn biến vừa rồi trên đường đua phải giải thích như thế nào? Lúc này, Lâm Yên nhìn chiếc xe màu bạc vẫn chưa chịu dừng lại kia, rồi điềm nhiên bước xuống xe ra khỏi đường đua.

“Chị Yên, woa...

rốt cuộc chị đã làm thế nào vậy? Chị thắng được cả Tử thần đường đua Yeva kìa! Em không nằm mơ đấy chứ, thật quá khó tin!” Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên quay về lập tức kích động nhào đến, liên thoắng nói với cô.

Lâm Yên mỉm cười, đáp: “Chỉ chạy bừa một chút ấy mà không ngờ lại thắng được nhân vật truyền kỳ như Yeva.

Xem ra tôi đúng là tay đua nghìn năm có một rồi.” “Hừ, cô tuyệt đối không có khả năng thẳng được Lão Đại của tôi...

trừ khi...

trừ khi kẻ kia là kẻ giả mạo!” Đột nhiên Kỳ Thiệu Nguyên gào lên.

Lâm Yên khẽ nhếch môi, lộ ra một nụ cười khó hiểu: “Thật ra chuyện này cũng đơn giản thôi, có hai cách giải thích.” “Hai cách gì?” Bùi Vũ Đường hỏi.

“Thứ nhất, đúng là tôi đã thắng Yeva.

Tôi mạnh hơn Yeva.

Tôi là thiên tài đua xe.” Lâm Yên nói.

“Còn cách giải thích thứ hai là gì?” Kỳ Thiệu Nguyên hỏi.

“Thứ hai ấy à?” Lâm Yên nhún vai, “Người kia là kẻ giả mạo! Hoặc là tôi mạnh hơn Yeva hoặc là tôi thắng một kẻ giả mạo Yeva, chẳng lẽ chuyện này còn có cách giải thích thứ ba sao?” “Giả mạo?!”

Hiển nhiên, sau khi trải qua cơn khiếp sợ của cuộc đua vừa rồi, mọi người lại càng có khuynh hướng nghiêng về cách giải thích thứ hai của Lâm Yên hơn.

Nếu nói cô gái trước mặt họ mạnh hơn Tử thần đường đua Yeva thì đúng là chuyện tiếu lâm quốc tế.

Nhưng “Yeva” thật sự đã thua cuộc, chuyện này không thể chối cãi cho nên cô ta nhất định là kẻ giả mạo! “Lâm Thư Nhã! Rốt cuộc chuyện này là sao?” Vệ Từ Phong nhìn về phía Lâm Thư Nhã, chất vấn.

“Không phải, không phải như thế.

Người kia đúng là cô Yeva mà, xin mọi người nghe tôi giải thích!” Lâm Thư Nhã cau mày, nói.

Lâm Yên nghe thể liền gật gù: “Không cần gấp, mọi người cho cô ta một cơ hội cãi chày cãi cối đi.” Kỳ Thiệu Nguyên: “...” Bùi Vũ Đường: “...” Trong mắt Lâm Thư Nhã lập tức xẹt qua tia sáng sắc lạnh.

Lẽ nào Yeva kia thật sự là kẻ giả mạo? Nếu không làm sao cô ta có thể thua Lâm Yên được? Có điều, Lâm Thư Nhã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Cho dù là kẻ giả mạo đi chăng nữa thì vẫn có cách cứu vãn.

Chỉ cần cô ta thà chết vẫn không thừa nhận thì có thể vin vào cớ do vết thương cũ tái phát để lấp liếm.

Đúng lúc này, Lâm Yên đột nhiên nói với người đang ngồi trong chiếc xe màu bạc: “Cô Yeva, chúng tôi đã báo cảnh sát rồi.

Chúng tôi nghi ngờ cô không phải là Yeva thật, mong cô có thể giải thích rõ ràng.” Thế nhưng, Lâm Yên vừa mới dứt lời thì chiếc xe màu bạc kia bất ngờ về máy, trong nháy mắt đã lao ra khỏi đường đua.