Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 489: Có tin là tôi sẽ nói cho anh trai cậu biết không?




Em biết anh là fan hâm mộ trung thành của cô Yeva, lúc cô ấy còn chưa giải nghệ thì bất cứ trận đấu nào có mặt cô ấy là anh sẽ đi xem, thậm chí còn gạt tất cả mọi chuyện để đi xem nữa.

Cho nên em nghĩ cô Yeva cũng nên biết anh, hẳn là cô ấy rất vui vì có một fan hâm mộ như anh!”

“Hi...” Cô gái đứng bên cạnh Vệ Từ Phong khẽ mỉm cười, nói: “Cảm ơn Thư Nhã đã giới thiệu, cậu ta thật đáng yêu.”

Nghe cô gái kia nói xong, cả người Vệ Từ Phong run lên như thể vừa bị giật điện.

Lão Đại vừa mới bảo cậu ra cái gì cơ?

Thật đáng yêu...

Vệ Từ Phong có cảm giác như hiện thực và giấc mơ đang trộn lẫn vào nhau.

Cậu ta đã từng vô số lần ảo tưởng cảnh tượng bản thân và Lão Đại gặp mặt và trò chuyện với nhau, thế nhưng lại không nghĩ đến sẽ có ngày Lão Đại xuất hiện trước mặt, khen cậu ta đáng yêu...

Gương mặt trắng nõn của Vệ Từ Phong hơi ửng hồng lên.

“Ôi má nó!”

Ở từ xa, Kỳ Thiệu Nguyên nhìn thấy Vệ Từ Phong lộ vẻ mặt như vậy thì chỉ hận không thể dùng một chương tát chết cậu ta.

Cái thằng nhóc chết tiệt này từ đầu tới chân đều lồ lộ hai chữ “fan giả”! {

Hà khắc với Lão Đại thật nhưng lại hận không thể dâng hiến tất cả cho một kẻ giả mạo thần tượng của mình!!!

Hết cứu hết cứu thật rồi, có nên gọi điện cho đại hóa thân kéo cậu ta đi hỏa táng luôn có được không?!

“Đại thần!”

Đột nhiên, chẳng biết Bùi Vũ Đường bị làm sao mà đột nhiên lao tới bên cạnh Vệ Từ Phong, sùng bái nhìn cô gái kia.

“Chào cậu!”

Cô gái thu lại ánh mắt đang nhìn Vệ Từ Phong, quay nhìn sang Bùi Vũ Đường.

“Đại thần, đại thần có nhận đồ đệ không? Có suy nghĩ đến chuyện nhận tôi làm đồ đệ không?” Bùi Vũ Đường mong đợi nhìn cô ta.

“Nhận đồ đệ?” Kẻ giả mạo hơi sững sờ.

“Vâng vâng vâng, nhận đồ đệ!” Bùi Vũ Đường trịnh trọng gật đầu, nghiêm túc nói: “Đại thần, thiên phú đua xe của tôi mạnh lắm.

Tôi tin, chỉ cần đại thần nhận tôi làm đồ đệ thì có thể chưa chắc đã bằng được Lãng Mãng với Đồ Tế, nhưng cũng không kém bọn họ là bao.

Tất nhiên, chỉ cần đại thần đồng ý nhận tôi làm đồ đệ thì điều kiện gì cũng được!”

Bùi Vũ Đường ngẩng đầu lên, hai mắt sáng lấp lánh như thể đang muốn tuyên bố rằng: Ông đây là kẻ có tiền!

Tuy yêu cầu của Bùi Vũ Đường hơi quá đáng, thế nhưng Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên đều không nói gì.

Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên mặc dù không biết rõ thân phận của Bùi Vũ Đường, thế nhưng cậu ta được một vị Đại lão cực kì có thân phận trong giới giới thiệu vào, cho nên chắc chắn thân phận sẽ không đơn giản.

Không đợi Bùi Vũ Đường tiếp tục khoe khoang, Lâm Yên đã kéo cậu ta lại.

“Chị dâu làm cái gì thế? Đây là bước ngoặt trong cuộc đời em đấy! Là kỳ ngộ cực cực lớn đó!” Bùi Vũ Đường khó hiểu nhìn Lâm Yên, nói nhỏ.

Lâm Yên chỉ nhìn cậu ta bằng một nửa con mắt.

Muốn bỏ tiền đi bái một kẻ giả mạo làm thầy...

nằm mơ cũng không có cửa đâu! Bái sư thì được, nhưng dùng tiền thì không được! 2

“Cậu có tin tôi nói cho anh trai của cậu biết không?” Lâm Yên nhẹ giọng nói.

Bùi Vũ Đường đang hùng hổ lập tức ỉu xìu như quả bóng xì hơi, một chút hưng phấn cũng không có.